Thứ Tư, 19 tháng 11, 2025

Cạm Bẫy Cuộc Đời: Khi Ta Tự Làm Tổn Thương Chính Mình

 Người ta thường kể về cách người Eskimo săn chó sói nơi vùng Bắc cực lạnh giá. Họ dùng một lưỡi dao thật bén, nhúng vào máu động vật rồi mang ra ngoài trời cho đông lại. Họ lặp đi lặp lại quy trình ấy cho đến khi lớp băng máu dày lên, che kín hoàn toàn lưỡi dao sắc lẹm bên trong. Đêm xuống, họ cắm cán dao vào tuyết và chờ đợi.

Những con sói đánh hơi thấy mùi máu, tò mò mon men lại gần. Chúng liếm những lớp băng máu ấy đầy mê mải, càng liếm càng hăng. Đến khi lớp băng tan hết, lưỡi dao lộ ra, cắt vào chính lưỡi chúng. Nhưng rồi, vì quá khát khao vị máu, chúng tưởng máu của mình là máu của con mồi. Càng chảy máu, chúng càng liếm mãnh liệt hơn… cho tới khi gục xuống bên cạnh chính chiếc bẫy mà chúng không hề nhận ra.

Sáng hôm sau, những người Eskimo chỉ việc đến thu xác sói.

Câu chuyện ấy không chỉ là chuyện săn bắn. Nó là một tấm gương phản chiếu đời người.

Hầu hết những cạm bẫy trong cuộc sống đều được ngụy trang bằng thứ gì đó vô cùng hấp dẫn.

Chúng không đến bằng tiếng gầm rú đe dọa, mà bằng sự lấp lánh của cơ hội, sự ngon ngọt của lợi ích trước mắt, sự kích thích của khao khát được nhiều hơn, được nhanh hơn.

Con người cũng giống con sói kia – khi lòng tham nổi lên, ta dễ đánh mất sự tỉnh táo.

Chỉ khác ở chỗ: cái lưỡi dao mà ta liếm vào không nằm ngoài kia, mà nằm trong chính những lựa chọn của mình.

Ngày nay, lòng tham không chỉ nằm ở tiền bạc.

Đó có thể là ham muốn danh vọng, ám ảnh quyền lực, bám chấp vào tình cảm, hoặc khát cầu sự công nhận từ người khác.

Một chút thì không sao. Nhưng một khi vượt quá giới hạn, nó biến thành chiếc bẫy vô hình. Ta tưởng mình đang tiến gần tới điều mình muốn, nhưng thật ra đang tự rút máu đời mình mà không biết.

Điều đáng sợ nhất của cạm bẫy là: nó luôn khiến ta nghĩ rằng mình vẫn đang làm điều đúng.

Ta luôn tin rằng ta còn kiểm soát được.

Ta nghĩ chỉ thêm một chút nữa thôi.

Ta tự trấn an rằng mọi thứ vẫn trong tầm tay.

Nhưng giống như con sói kia, khi nhận ra sự thật thì đã quá muộn.

Chúng ta sống trong một xã hội đầy cạnh tranh, đầy cám dỗ, đầy những “lưỡi dao bọc đường” như thế. Người dễ sa ngã không phải người yếu kém, mà là người không nhận ra rằng chính mình đang bị dẫn dắt bởi những mong muốn không đáy bên trong.

Cho nên, biết đủ là một dạng trí tuệ.

Biết dừng lại là một dạng dũng khí.

Biết tỉnh táo trước cái đẹp dễ dụ dỗ là một dạng trưởng thành.

Cạm bẫy đời người ta không thể tránh toàn bộ. Nhưng khi bạn nhận ra chúng, khi bạn biết quay vào soi sáng chính mình, bạn đã đi được nửa con đường giải thoát.

Giữa cuộc đời đầy biến động này, người đứng vững không phải là người mạnh nhất, giàu nhất hay thông minh nhất — mà là người hiểu rõ chính mình, biết tự sửa mình trước khi mong sửa đời. Và dù ngoài kia có bao nhiêu chiếc lưỡi dao bọc đường, chỉ cần bạn giữ được tỉnh thức, không có cạm bẫy nào có thể khiến bạn gục ngã.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cứu Vãn Hôn Nhân – Khi Hai Người Còn Muốn Đi Cùng Nhau

Mối quan hệ của bạn đang gặp trục trặc? Những cuộc cãi vã lặp đi lặp lại, sự im lặng ngày một dài hơn, hay cảm giác yêu thương dần phai nhạt...