Khổng Tử nói: “Tứ thập nhi bất hoặc, ngũ thập nhi tri thiên mệnh, lục thập nhi nhĩ thuận” có nghĩa là: bốn mươi tuổi không còn bị những sự vật của thế giới bên ngoài mê hoặc nữa; năm mươi tuổi thì biết rõ ý trời, biết thuận theo tự nhiên mà làm; sáu mươi tuổi thì nghe cái gì cũng thuận tai, không còn chịu ảnh hưởng của ngoại cảnh tác động.
Theo như lời đức Khổng Tử nói thì khi con người bước sang tuổi năm mươi, chính là bước vào những tháng năm “biết Thiên mệnh”, nghĩa là thuận theo tự nhiên mà làm, chuyện gì cũng tùy ý mà làm, không còn toan tính được hay mất nữa, bớt một chút tranh chấp, thêm một chút phóng khoáng.
Ơ vào độ tuổi này chúng ta đã đi qua hơn một nữa đời người rồi với rất nhiều những "hỉ,nộ,ái ố" của thế gian. Đây chính là lúc chúng ta phải nhìn lại quá khứ để có thể tổng kết lại nữa cuộc đời của mình đã như thế nào mà nhìn vào nửa đời sau để sống tốt hơn.
Khi ở độ tuổi 50 mà chúng ta sẽ phải suy nghỉ đến lúc mình già đi vì ai cũng phải đi qua con đường này. Đây là lúc mà chúng ta phải chuẩn bị cho những năm tháng cuối đời. Vấn đề này ai cũng phải đối mặt, không thể tránh né được.
Những câu hỏi mà bạn phải đối mặt ở độ tuổi này là :Bạn muốn sống cuộc sống tuổi già như thế nào?
Muốn sống để nhìn sắc mặt của người khác, hay tự do tự tại muốn sống thế nào thì sống? Câu trả lời chính là ở bạn
Một số gợi ý đơn giản để bạn có thể suy nghĩ cho bản thân mình. Dù sao mỗi cuộc sống của chúng ta cũng không thể giống nhau. Tuy nhiên bất luận giàu hay nghèo bạn cũng phải thận trọng cho cuộc sống sau này của mình không bị bế tắc.
Bạn bè ở tuổi 50 chắc chắn là bạn phải phân biệt được "ai tôt" và "ai không tốt". Cho nên trong một số quan hệ bạn phải biết chọn lọc và buông bỏ bớt những mối quan hệ không tốt. Có câu nói khá thú vị " không gian của mỗi người rất nhỏ bé , không thể chứa quá nhiều người, thà để trống còn hơn chứa quá nhiều người không tốt"
Chỉ khi bạn biết phân biệt rỏ thiện và ác của lòng người thì mới tránh những chuyện phiền phức cho bản thân ở độ tuổi này.
Môt lời khuyên rất chí lý cho người ở tuổi 50 đó là phải biết dưỡng tâm "tâm tĩnh thì vạn sự an". Khi chúng ta còn trẻ, luôn tràn đầy nhiệt huyết trong lòng, ai cũng muốn thành tựu được một sự nghiệp riêng. Chính vì suy nghĩ này mà mỗi người đều nổ lực làm việc, chịu cực chịu khổ, không có thời gian để trải nghiệm cái đẹp của cuộc sống. Cho nên khi đến độ tuổi 50 hảy dừng lại để còn có sức khỏe mà vui với cuộc sống. Nên nhớ "trước 50 bạn tìm bệnh sau 50 bệnh tìm bạn". Hảy biết chăm sóc sức khỏe của bạn khi ở độ tuổi này. Bơt những buổi tiệc vô bổ. Một mình thưởng thức cảnh đẹp thiên nhiên là tâm bạn sẽ tỉnh lặng, tâm thái của bạn sẽ trở nên an nhà. bởi vì tỉnh tâm tức là "tu thân" để "kiệm Đức"
Thật ra để dành tiền là khoảng tuổi 30 nhưng không phải vì vậy mà ở độ tuổi 50 bạn không còn phải suy nghĩ để dành tiền cho những năm tháng sau này. Như vậy thì bạn mới có một cuộc sống hưu trí thoải mái. Thời đại văn minh con người càng ngày càng có tuổi thọ cao cho nên phải biết cách chi tiêu để không bị lo âu khi nghỉ hưu. Dù sao đây cũng là khoảng thời gian đẹp của cuộc đời sau này, bởi vì chúng ta không còn phải bương chải, tranh đấu nữa, Nhưng cuộc đời có đẹp là khi áp lực vật chất không quá đè nặng trên vai
Nếu biết cách bạn sẽ biến "đồng tiền trở nên những người hầu trung thành " chớ không phải là các con của bạn
Nói tóm lại con người đến tuổi năm mươi, hảy tránh nghỉ đến chuyện thay đổi công việc, bất luận bây giờ đang ở vị trí nào đi nữa, cũng phải biết thỏa mãn. Nói đơn giản hơn là biết an phận. Ở đây sức khỏe là quan trọng không phải là chức vị. Bởi vì khi bạn được tăng cấp thì công việc phải nhiều hơn , bạn sẽ không có thời giờ để chăm sóc cho sức khỏe của bạn. Nếu hạn chế được những giao tiếp không cần thiết là nên làm. Ai rồi cũng đến ngày già nếu biết chuẩn bị sớm thì không lo gì mà chúng ta không có được một cuộc sống hạnh phúc khi về hưu.
Thiên Lan biên soạn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét