Ghen tuông hay ghen tị là một trong những lĩnh vực tâm lý phổ biến nhất của sự thiếu hiểu biết về bản thân, về người khác và đặc biệt hơn là về các mối quan hệ.
Mọi người nghĩ họ biết tình yêu là gì - họ không biết. Và sự hiểu lầm của họ về tình yêu tạo ra sự ghen tị. Họ cho rằng tình yêu mọi người ngụ ý một loại độc quyền nào đó, sự sở hữu nào đó - mà không hiểu một sự kiện đơn giản của cuộc sống: rằng khoảnh khắc bạn sở hữu một sinh vật sống là bạn đã giết chết người đó.
Sự sống không thể bị sở hữu. Bạn không thể có nó trong nắm tay của bạn. Muốn có được nó thì phải mở rộng bàn tay ra.
Nhưng sự suy nghĩ này đã đi sai hướng trong nhiều thế kỷ; nó đã ăn sâu vào chúng ta đến mức chúng ta không thể tách rời tình yêu khỏi sự ghen tuông.
Ví dụ, bạn cảm thấy ghen tị nếu người yêu của bạn đi theo người phụ nữ khác. Bây giờ bạn đang bối rối vì điều đó, nhưng tôi muốn nói với bạn rằng nếu bạn không cảm thấy ghen tị thì bạn sẽ gặp nhiều rắc rối hơn - thế thì bạn sẽ nghĩ rằng bạn không yêu anh ấy, bởi vì nếu bạn yêu anh ấy thì bạn đáng lẽ phải cảm thấy như vậy. ghen tị. Ghen tuông và tình yêu đã trở nên trộn lẫn như thế.
Trên thực tế, chúng cách nhau hai cực. Một tâm trí có thể ghen tị thì không thể yêu được, và ngược lại: một tâm trí có thể yêu thương thì không thể ghen tuông được. Bởi khi yêu là cho mà không đòi hỏi sự đáp trả nào.
Trong thế giới loài vật, loài chim, không có sự đố kỵ. Thỉnh thoảng có một cuộc tranh giành một đối tượng tình yêu nhưng một cuộc tranh cãi vẫn tốt hơn nhiều so với việc ghen tuông, tự nhiên hơn nhiều so với việc bị cuốn vào sự ghen tuông và đốt cháy trái tim mình bằng chính đôi tay của mình(khi ngọn lữa ghen trong tim sẽ làm bạn rất đau khổ).
Hôn nhân là chỉ một định luật , một thể chế được sáng tạo ra, nó không tự nhiên; do đó tự nhiên đã không cung cấp một tâm trí có thể điều chỉnh theo hôn nhân. Nhưng con người thấy cần thiết phải có một loại hợp đồng pháp lý nào đó giữa những người yêu nhau, bởi vì bản thân tình yêu là thứ mơ mộng, nó không đáng tin cậy... nó có đó khoảnh khắc này và khoảnh khắc tiếp nó đã qua rồi.
Bạn muốn được an toàn cho thời điểm sắp tới, cho cả tương lai của bạn. Ngay bây giờ bạn còn trẻ; chẳng bao lâu nữa bạn sẽ già và bạn muốn vợ bạn, chồng bạn, ở bên bạn khi bạn già, khi bạn ốm đau. Nhưng để làm được điều đó, cần phải thực hiện một vài thỏa hiệp, và bất cứ khi nào có thỏa hiệp thì luôn có rắc rối.
Đây là sự thỏa hiệp mà con người đã thực hiện: an tâm về tương lai, chắc chắn về ngày mai, đảm bảo rằng người phụ nữ yêu bạn sẽ yêu bạn mãi mãi, rằng đó không phải là chuyện tạm thời.. ..
Đó là lí do tại sao những người tôn giáo nói rằng hôn nhân được thực hiện trên thiên đường... một loại thiên đường kì lạ, bởi vì nếu những cuộc hôn nhân này được thực hiện trên thiên đường, thế thì bạn có thể làm gì ở địa ngục? Chúng không thể hiện những dấu hiệu, hương thơm, sự tươi mát, vẻ đẹp của thiên đường. Họ chắc chắn là kinh tởm, xấu xí...chắc chắn họ thể hiện điều gì đó của địa ngục. Nhưng con người quyết định kết hôn vì đó là cách duy nhất để có tài sản riêng.
Động vật không có tài sản riêng - chúng đều là những người cộng sản và những người cộng sản tốt hơn nhiều so với những gì đã xuất hiện trong lịch sử loài người. Họ không có bất kỳ chế độ độc tài vô sản nào và họ không bị mất tự do, nhưng họ không có tài sản riên(phải thật sự là cộng sản).
Con người cũng sống hàng ngàn năm không có hôn nhân, nhưng đó là thời kỳ chưa có tài sản riêng. Đó là những ngày đi săn; người đàn ông là một thợ săn. Và những người cách đây hàng ngàn năm không có hệ thống kho lạnh, không có công nghệ - bất cứ thực phẩm nào họ có, họ đều phải ăn hết càng nhanh càng tốt. Họ chỉ có thể hy vọng rằng ngày mai họ sẽ lại có được chút thức ăn.
Bởi vì không có gì để tích lũy nên không có vấn đề về hôn nhân. Người dân sống theo xã, bộ lạc; người ta yêu thương, người ta sinh sản nhưng thuở ban đầu không có từ nào dành cho cha. Từ mẹ cổ xưa hơn và tự nhiên hơn nhiều. Bạn sẽ ngạc nhiên khi biết rằng từ chú có trước từ cha - bởi vì tất cả những người bằng tuổi bố bạn... bạn đều không biết bố bạn là ai. Đàn ông và phụ nữ hòa nhập một cách vui vẻ - không có bất kỳ sự ép buộc nào, không có bất kỳ ràng buộc pháp lý nào, từ ý chí tự do của họ. Nếu họ muốn gặp gỡ và ở cùng nhau thì không có vấn đề thống trị. Những đứa trẻ không bao giờ biết cha mình là ai, chúng chỉ biết mẹ chúng. Và họ biết nhiều người đàn ông trong bộ tộc; trong số những người đàn ông đó chắc chắn phải có ai đó là cha của họ, do đó họ đều là chú cả.
Vì tài sản tư nhân ra đời cùng với việc trồng trọt.... Với việc săn bắn, con người không thể tồn tại lâu dài. Con người đã tiêu diệt hoàn toàn các loài động vật. Hàng trăm loài từng nhảy múa và ca hát trên trái đất này... con người đã ăn thịt chúng. Phải làm gì đó vì việc săn bắn không đáng tin cậy. Hôm nay bạn có thể có được thức ăn, ngày mai bạn có thể phải đói. Và điều đó rất khó khăn. Việc tìm kiếm động vật không cho phép con người phát triển bất kỳ tài năng nào khác, thiên tài của mình. Nhưng tu luyện đã thay đổi toàn bộ cuộc sống của con người.
Bạn phải nhớ rằng tu luyện là sự khám phá của phụ nữ chứ không phải của đàn ông. Người phụ nữ bị giam cầm - cô ấy không thể đi săn. Hầu hết thời gian mang thai, cô đều yếu đuối, mang trong mình một tâm hồn khác. Cô cần được chăm sóc, bảo vệ... nên cô sống trong nhà. Cô ấy bắt đầu làm cho không gian sống trở nên đẹp hơn – và điều này bạn có thể thấy ngay cả ngày nay, sau hàng nghìn năm.
Nếu bạn bước vào phòng độc thân bạn có thể nói ngay rằng đó là phòng độc thân. Bạn có thể không có khả năng quyết định khi gặp người độc thân xem anh ta có độc thân hay không, nhưng phòng của anh ta chắc chắn là người độc thân! Người phụ nữ, cái chạm của cô ấy, đã mất tích. Ngôi nhà của người độc thân không bao giờ là tổ ấm, nó chỉ là nơi anh ta ngủ. Đó không phải là thứ mà anh ta cảm thấy gần gũi nhất định, một mối quan hệ sáng tạo nhất định.
Ngôi nhà, ngôi làng, thành phố và toàn bộ nền văn minh đều là do người phụ nữ, bởi vì cô ấy không bị săn bắn và cô ấy có những giá trị khác nhau về trái tim và khối óc - cô ấy có thẩm mỹ hơn, duyên dáng hơn, trần thế hơn, không phải ở tất cả đều quan tâm đến địa ngục và thiên đường, Chúa và ma quỷ và tất cả những thứ vớ vẩn đó! Không người đàn bà nào đã viết một kinh sách tôn giáo nào cả. Chưa có người phụ nữ nào từng là triết gia nghĩ về những điều trừu tượng, xa vời.
Tâm thức của đàn bà chỉ quan tâm tới môi trường xung quanh thân mật - cô ấy muốn một ngôi nhà đẹp, cô ấy muốn một khu vườn đẹp. Cô muốn tạo ra một thế giới nhỏ của riêng mình – ấm cúng, thoải mái. Cô ấy truyền đạt một phẩm chất nhất định cho một ngôi nhà chết và nó trở thành một ngôi nhà sống. Đó là một sự biến đổi kỳ diệu.
Người đàn ông tiếp tục đi săn, còn người phụ nữ bắt đầu nhìn quanh...người đàn ông không có thời gian. Anh ấy luôn bận rộn không có công việc kinh doanh, nhưng người phụ nữ thì luôn có. Công việc săn bắn cơ bản được thực hiện bởi các nhóm đàn ông và người phụ nữ bắt đầu quan sát xung quanh. Cô khám phá ra trồng trọt vì cô nhìn thấy trái cây mọc lên, cô thấy nhiều thứ khác đang phát triển và cô cũng thấy rằng mỗi năm mùa màng chết đi, hạt giống lại rơi xuống đất và khi mưa đến, những hạt giống đó lại nảy mầm thành hàng nghìn cây. Cô bắt đầu thử nghiệm để tìm ra thứ gì ăn được và thứ gì không ăn được. Chẳng bao lâu, khi việc săn bắn ngày càng trở nên khó khăn hơn, đàn ông phải đồng ý với phụ nữ: "Chúng tôi phải chuyển toàn bộ trọng tâm kinh tế. Chúng tôi phải đi trồng trọt, kiếm trái cây, rau quả. Và những thứ này đều nằm trong tay chúng tôi - chúng tôi có thể sản xuất nhiều như chúng ta muốn, theo nhu cầu của chúng ta và có rất nhiều sự đa dạng."
Dần dần, dần dần những người du mục, những bộ lạc lang thang... bởi vì thợ săn không thể ở một chỗ. Họ phải tiếp tục di chuyển khi các con vật trốn thoát. Khi việc săn bắn bị loại bỏ và việc trồng trọt trở thành biện pháp sinh tồn chính của chúng ta, một điều mới cũng xảy ra cùng với đó.
Có người mạnh mẽ, có người yếu đuối. Những người có sức mạnh thể chất đã giành được nhiều đất đai làm tài sản của họ. Họ kiếm được nhiều...từ từ, dần dần hệ thống trao đổi hàng hóa bắt đầu, bởi vì khi bạn có quá nhiều một vụ mùa, bạn sẽ làm gì với nó? Bạn phải trao đổi nó; sau đó bạn có thể có nhiều thứ hơn nữa. Cuộc sống trở nên phức tạp hơn, sôi động hơn.
Nhưng có một vấn đề nảy sinh: sau khi một người chết, tài sản của ai sẽ thừa kế? Không ai muốn tài sản của mình được thừa kế bởi bất kỳ XYZ nào. Họ muốn tài sản của họ thuộc về máu mủ của chính họ.
Chính từ kinh tế, không phải từ hiểu biết về tình yêu mà hôn nhân mới ra đời. Sự ra đời của nó đã sai lầm, dưới những ngôi sao sai lầm.
Và bởi vì đàn ông phải đồng ý kết hôn... Đàn bà rất sẵn lòng vì lí do đơn giản là trong hàng nghìn năm trong thời kì đi săn cô ấy không phải là một phần tài chính của xã hội; con người là tất cả. Con người tiếp tục quyền lực của mình, mặc dù toàn bộ cấu trúc xã hội đã thay đổi. Cuộc sống du mục của người thợ săn trở thành cuộc sống yên bình trong một ngôi làng nhưng mối quan tâm của người đàn ông về tài sản của mình... Anh ta muốn có một hợp đồng với người phụ nữ để chắc chắn rằng đứa con trai mà cô ta sinh ra không phải của người khác mà là của anh ta. Vì mục đích đơn giản này, tất cả tự do của người phụ nữ phải bị tiêu diệt. Cô phải sống gần như một tù nhân, hoặc tệ hơn.
Con người đã đồng ý - dưới sự ép buộc, anh ta đã thỏa hiệp. Nếu đàn bà mất đi vài thứ - tự do đi lại, tự do thay đổi người yêu - thì đàn ông cũng sẵn sàng hy sinh tự do của mình. Họ sẽ mãi mãi cống hiến cho nhau.
Nhưng nó đi ngược lại với tự nhiên. Cho dù bạn có muốn làm điều đó thì thiên nhiên cũng sẽ không hỗ trợ bạn. Thiên nhiên dành cho tự do, không dành cho bất kỳ loại tù túng nào.
Thế là những vấn đề mới bắt đầu nảy sinh. Đàn ông bắt đầu tìm những gái mại dâm không phải là vợ của ai, hay như người ta nói ở Ấn Độ, gái mại dâm là vợ của cả thị trấn: nagarvadhu. Cô ấy thuộc về bất kì ai, cô ấy là hàng hóa; bạn phải trả tiền và mua thời gian và cơ thể của cô ấy. Bởi vì hôn nhân rất khó tìm được phụ nữ đã kết hôn bởi vì lúc đó có nhiều phức tạp hơn: họ có chồng... Gái mại dâm là tốt.
Và bạn sẽ ngạc nhiên mà biết rằng ở Ấn Độ mọi thành phố đều có gái điếm hạng nhất - cô ấy là cô gái đẹp nhất được sinh ra ở thành phố đó. Vì xinh đẹp quá nên để cô lấy một người là không đúng, đành phải chia sẻ. Cô ấy đẹp tới mức nếu cô ấy kết hôn sẽ có rắc rối, sẽ có vấn đề - mọi người sẽ cứ yêu cô ấy. Tốt hơn là giữ cô ấy tự do cho bất cứ ai chịu trả tiền.
Hôn nhân tạo ra sự nghi ngờ. Người chồng luôn nghi ngờ liệu đứa con họ sinh ra có phải là con của mình hay không. Và vấn đề là người cha không có cách nào để xác định đứa trẻ đó là con của mình. Chỉ có mẹ biết. Bởi vì người cha không có cách nào chắc chắn, ông đã tạo ra ngày càng nhiều bức tường xung quanh người phụ nữ - đó là khả năng duy nhất, giải pháp thay thế duy nhất - để tách cô ấy ra khỏi nhân loại rộng lớn hơn. Không phải để giáo dục mình, vì giáo dục chắp cánh cho con người, cho tư tưởng, làm cho con người có khả năng nổi dậy, nên không có giáo dục cho phụ nữ. Không có giáo dục tôn giáo cho đàn bà, bởi vì tôn giáo làm cho bạn thành thánh nhân, những người thánh thiện và nó đã là một xã hội do nam giới thống trị trong nhiều thế kỷ và đàn ông không thể quan niệm được đàn bà cao hơn và thiêng liêng hơn bản thân mình.
Hôn nhân tạo ra sự nghi ngờ. Người chồng luôn nghi ngờ liệu đứa con họ sinh ra có phải là con của mình hay không. Và vấn đề là người cha không có cách nào để xác định đứa trẻ đó là con của mình. Chỉ có mẹ biết. Bởi vì người cha không có cách nào chắc chắn, ông đã tạo ra ngày càng nhiều bức tường xung quanh người phụ nữ - đó là khả năng duy nhất, giải pháp thay thế duy nhất - để tách cô ấy ra khỏi nhân loại rộng lớn hơn. Không phải để giáo dục mình, vì giáo dục chắp cánh cho con người, cho tư tưởng, làm cho con người có khả năng nổi dậy, nên không có giáo dục cho phụ nữ. Không có giáo dục tôn giáo cho đàn bà, bởi vì tôn giáo làm cho bạn thành thánh nhân, những người thánh thiện và nó đã là một xã hội do nam giới thống trị trong nhiều thế kỷ và đàn ông không thể quan niệm được đàn bà cao hơn và thiêng liêng hơn bản thân mình.
Đàn ông đã cắt bỏ từ tận gốc rễ mọi khả năng trưởng thành của đàn bà. Cô ấy chỉ là một nhà máy sản xuất trẻ em. Cô ấy chưa được nền văn hóa nào trên thế giới chấp nhận ngang hàng với đàn ông. Thậm chí có những nền văn hóa như Trung Quốc đã phủ nhận linh hồn của phụ nữ; đàn bà chỉ là một cái máy, không có tâm hồn.
Ở Trung Quốc bạn có thể giết vợ mình, không có luật nào chống lại điều đó. Vợ là sở hữu của bạn và nếu bạn muốn phá huỷ nó, việc ngăn cản nó là việc của không ai cả.
Trên khắp thế giới đàn bà đã bị đàn áp. Cô ấy càng bị kìm nén thì toàn bộ năng lượng của cô ấy càng trở nên chua chát. Và bởi vì cô ấy không có tự do và đàn ông có mọi tự do, nên tất cả những cảm xúc, tình cảm, ý nghĩ bị kìm nén của cô ấy - toàn bộ cá tính của cô ấy biến thành hiện tượng ghen tị. Cô ấy liên tục sợ rằng chồng cô ấy có thể bỏ cô ấy, có thể đi theo người đàn bà khác nào đó, có thể trở nên quan tâm tới người đàn bà khác nào đó. Anh ta có thể bỏ rơi cô, và cô gặp vấn đề: cô không được học hành, cô không có khả năng tài chính để tự đứng trên đôi chân của mình. Cô ấy đã được nuôi dưỡng theo cách mà cô ấy không thể đi vào thế giới; cô ấy đã được nói ngay từ đầu rằng cô ấy yếu đuối....
Kinh sách Ấn Độ nói rằng thời thơ ấu người cha nên bảo vệ con gái; lúc còn trẻ chồng nên che chở cho con gái; về già con trai phải che chở cho vợ. Cô ấy phải được bảo vệ từ khi còn nhỏ cho đến khi xuống mồ. Cô ấy không thể nổi dậy chống lại xã hội nam giới sô vanh này. Tất cả những gì cô ấy có thể làm là tiếp tục tìm ra lỗi, điều nhất định có đó. Phần lớn là cô ấy không sai; cô ấy gần như đúng.
Bất kì khi nào một người đàn ông yêu người đàn bà khác, điều gì đó trong anh ta hướng tới người phụ nữ đầu tiên thay đổi. Bây giờ họ lại là người xa lạ, không có cầu nối. Cô ấy đã bị tàn tật, bị bắt làm nô lệ và giờ đây cô ấy đã bị bỏ rơi. Cả cuộc đời cô là một cuộc đời đau khổ.
Từ đau đớn này phát sinh ghen tị. Ghen tuông là cơn giận của kẻ yếu - người không thể làm gì ngoài việc sôi sục bên trong, người muốn đốt cháy cả thế giới nhưng không thể làm gì ngoại trừ khóc lóc, la hét và nổi cơn thịnh nộ.
Tình trạng này sẽ tiếp tục cho đến khi hôn nhân trở thành một tác phẩm bảo tàng.
Bây giờ không cần kết hôn nữa. Có lẽ nó hữu ích. Có lẽ nó chẳng ích gì mà chỉ là cái cớ để bắt người phụ nữ làm nô lệ. Mọi chuyện lẽ ra có thể giải quyết theo cách khác, nhưng việc quay về quá khứ cũng chẳng ích gì.
Dù đúng hay sai, có một điều tốt về quá khứ: nó không còn nữa.
Xét về hiện tại và tương lai, hôn nhân hoàn toàn không phù hợp, không phù hợp với sự tiến hóa của con người và mâu thuẫn với tất cả những giá trị mà chúng ta yêu thích - tự do, tình yêu, niềm vui.
Bởi vì đàn ông muốn người phụ nữ bị giam cầm hoàn toàn, anh ta đã viết kinh sách tôn giáo khiến cô ấy sợ địa ngục, khiến cô ấy tham lam thiên đường... nếu cô ấy tuân theo các quy tắc. Những quy tắc đó chỉ tồn tại đối với phụ nữ, không dành cho nam giới. Giờ đây, rõ ràng là để phụ nữ sống lâu hơn trong tình trạng ghen tuông độc hại này là đi ngược lại sức khỏe tâm lý của họ.
Và sức khỏe tâm lý của phụ nữ ảnh hưởng đến sức khỏe tâm lý của toàn nhân loại - đàn ông cũng được sinh ra từ phụ nữ. Người phụ nữ phải trở thành một cá thể độc lập.
Việc tan vỡ hôn nhân sẽ là sự kiện lễ hội lớn trên trái đất - và không ai ngăn cản bạn: nếu bạn yêu vợ mình hoặc chồng mình, bạn có thể sống cùng nhau nhiều đời, không ai ngăn cản bạn. Việc rút lui khỏi hôn nhân chỉ đơn giản là trả lại cho bạn cá tính riêng của mình. Bây giờ không ai sở hữu bạn cả.
Bạn không được làm tình với một người đàn ông chỉ vì anh ta là chồng bạn và anh ta có quyền yêu cầu điều đó. Trong tầm nhìn của tôi, khi một người đàn bà làm tình với một người đàn ông vì cô ấy phải làm tình, đó là mại dâm - không phải bán lẻ mà là bán buôn!
Bán lẻ thì tốt hơn, bạn có cơ hội thay đổi. Mại dâm bán buôn này rất nguy hiểm, bạn không có cơ hội thay đổi. Và bạn mới kết hôn lần đầu tiên – bạn nên được trao cơ hội vì bạn là người nghiệp dư. Ít nhất một vài cuộc hôn nhân sẽ giúp bạn trở nên trưởng thành; có lẽ sau đó bạn có thể tìm được người phụ nữ phù hợp. Và khi nói đến người phụ nữ phù hợp, tôi không có ý nói đến người phụ nữ “được tạo ra dành cho bạn”.
Không có người phụ nữ nào được tạo ra cho bạn và không có người đàn ông nào được tạo ra cho bất kỳ người phụ nữ nào. Khi nói đến người phụ nữ phù hợp hay người đàn ông phù hợp, tôi muốn nói rằng nếu bạn đã hiểu một vài mối quan hệ, nếu bạn đã từng trải qua một vài mối quan hệ, bạn sẽ hiểu điều gì tạo ra những tình huống đau khổ giữa các bạn và những tình huống nào tạo ra một cuộc sống yêu thương, an bình, hạnh phúc. Sống với những người khác nhau là một nền giáo dục tuyệt đối cần thiết để có một cuộc sống đúng đắn xét về mặt tình yêu.
Trước tiên bạn nên tốt nghiệp từ một vài mối quan hệ. Trong trường đại học của bạn, trong trường đại học của bạn bạn nên trải qua một vài mối quan hệ. Và bạn không nên vội quyết định - không cần thiết, thế giới rất rộng lớn và mỗi cá nhân đều có những phẩm chất và vẻ đẹp riêng biệt.
Khi bạn trải qua một vài mối quan hệ, bạn bắt đầu nhận biết loại phụ nữ nào, loại đàn ông nào sẽ là bạn của bạn - không phải là ông chủ, không phải nô lệ. Và tình bạn không cần hôn nhân vì tình bạn còn cao hơn nhiều.
Bạn đang cảm thấy ghen tị vì sự ghen tị mà bạn đã nhận được như một vật thừa kế. Với tôi bạn sẽ phải thay đổi nhiều thứ - không phải vì tôi nói hãy thay đổi chúng mà vì bạn hiểu rằng cần phải có một sự thay đổi mạnh mẽ.
Chẳng hạn, ý tưởng đã được lan truyền khắp thế giới rằng nếu người chồng thỉnh thoảng đi theo người đàn bà khác nào đó thì điều này sẽ phá huỷ hôn nhân. Nó hoàn toàn sai. Ngược lại, nếu mọi cuộc hôn nhân đều có ngày nghỉ cuối tuần thì điều đó sẽ củng cố mối quan hệ của bạn bền chặt hơn, bởi vì cuộc hôn nhân của bạn không làm ảnh hưởng đến sự tự do của bạn, bởi vì vợ bạn hiểu được sự cần thiết của sự đa dạng. Đây là những nhu cầu của con người.
Các linh mục, các nhà đạo đức và những người theo đạo Thanh giáo trước hết quyết định về một lý tưởng. Họ tạo ra những lý tưởng đẹp đẽ và sau đó họ áp đặt ý tưởng đó lên bạn, để bạn trở nên giống những lý tưởng đó. Họ muốn biến bạn thành những người duy tâm. Trong mười nghìn năm chúng ta đã sống dưới cái bóng rất tối tăm và ảm đạm của ý tưởng
Tôi là một người thực tế. Tôi không có lý tưởng nào cả. Đối với tôi, hiểu thực tế và đi theo thực tế là con đường đúng đắn duy nhất cho bất kỳ người đàn ông hay phụ nữ thông minh nào.
Sự hiểu biết của tôi là - và nó dựa trên hàng nghìn thử nghiệm - rằng nếu hôn nhân không phải là một thứ chặt chẽ, cứng nhắc mà linh hoạt, chỉ là tình bạn...để một người phụ nữ có thể nói với bạn rằng cô ấy đã gặp một chàng trai trẻ đẹp và cô ấy sẽ đi vào cuối tuần này để ở với anh ấy - "Và nếu bạn quan tâm, tôi có thể mang anh ấy về với tôi, bạn cũng sẽ yêu người đó." Và nếu người chồng có thể nói, không phải như một kẻ đạo đức giả mà như một con người đích thực, rằng "Niềm vui của em, hạnh phúc của em là hạnh phúc của anh. Nếu em đã tìm được ai đó, hãy quên việc nhà đi, anh sẽ lo liệu. Em hãy tận hưởng, bởi vì anh biết khi nào anh về, tận hưởng một tình yêu tươi mới cũng sẽ khiến anh tươi mới. Một tình yêu tươi mới sẽ mang lại tuổi trẻ tươi mới cho anh. Tuần này anh đi, tuần sau có thể tôi sẽ có chương trình riêng.”
Đây là tình bạn. Và khi về nhà, họ có thể nói về loại đàn ông mà cô ấy đã gặp, anh ấy trở thành người như thế nào, điều đó không tuyệt vời đến thế... Bạn có thể kể cho cô ấy nghe về người phụ nữ mới mà bạn đã gặp.... Bạn có một nơi trú ẩn trong nhà. Thỉnh thoảng bạn có thể bay lên bầu trời, hoang dã và tự do, rồi quay lại và vợ bạn luôn ở đó chờ bạn - không phải để chiến đấu mà để chia sẻ những cuộc phiêu lưu của bạn.
Nó chỉ cần một chút hiểu biết. Nó không liên quan gì đến tôn giáo mà chỉ là hành vi thông minh hơn một chút.
Bạn biết rất rõ rằng dù một người đàn ông hay phụ nữ có xinh đẹp đến đâu thì sớm hay muộn cô ấy cũng bắt đầu trở nên nặng nề trong tâm trí bạn. Bởi vì cùng một địa lý, cùng một địa hình, cùng một cảnh quan....
Tâm trí con người không được tạo ra để đơn điệu; nó cũng không được tạo ra cho chế độ một vợ một chồng. Việc yêu cầu sự đa dạng là điều hoàn toàn tự nhiên. Và nó không chống lại tình yêu của bạn. Trên thực tế, bạn càng biết nhiều về những người phụ nữ khác, bạn sẽ càng khen ngợi người phụ nữ của chính mình - sự hiểu biết của bạn sẽ sâu sắc hơn. Trải nghiệm của bạn sẽ phong phú hơn... bạn càng biết nhiều người đàn ông, bạn càng có khả năng hiểu chồng mình một cách chính xác hơn.
Ý tưởng ghen tuông sẽ biến mất - cả hai bạn đều tự do và không che giấu điều gì.
Với bạn bè, chúng ta nên chia sẻ mọi thứ, đặc biệt là những khoảnh khắc đẹp đẽ - khoảnh khắc của tình yêu, khoảnh khắc của thơ ca, khoảnh khắc của âm nhạc... chúng nên được chia sẻ. Bằng cách này, cuộc sống của bạn sẽ ngày càng trở nên phong phú hơn. Bạn có thể trở nên hòa hợp với nhau đến mức sống cùng nhau cả đời, nhưng không có hôn nhân.
Ghen tuông sẽ còn tồn tại chừng nào hôn nhân vẫn còn là nền tảng cơ bản của xã hội.
Hãy trao cho người đàn ông đó sự tự do tuyệt đối bằng cả trái tim mình. Và nói với anh ta rằng anh ta không cần giấu bất cứ điều gì: "Giấu bất cứ điều gì là xúc phạm. Điều đó có nghĩa là anh không tin tưởng tôi." Và điều tương tự cũng phải xảy ra với người đàn ông, rằng anh ta có thể nói với vợ mình: "Em cũng độc lập như anh. Chúng ta ở bên nhau để hạnh phúc, chúng ta cùng nhau phát triển thành hạnh phúc hơn. Và chúng ta sẽ làm mọi thứ cho nhau." nhưng chúng ta sẽ không trở thành những người cai ngục cho nhau."
Cho đi tự do là một niềm vui, có được tự do là một niềm vui. Bạn có thể có rất nhiều niềm vui, nhưng bạn đang biến toàn bộ năng lượng đó thành đau khổ, thành ghen tị, thành tranh đấu, thành nỗ lực liên tục để kiểm soát người khác.
Tôi đã nghe nói về một người đàn ông vô cùng tức giận và tuyệt vọng vì cách cư xử của vợ mình. Đó không phải lỗi của cô ấy...cô ấy là một người mắc chứng cuồng dâm. Bây giờ bạn có thể làm gì? Ai đó bị đau đầu, ai đó bị chứng cuồng dâm. Cô ấy liên tục yêu bất kì ai! Anh đưa cô đến bác sĩ.
Cô ấy là một phụ nữ xinh đẹp. Bác sĩ yêu cầu cô vào trong phòng khám. Anh ta đi cùng cô ấy và chẳng bao lâu sau vài phút, anh ta rên rỉ và rên rỉ... còn người chồng thì ngồi trong văn phòng lắng nghe - thế là quá nhiều! Anh ta vừa bước vào phòng và điều anh ta thấy anh ta không thể tin được - bác sĩ đang làm tình với vợ anh ta. Người chồng nói, "Chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Người vợ nói, "Anh ngốc, anh sẽ không bao giờ hiểu được. Bây giờ anh đang hỏi chuyện gì đang xảy ra vậy! Anh không thấy sao?"
Nhưng người chồng rất tức giận. Anh ta nói, "Tôi không hỏi vợ tôi, tôi đang hỏi ông, bác sĩ! Chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Bác sĩ nói, "Không có gì xảy ra cả, John, anh đang làm mọi việc. Tôi chỉ đang đo nhiệt độ cho cô ấy thôi."
John đã bốc cháy. Anh ấy đã phải chịu đựng rất nhiều và thậm chí cả bác sĩ... và anh ấy đang nói điều vô nghĩa gì vậy, rằng anh ấy đang đo nhiệt độ cho cô ấy? Vì vậy, anh ta lấy con dao bấm của mình ra và bắt đầu cọ con dao vào vai bác sĩ. Bác sĩ nói, "Anh ngụ ý gì? Anh đang làm gì vậy?"
Anh ấy nói, "Không có gì. Chỉ cần cẩn thận. Khi thứ đó xuất hiện, hãy nhớ - nó tốt hơn nên có số trên đó!"
Chúng tôi đã tạo ra rạp xiếc này thay vì một nền văn hóa. Nó cứ tiếp tục theo những cách khác nhau. Tôi hy vọng rằng trong cuộc sống của mình, bạn có thể bỏ việc trở thành một phần của trò chơi ngu ngốc này.
Trong giấc mơ, bạn thấy vợ hàng xóm, chồng hàng xóm... bạn nên hiểu rằng bằng cách nào đó chúng ta đã tạo ra một xã hội sai trái, một xã hội không theo bản chất con người. Mong muốn sự đa dạng là một phẩm chất thiết yếu ở bất kỳ ai thông minh. Bạn càng thông minh thì bạn càng muốn đa dạng hơn - có mối quan hệ nào đó giữa trí thông minh và sự đa dạng. Con trâu chỉ hài lòng với một loại cỏ; cả đời cô ấy sẽ không chạm vào một loại cỏ nào khác. Cô ấy không có tâm trí thay đổi, biết những điều mới, khám phá những lãnh thổ mới, phiêu lưu vào những không gian mới.
Các nhà thơ, họa sĩ, vũ công, nhạc sĩ, diễn viên - bạn sẽ thấy những người này đáng yêu hơn nhưng tình yêu của họ không tập trung vào cá nhân. Họ yêu thương nhiều người hơn nhưng với nhiều người mà họ tiếp xúc. Họ là những người thông minh, họ là bộ phận sáng tạo của chúng tôi.
Những kẻ ngốc không muốn thay đổi bất cứ điều gì. Họ sợ thay đổi vì bất kì thay đổi nào cũng có nghĩa là bạn sẽ phải học lại cái gì đó. Kẻ ngốc muốn học một điều gì đó một lần và gắn bó với nó cả đời. Nó có thể là cái máy, nó có thể là vợ, nó có thể là chồng - điều đó không thành vấn đề. Bạn đã biết một người đàn bà, bạn biết tính hay cằn nhằn của cô ấy, bạn đã trở nên quen... đôi khi không chỉ quen, bạn còn trở nên nghiện nữa. Nếu đột nhiên người phụ nữ của bạn không cằn nhằn bạn, đêm đó bạn sẽ không thể ngủ được - chuyện gì đã xảy ra? Điều gì đã xảy ra?
Một người bạn của tôi liên tục phàn nàn với tôi về vợ anh ấy; "Cô ấy luôn buồn, mặt dài và tôi rất lo lắng khi bước vào nhà...Tôi cố gắng lãng phí thời gian của mình ở câu lạc bộ này, câu lạc bộ kia nhưng cuối cùng tôi phải trở về nhà và cô ấy ở đó."
Tôi nói với anh ta, "Làm một điều như một cuộc thực nghiệm. Bởi vì cô ấy đã nghiêm túc và cô ấy hay cằn nhằn, tôi không thể tưởng tượng được rằng anh vào nhà mỉm cười."
Anh ấy nói, "Em nghĩ anh có thể làm được điều đó không? Khoảnh khắc anh nhìn thấy cô ấy, có thứ gì đó đông cứng lại trong anh - mỉm cười?"
Tôi nói, "Chỉ như một cuộc thử nghiệm. Hôm nay bạn làm một điều: lấy những bông hoa hồng đẹp - đang vào mùa; và loại kem ngon nhất có sẵn trong thành phố - tutti frutti; và mỉm cười, hát một bài hát!"
Anh ta nói, "Nếu thầy nói vậy thì tôi sẽ làm điều đó, nhưng tôi không nghĩ nó sẽ tạo ra khác biệt gì cả."
Tôi nói: “Tôi sẽ đến phía sau bạn và xem có gì khác biệt hay không”.
Anh chàng tội nghiệp đã cố gắng hết sức. Nhiều lần trên đường đi anh đã cười. Tôi nói: “Tại sao bạn lại cười?”
Anh ta nói, "Tôi đang cười vào điều tôi đang làm! Tôi muốn anh bảo tôi ly dị cô ấy và anh đã gợi ý tôi hành động như thể tôi đang đi hưởng tuần trăng mật!"
Tôi nói, "Cứ tưởng tượng đây là tuần trăng mật... nhưng hãy cố gắng hết sức."
Anh mở cửa và vợ anh đang đứng đó. Anh mỉm cười và rồi anh cười chính mình vì cười... Và người phụ nữ đó đứng gần như một tảng đá. Anh ấy đưa hoa và kem rồi tôi bước vào.
Người phụ nữ không thể tin được chuyện gì đang xảy ra. Khi người đàn ông đi vào phòng tắm, cô ấy hỏi tôi, "Có chuyện gì vậy? Anh ấy chưa bao giờ mang theo bất cứ thứ gì, anh ấy chưa bao giờ mỉm cười, anh ấy chưa bao giờ đưa tôi đi chơi, anh ấy chưa bao giờ làm cho tôi cảm thấy rằng tôi được yêu, rằng tôi được yêu." tôn trọng. Điều kỳ diệu gì đã xảy ra vậy?”
Tôi nói, "Không có gì; cả hai bạn đều làm sai. Bây giờ khi anh ấy bước ra khỏi phòng tắm, bạn hãy ôm anh ấy thật chặt." Cô ấy nói, "Ôm?"
Tôi nói: "Cho anh ấy một cái! Em đã cho anh ấy nhiều thứ như vậy, bây giờ hãy ôm anh ấy thật chặt, hôn anh ấy đi..." Cô ấy nói: "Chúa ơi..."
Tôi nói, "Anh ấy là chồng của cô, cô đã quyết định sống chung. Hoặc sống vui vẻ hoặc nói lời chia tay trong vui vẻ. Không có lý do gì... cuộc đời nhỏ bé thế. Tại sao lại lãng phí cuộc đời của hai người một cách không cần thiết?"
Đúng lúc đó người đàn ông từ phòng tắm bước ra. Người phụ nữ lưỡng lự một chút nhưng tôi đã đẩy cô ấy nên cô ấy ôm lấy người đàn ông và người đàn ông sợ hãi ngã xuống sàn! Anh chưa bao giờ tưởng tượng rằng cô sẽ ôm anh. Tôi phải đỡ anh ấy dậy. Tôi nói, “Chuyện gì đã xảy ra vậy?”
Anh ấy nói: "Chỉ là tôi chưa bao giờ tưởng tượng rằng người phụ nữ này có thể ôm và hôn - nhưng cô ấy có thể! Và khi cô ấy cười, cô ấy trông thật xinh đẹp."
Hai người chung sống yêu thương nhau nên lưu ý rằng mối quan hệ của họ không ngừng phát triển, mỗi mùa lại mang thêm hoa, tạo thêm nhiều niềm vui. Chỉ cần ngồi bên nhau im lặng là đủ....
Nhưng tất cả điều này chỉ có thể thực hiện được nếu chúng ta vứt bỏ ý tưởng cũ về hôn nhân. Hơn cả tình bạn là không tự nhiên. Và nếu hôn nhân bị tòa án đóng dấu, bị giết dưới con dấu đó ở tòa án... Bạn không thể mang tình yêu theo pháp quyền.
Tình yêu là luật tối thượng. Bạn chỉ cần khám phá vẻ đẹp của nó, kho báu của nó. Bạn không cần phải lặp lại, giống như con vẹt, tất cả những giá trị vĩ đại khiến con người trở thành biểu hiện cao nhất của ý thức trên hành tinh này. Bạn nên thực hiện chúng trong mối quan hệ của mình.
Và đây đã từng là kinh nghiệm kỳ lạ của tôi: nếu một đối tác bắt đầu đi theo đường đúng thì sớm hay muộn đối tác kia cũng đi theo. Bởi cả hai đều khao khát tình yêu nhưng lại không biết cách tiếp cận nó.
Không có trường đại học nào dạy điều đó đâu
Osho, Sermons in Stones, Talk #13
Thiên Lan phỏng dịch
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét