`
Khi chúng ta đi du lịch thì câu hỏi thường hay bắt gặp đó là "bạn đi đâu?". Câu trả lời lại luôn tùy thuộc vào cảm giác của chúng ta mà thông thường ta sẽ nói "tôi đi Thái lan hay Đại Hàn ". Tuy nhiên khi chúng ta trở về nhà thì cũng câu hỏi trên mà câu trả lời lại là "Tôi về nhà". Sự khác biệt của đi và về đều là do là nơi chúng ta đến ở đó rất xa lạ không có nhiều kỷ niệm. Còn nơi chúng ta về là một nơi mà chúng ta có sự gắn kết, cho dù chúng ta có xa quê hương hàng bao nhiêu năm thì quê hương vẫn là nơi chúng ta trở về. Đó cũng là một lý do mà cố nhạc sĩ Phạm Duy đã quyết định trở về Việt Nam và qua đời ở đây.
Chúng ta đến với Phật pháp là đi hay về cũng như khi ta là một đứa trẻ bị thất lac cha mẹ một thời gian dài thì tình cảm của chúng ta đối với người mẹ cũng sẽ rất nhạt. Cũng như chúng ta quy y Phật nhưng chúng ta hiểu gì về đức Phật. Chúng ta khó lòng mà thương mẹ vì không có ngày tháng nhiều để sống chúng và hiểu về Me. Tôi so sánh chuyện này với các phật tử quy y tam bảo nhưng hoàn toàn không hiểu gì về giáo lý về Phật pháp. Chúng ta chỉ nghe thầy nào nổi tiếng, chùa nào to lớn thì tìm đến. Bởi vì chúng ta tò mò mà khi tìm đến phật pháp như thế này thì chúng ta chỉ đến chứ không phải là trở về ngôi nhà chánh pháp. Theo lời dạy của thầy Nhất Hạnh thì chúng ta chưa kịp thiết lập một mối quan hệ huyết thống tâm linh với Phật, chưa kịp hiểu Phật dạy chúng ta điều gì và chúng ta cũng chưa thật sự lắng lòng để hiểu vấn đề của chúng ta là gì, thì chúng ta chỉ có đến chùa chứ không phải là về chùa.
Vậy đi và về ở đây chỉ có hai cách: một là chùa hay phật pháp là ngôi nhà tâm lình cho chúng ta đến học hỏi và phát triển chánh pháp đi theo đúng con đường Phật dạy, hai là chùa chỉ là nơi chúng ta tụ tập làm phước và mong muốn được đời đời kiếp kiếp được hưởng phước lành. Sống trên đời cho dù chúng ta có làm gì như ăn một chén cơm, uống một ly nước hay tìm về một nơi chốn nào đó thì chúng ta phải có một nền tảng tâm thức thì chúng ta mới về nơi đó được. Chúng ta phải thật sự thích thú, phải có nhu cầu tìm về với chánh pháp thì đây chính là vấn đề lớn nhất của mỗi phật tử chúng ta. Để hiểu về Phật Pháp thì nền tảng giáo lý đạo Phật chúng ta phải trau dồi mỗi ngày chứ không phải chỉ là chuyện làm phước bố thí cúng dường. Có một câu nói khá hay của một ngưòi Mỹ đó là " cái vấn đề lớn nhất của chúng ta là chúng ta không biết cái vần đề nằm ở đâu. Vấn đề nằm ở trên đầu , dưới chân, trước mặt sau lưng hay ở chung quanh cũng không lớn bằng vấn đề nằm ở trong tâm chúng ta".
Vậy hảy chiêm nghiệm bản thân để hiểu được chúng ta đang tìm về với Phật pháp hay chúng ta chỉ đang đến với Phật Pháp.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét