Thứ Năm, 18 tháng 4, 2024

Công đức và Phước đức

Chúng ta là những người con Phật nhưng có lẽ không phân biệt được công đức và phước đức lại khác nhau như thế nào. Bất luận bạn là tại gia hay xuất gia đều phải hiểu đạo lý này. Bởi vì Phật pháp thù thắng sẽ tạo cơ hội cho bạn ngay trong đời này có thể viên thành Phật đạo, vĩnh viễn thoát khỏi vòng luân hồi sanh tử. Chuyện này rất hiếm có, chẳng dễ thoát khỏi luân hồi ngay cả những vị đã xuất gia.

Trong phép tu Tịnh Độ nếu bạn duy trì sự tu tập thì không ai chẳng thành công và chúng ta thật sự giải thoát ở kiếp này. Vãng sanh ở thế giới Tây Phương Cực Lạc thì phải nói thân thể này của chúng ta là thân cuối cùng trong lục đạo luân hồi. Bạn không còn luân hồi nữa nên điều này là trọng yếu cho nên không còn gì là quan trọng hơn. Nếu bạn chịu khó học giáo lý đạo Phật cho rốt ráo thì nỗi khổ luân hồi rất kinh sợ.


Hảy nhìn vào cuộc sống và hoàn cảnh sống hàng này của bạn. Suốt ngày bạn khởi lên bao nhiêu ý niệm là giới, định, huệ? và bao nhiêu ý niệm là Tham, sân si? chỉ cần so sánh một chút là bạn sẽ hiểu ngay. Nếu thời gian khơi lên ý niệm tham sân si nhiều hơn giới định huệ thì bạn sẽ phải đi vào cảnh giới của ba ác đạo. Tâm tham là ngạ quý đạo, tâm sân là địa ngục đạo và si là súc sanh đạo. Trong một ngày, từ sáng đến tối, tiếp đãi người, xử sự, tiếp vật sáu căn tiếp xúc sáu trần, dấy lên niệm nào nói câu nào và làm chuyện gì bạn đều biết không cần hỏi người khác. Còn chẳng biết bản thân mình sanh vào đời sau như thế nào vì vậy muốn vãng sanh thì phải nhớ câu Phật hiệu : Đọc kinh mỗi ngày nhất là kình vô lượng thọ niệm phật hiều A Di ĐÀ Phật càng nhiều càng tốt. Nếu chẳng may bạn không đọc kinh mỗi ngày thì hảy nghe kình và trong tâm phải có phât. Bạn phải chắc rằng thời gian bạn nghe kinh, nghe thuyết pháp dài hơn thời gian bạn nghĩ lung tung.

 

Tụng kinh, niệm Phật là công đức chân thật. Tu thiện làm phước là tốt đẹp , phước huệ song tu là đúng. Nếu bạn được hưởng phú quý, giàu sang đây là phứoc báu có được thì bạn cũng nên tiếp tục tu tập công đức và làm phước thiện thì điều cuối cúng khi lâm chúng sẽ hưởng được quả " thiện chung" tức là lúc mất đầu óc tỉnh táo, sáng suốt không đau khổ. Chỉ như vậy sẽ không trở lại nhân gian hưởng phú quý nữa mà sẽ được sanh vào cõi cao hơn đó là sanh lên trời và hưởng phước trời. Đó là ngũ phứoc và quan trọng nhất trong ngũ phước là điều cuối cùng vì nó sẽ quyết định quả báo của bạn cho đời sạu. Nếu không tu tập chúng ta dễ bị lú lẫn khi về già. Cho dù gia đình có hộ niệm, niệm phật thật nhiều thì họ cũng chẳng hưởng được gì bởi vì nghiệp của họ đã trổ và họ sẽ di chuyển theo nghiệp của họ. 


Nói tóm lại công đức liên quan đến việc tu tập nội tâm, giảm thiểu ham muốn và phiền não, và là nền tảng để đạt đến giác ngộ và giải thoát khỏi luân hồi sanh tử. Phước đức, mặt khác, được xây dựng thông qua việc giúp đỡ người khác và thực hành các việc lành trong hiện tại  nhưng vẫn còn trong vòng luân hồi. Cả hai đều cần được tu tập song hành để đạt đến sự hoàn thiện trong đạo Phật. Theo kinh Pháp Bảo Đàn, việc tu tập công đức là quan trọng hơn việc cầu phước, vì công đức liên quan đến việc thực hành chánh pháp và giác ngộ nội tâm. Điều này không có nghĩa là phước đức không quan trọng, nhưng nó chỉ là bước đầu trong hành trình tu tập, trong khi công đức là mục tiêu cuối cùng để đạt đến giải thoát và niết bàn.

 


Pháp sư Tịnh Không

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Biết Trách Ai Đây?

 Khi đọc xong bài viết “Biết Trách Ai Đây?” của sư Toại Khanh là một tùy bút đậm chất suy tư, chất chứa nỗi niềm trước cảnh đời éo le, những...