Pháp Luân Công (còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp) là một môn khí công tu luyện cổ truyền theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Môn này được giới thiệu lần đầu vào ngày 13/5/1992 tại thành phố Trường Xuân, Trung Quốc, dưới hình thức một loại khí công là môn tu luyện Phật gia thượng thừa, do ông Lý Hồng Chí, Sư phụ của pháp môn sáng lập. Pháp môn lấy [việc] đồng hoá với đặc tính “Chân Thiện Nhẫn” của vũ trụ làm căn bản, lấy đặc tính tối cao của vũ trụ làm chỉ đạo, là chiểu theo nguyên lý diễn hoá của vũ trụ mà tu luyện. Các bài giảng của Sư phụ Lý được trình bày trong nhiều kinh thư, trong đó có Pháp Luân Công, Chuyển Pháp Luân, Đại Viên Mãn Pháp, Tinh tấn Yếu chỉ và Hồng Ngâm. Các tác phẩm này và các tác phẩm khác đã được dịch thành 38 ngôn ngữ, và được xuất bản và lưu truyền trên khắp thế giới.
Pháp Luân Phật Pháp là trực chỉ nhân tâm, trong đó tu tâm và niệm của một người, hay “tâm tính” là điểm then chốt để tăng trưởng Công lực. ‘tâm tính cao bao nhiêu, công cao bấy nhiêu’, đó là chân lý tuyệt đối trong vũ trụ. Tâm tính gồm có đức (đức là một loại vật chất màu trắng) và chuyển hoá của nghiệp (nghiệp là một loại vật chất màu đen), bao gồm [việc] xả bỏ các dục vọng và tâm chấp trước trong người phàm phu; còn phải chịu khổ trong những cái khổ, còn bao gồm rất nhiều điều cần phải tu [trong các] phương diện nâng cao tầng.
Pháp Luân Đại Pháp còn có bộ phận tu mệnh, tức là cần thông qua các động tác. Động tác, về một phương diện, tức là dùng công lực lớn mạnh để gia tăng sức mạnh các công năng và các cơ chế, từ đó đạt được ‘Pháp luyện người’; từ một phương diện khác, thì trong thân thể [cũng] còn cần diễn hoá rất nhiều thể sinh mệnh. Tu luyện tại tầng cao cần xuất ‘nguyên anh’ tức là Phật thể và diễn hoá rất nhiều những thứ luận thuật. Động tác là một bộ phận viên dung viên mãn của Đại Pháp này, nó là một bộ phương pháp tu luyện tính mệnh song tu hoàn chỉnh. Đại Pháp này cần phải vừa tu vừa luyện, ‘tu tại tiên luyện tại hậu’. Không tu tâm tính, chỉ luyện động tác thì không thể tăng công. Các bài công pháp do đó chỉ là phương tiện bổ trợ để đạt được đại viên mãn pháp.
Pháp Luân Đại Pháp tu luyện một Pháp luân, hay “bánh xe Pháp”. Tự bản thân Pháp Luân là vật chất cao năng lượng có linh tính. Pháp Luân mà Sư phụ Lý Hồng Chí cài ở bụng dưới cho mỗi học viên xoay chuyển không ngừng ở không gian khác 24 giờ trong ngày. (Những người tu luyện chân chính đọc các sách Pháp Luân Đại Pháp, tham dự hoặc nghe ghi âm các bài giảng của Ông Lý Hồng Chí, hoặc học luyện tập từ các học viên Pháp Luân Đại Pháp khác, tất cả đều có thể nhận được Pháp Luân.) Pháp Luân tự động trợ giúp học viên tu luyện. Điều đó có nghĩa là, Pháp luyện người tu mọi lúc, bất kể họ có tập công hay không. Đây là phương pháp tu luyện duy nhất trong tất cả những môn pháp truyền xuất trên thế giới hiện nay có thể đạt được “Pháp luyện người”.
Pháp Luân xoay chuyển ấy có đầy đủ đặc tính giống như vũ trụ, nó là [hình] ảnh thu nhỏ của vũ trụ. Pháp luân trong Phật gia, âm dương trong Đạo gia, hết thảy những gì của thế giới mười phương, không gì là không phản ánh tại Pháp Luân. Pháp luân xoáy vào (thuận chiều kim đồng hồ1) độ bản thân, hấp thụ một lượng lớn năng lượng của vũ trụ, diễn hoá trở thành “công”; Pháp Luân xoáy ra (nghịch chiều kim đồng hồ) độ nhân, phát phóng năng lượng, phổ độ chúng sinh, chỉnh lại cho đúng hết thảy các trạng thái không đúng; người ở gần chỗ người tu luyện đều nhận được lợi ích.
Nói tóm lại Pháp Luân Công là một hệ thống tu luyện khí công bao gồm thiền định.Thông qua việc vừa tu, vừa luyện, học viên Pháp Luân Công có thể đạt đến trạng thái thân thể khỏe mạnh, vô bệnh, và thăng hoa về cảnh giới tinh thần.
Khác với các hệ thống khí công thông thường chỉ rèn luyện thân thể, Pháp Luân Công hướng người tập nâng cao, tu dưỡng đạo đức trong đời sống hàng ngày.
Chân – Thiện – Nhẫn là giá trị cốt lõi mà các học viên tuân theo, không chỉ là khẩu hiệu cửa miệng. Khi tâm tính và công lực của người tu luyện đạt đến một tầng nhất định, thực thi được việc tu thành [thân] thể kim cương bất hoại ngay tại thế gian, đạt đến khai công khai ngộ, toàn bộ thăng hoa lên cao tầng. Người có chí lớn học chính Pháp, đắc chính quả, đề cao tâm tính, vứt bỏ các chấp trước rồi mới viên mãn.
Thật ra pháp môn này cũng là một nhánh của phép tu theo Phật Giáo nên chúng ta phải trân trọng. Pháp Luân Đại Pháp đã được đón nhận tại trên 100 quốc gia ở 5 châu lục với hơn 100 triệu người theo học.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét