Chúng ta thường bị cuốn vào những suy nghĩ xuất phát từ bản ngã, nơi mà niềm kiêu hãnh dễ dàng bị đe dọa bởi những tác động nhỏ nhặt. Ban đầu, bạn chỉ cần quan sát hiện tượng này, rồi thử xem liệu mình có thể vượt qua được những so sánh đầy nghi ngờ do bản ngã và nỗi sợ hãi gây ra, để tìm lại con người chân thật của mình.
“Thiện tâm luôn hiện hữu trong mỗi người. Nếu biết lắng nghe và hành động theo tiếng gọi của nó, ta sẽ biết cách làm đẹp cho đời. Điều này không khó nhưng đòi hỏi sự kiên trì và lòng dũng cảm.”
Để thực hiện điều này, hãy bắt đầu bằng cách đơn giản là quan sát xem bạn sử dụng từ “Tôi” bao nhiêu lần trong một ngày và xem bạn đã sử dụng nó như thế nào. Bạn muốn nói điều gì? Nó có ý nghĩa gì? Liệu bạn có đang để bản ngã chi phối suy nghĩ và hành động của mình? Bạn có bao giờ tự hỏi người khác nghĩ gì về mình? Bạn cảm thấy thế nào về họ? Ai giỏi hơn, thành công hơn, hay hấp dẫn hơn?
Khi bắt đầu nhận ra rằng không có gì trên thế gian này là thật mà tất cả đều do tâm trí ta tạo ra, chúng ta sẽ dần thoát khỏi lớp vỏ bọc của bản ngã, trở nên bớt bảo thủ và cởi mở hơn trong việc lắng nghe quan điểm của người khác. Ví dụ, bạn có thể thấy ai đó thú vị và giỏi giang, nhưng người khác lại cho rằng họ chẳng có gì đặc biệt. Thực ra, không ai đúng hay sai hoàn toàn, vì mọi sự vật và hiện tượng đều mang tính chất “tương đối”, tất cả phụ thuộc vào quan điểm cá nhân của mỗi người. “Vạn pháp duy tâm tạo!” Đó là lý do tại sao chúng ta nên cố gắng nói “Tôi nghĩ” hay “Tôi cảm thấy” thay vì khẳng định mọi thứ như một sự thật hiển nhiên. Điều này sẽ giúp chúng ta dễ dàng hơn trong giao tiếp và có khả năng chấp nhận những ý kiến khác biệt.
Khi bản ngã chi phối tâm hồn, nó trở thành rào cản đối với trí tuệ và sự hiểu biết. Dù có vẻ thông minh và sắc sảo, nhưng sâu thẳm bên trong, ta vẫn chỉ là những kẻ khờ dại, không hiểu rõ điều gì thực sự đang diễn ra và đâu là bí mật của cuộc sống. Chúng ta không thể trả lời những câu hỏi quan trọng: Chúng ta là ai, đang làm gì và đâu là hướng đi đúng đắn trong cuộc đời này? Bởi vì chúng ta cứ bước đi trong vô minh và mù quáng, cuộc sống đôi khi giống như một canh bạc. Hiện tại có thể chúng ta đang gặp may mắn và mọi việc diễn ra suôn sẻ, nhưng không ai dám chắc mọi chuyện sẽ tiếp diễn ra sao sau đó. Khi sống như vậy, chúng ta luôn phải đưa ra những dự đoán hạn hẹp. Chúng ta tự thuyết phục bản thân rằng mọi thứ sẽ diễn ra theo ý muốn, mà không dám mở lòng đón nhận bất cứ điều gì có thể xảy ra với mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét