Thứ Hai, 21 tháng 10, 2024

Luân Hồi Đem Lại Khổ Đau, Phật Pháp Đem Lại Hạnh Phúc

Mọi chúng sinh đều mong muốn hạnh phúc và tránh khổ đau. Phật pháp hướng dẫn chúng ta các phương pháp để diệt khổ và đạt được an lạc. Pháp giúp chúng ta tránh xa đau khổ, đồng thời là nguồn gốc của an lạc.

Có hai loại hạnh phúc và khổ đau: thân thể và tâm trí. Tuy nhiên, nhiều người không biết cách đạt được hạnh phúc đích thực. Họ tìm kiếm niềm vui qua những hành vi tiêu cực hoặc chạy theo vật chất, nhưng tất cả chỉ mang lại đau khổ vì hạnh phúc thế gian không bền lâu. Sự theo đuổi này giống như một vòng lặp bất tận của luân hồi.

Phật pháp dạy chúng ta rằng niềm an lạc đích thực không chỉ dành cho hiện tại mà còn kéo dài qua nhiều kiếp sống. Hành động tích cực mang lại kết quả tốt, và ngược lại, hành vi tiêu cực dẫn đến đau khổ. Chúng ta phải hiểu rằng hạnh phúc hay bất hạnh hiện tại đều là kết quả từ nghiệp báo trong quá khứ.

Để thực sự giúp đỡ chúng sinh và thoát khỏi luân hồi, ta cần đạt được giác ngộ như một vị Phật. Chỉ có Phật mới có thể mang lại sự giải thoát và hạnh phúc vĩnh viễn cho tất cả chúng sinh. Điều này đòi hỏi sự tu tập sâu sắc từ bên trong, loại bỏ những phiền não như tham, sân, và si. Khi chúng ta vượt qua những phiền não này, chúng ta sẽ chấm dứt khổ đau cho chính mình và có khả năng giúp đỡ người khác.

Thân người rất quý giá và khó có được, vì vậy chúng ta cần trân trọng và tận dụng nó để tu tập, đạt đến giác ngộ, và cứu độ chúng sinh. Khi trở lại thân người chúng ta lại tiếp tục con đường tu tập mà ta đang làm trong kiếp này 

Một bông hoa tươi đẹp khi nó còn mới, rồi héo tàn theo thời gian. Bất cứ điều gì mà chúng ta đạt được trong cuộc đời này, đều sẽ chấm dứt. Nó sẽ đi đến một kết cuộc khi thời gian trôi qua mãi, đến cuối cuộc đời này, khi mà ta sẽ trải qua nỗi khổ tột cùng. Ví dụ như một chiếc xe hơi. Quý vị đi ngang qua một bãi xe cũ, nơi mà những chiếc xe hơi cũ bị phế thải. Đây là kết cuộc của chúng, trong một tình trạng mà mọi thứ đã biến thành rác. Thậm chí khi chiếc xe còn tốt, thì ta đã lo lắng về điều này. Ta lo là các bộ phận xe sẽ hư, lo về tiền thuế và bảo hiểm v.v. và v.v… Chúng ta có thể mở rộng thí dụ này đến tất cả những của cải vật chất mà ta sở hữu. Càng có nhiều của cải thì ta càng lo lắng nhiều hơn.

Phật Pháp dạy chúng ta các phương tiện để tạo ra an lạc cho bản thân. Để đạt được một niềm an lạc nào đó, ta không phải lao lực, mà cần phải làm việc bằng tâm thức của mình. Tuy nhiên, tâm thức có một dòng tương tục, thậm chí tiếp nố.Cuối cùng, tu tập Phật pháp không chỉ là để cứu rỗi bản thân mà còn để mang lại lợi ích cho mọi người. Sự hành trì như niệm "Om Mani Padme Hum" nên được thực hiện với tâm từ bi, mong cho mọi chúng sinh được an lạc. Hạnh phúc là một hành trình, không phải là một điểm đến cố định. Trong cuộc sống, mỗi người chúng ta đều theo đuổi hạnh phúc theo cách riêng của mình, nhưng quan trọng là phải tìm kiếm nó một cách chân thực và bền vững. Hạnh phúc không nằm ở việc sở hữu nhiều của cải hay quyền lực, mà ở việc tìm thấy ý nghĩa và niềm vui trong những điều nhỏ nhặt hàng ngày. Khi ta sống theo giá trị và nguyên tắc của mình, ta sẽ tìm thấy sự bình yên và hài lòng từ bên trong, không phụ thuộc vào những thay đổi bên ngoài. Cuối cùng, hạnh phúc thực sự là khi ta biết ơn và trân trọng những gì ta có, thay vì luôn khao khát những thứ nằm ngoài tầm với


Thuyết giảng của thiền sư Tsenshap Serkong Rinpoche

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Biết Trách Ai Đây?

 Khi đọc xong bài viết “Biết Trách Ai Đây?” của sư Toại Khanh là một tùy bút đậm chất suy tư, chất chứa nỗi niềm trước cảnh đời éo le, những...