Thứ Ba, 26 tháng 11, 2024

BẢN NGÃ Ở TRONG TA

Do bản ngã xuất phát từ một ấn tượng rằng có một cái “ta riêng rẽ” nên nó cần tự đồng hóa nó với những yếu tố bên ngoài. Bản ngã ở trong ta luôn cảm thấy nó vừa cần được bảo vệ, vừa cần được nuôi dưỡng luôn. Nhưng nhu yếu tự đồng hóa thông thường nhất của bản ngã thường là đồng hóa ta với chuyện sở hữu tài sản, với công việc chúng ta làm, với địa vị trong xã hội, với tiếng tăm, kiến thức và trình độ giáo dục, sắc diện, năng khiếu đặc biệt, những quan hệ trong lĩnh vực giao thiệp, dòng dõi gia đình, lòng sùng bái về một điều gì đấy. Chúng ta cũng thường tự đồng hóa mình với giống nòi, chủng tộc, quốc gia, chính trị, tôn giáo và những chuỗi đồng hóa có tính chất tập thể khác nữa. Nhưng tất cả những điều đó không phải là bạn!Các giáo thuyết về tâm linh đã xác nhận đau khổ của con người thực ra chỉ là những ảo tưởng trí năng

Mọi khổ đau thật ra chỉ là những ảo tưởng của chúng ta: Chúng ta khổ đau vì chúng ta tự đồng hóa mình với những ý tưởng, cảm xúc tiêu cực thường nổi lên ở trong ta. Vì không biết bản chất chân thật của chính mình, do đó trong nỗ lực đi tìm nguồn cội của mình, chúng ta sáng tạo nên những con người, những nhân vật, những “cái tôi”, những Bản Ngã…không có thực để cưu mang những cảm xúc khổ đau xảy ra ở trong mình. Trong thực tế, có những cảm xúc sướng, khổ, vui, buồn khi ta trải qua một kinh nghiệm tiêu cực trong đời sống. Nhưng không nhất thiết phải có một con người, một nhân vật, một “cái tôi”, một Bản Ngã…, đứng đằng sau kinh nghiệm đó để hứng chịu những khổ đau đó. Do đó, mọi đau khổ thật ra chỉ là những ảo tưởng của chúng ta.


Khoảng trống không đáy: Đó là cảm giác hụt hẫng, cô đơn trong mỗi người. Chúng ta cảm thấy cô đơn, trống vắng ở trong lòng nên luôn tìm cách chạy trốn, khỏa lấp bằng sự bận rộn trong công việc, bằng quan hệ nam nữ, bằng thú vui xác thịt, sự nghiện ngập ma túy hay danh lợi,… Nhìn sâu vào cảm giác này sẽ giúp bạn nhận ra ở trong chiều sâu, bạn cảm thấy cách biệt với mọi người và mọi thứ chung quanh mình. Đó không phải là bạn, mà là cảm giác thường trực bất an của tự ngã ở trong bạn. Tự ngã luôn cảm thấy lo sợ, bất ổn, xa lạ với môi trường và thế giới chung quanh. Tiếp xúc với khoảng trống này giúp bạn thôi chạy trốn chính mình, thôi tìm cách khỏa lấp nỗi cô đơn, trống vắng ở trong mình, tức là đồng hóa mình với tự ngã, với những cô đơn trống vắng đó. Vì bạn không phải là những cô đơn trống vắng đó.


Trích Trong Chương 2

Sức Mạnh Của Hiện Tại

(The Power Of Now)

Eckhart Tolle



Bài viết này bàn về bản chất của "bản ngã" và những khổ đau mà con người trải nghiệm trong đời sống. Để hiểu rỏ nghĩa hơn về nội dung chính có thể được tóm gọn như sau:

Bản ngã là một ảo tưởng về cái “tôi” riêng rẽ, tách biệt. Để bảo vệ và nuôi dưỡng bản ngã, con người thường tự đồng hóa mình với những yếu tố bên ngoài như tài sản, địa vị, công việc, mối quan hệ, dòng dõi, tôn giáo, hay chính trị.

Tuy nhiên, những điều này không thực sự là "bạn". Chúng chỉ là những thứ mà bản ngã gắn bó để duy trì sự tồn tại của nó.

Con người khổ đau vì tự đồng hóa mình với những ý tưởng, cảm xúc tiêu cực. Do không nhận ra bản chất chân thật của chính mình, chúng ta tạo ra những "cái tôi" hư cấu để gánh chịu cảm xúc khổ đau.  Trong thực tế, những cảm xúc (vui, buồn, khổ) là tự nhiên khi trải nghiệm cuộc sống. Nhưng không nhất thiết phải có một "nhân vật" hay "cái tôi" đứng sau để chịu đựng những điều đó.


Khoảng trống con người thường cảm thấy trống rỗng, cô đơn, và cố gắng khỏa lấp cảm giác này bằng công việc, quan hệ, thú vui, hay các hình thức trốn tránh khác. Nhưng sự trống rỗng này không phải là bản chất thật của bạn. Nó là sản phẩm của sự bất an từ bản ngã. Nếu bạn tiếp xúc và nhìn sâu vào khoảng trống đó sẽ giúp bạn nhận ra sự khác biệt giữa bản chất chân thật và những cảm xúc cô đơn, trống vắng.

Nói chung tác giả nhấn mạnh rằng bản ngã và những khổ đau con người trải qua chỉ là những ảo tưởng được tạo ra bởi tâm trí như đạo Phật thường hướng dẫn. Khi ta nhận diện và buông bỏ sự đồng hóa với bản ngã, ta sẽ hiểu rõ hơn về bản chất thật của mình, thoát khỏi sự kiểm soát của cảm giác cô đơn và những khổ đau mà con người tự tạo.

Đây là một lời nhắn nhủ mang tính thức tỉnh tinh thần, mời gọi con người quay về với sự tỉnh thức và sống thật với chính mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Biết Trách Ai Đây?

 Khi đọc xong bài viết “Biết Trách Ai Đây?” của sư Toại Khanh là một tùy bút đậm chất suy tư, chất chứa nỗi niềm trước cảnh đời éo le, những...