Thứ Bảy, 9 tháng 11, 2024

Giai Thoại Nhà Thiền

 

Khi bạn thông hiểu giáo lý đạo Phật thì sự thật là bất biến và không có gì đáng che giấu hay sợ hãi. Khi chúng sinh còn đau khổ, các thiền sư vẫn dấn thân cứu giúp đời với tất cả lòng từ bi và trí tuệ dũng cảm. Bậc thiền sư luôn vô úy, không sợ bất cứ điều gì, nên hành động tự tại, chỉ nhằm mang lại lợi ích cho cuộc đời và con người.

Sau đây là câu chuyện mà tôi rất thích trong các giai thoại về thiền :

Một lần, thiền sư Cảnh Hư dẫn một cô gái về chùa, đưa vào phòng riêng và đóng cửa, không cho ai quấy rầy. Đồ đệ tên Mãn Không cảm thấy bất an nên đến gặp thầy. Khi đến trước cửa phòng, Mãn khong nhìn thấy cô gái với mái tóc xõa, nằm trên giường, dáng vẻ thanh mảnh, da trắng mịn. Thiền sư ngồi bên cạnh, dường như đang chăm sóc cô gái. Thấy vậy, Mãn khong giận dữ không kiềm chế được, lớn tiếng hỏi:

Sư phụ! Thầy làm thế mà gọi là mô phạm sao? Thầy có xứng đáng với Phật Tổ và đại chúng mười phương không?

Thiền sư Cảnh Hư từ tốn đáp:

Tại sao ta lại không thể là mô phạm cho đại chúng?

Mãn Không chỉ vào cô gái và lớn tiếng:

Thầy nhìn cô ấy đi!

Thiền sư cũng điềm nhiên nói:

Ngươi xem kỹ đi!

Lúc thầy trò đang trò chuyện, cô gái quay mặt lại, để lộ khuôn mặt biến dạng, miệng lở loét, thật đáng thương. Cô gái thực ra là một người mắc bệnh hủi.

Lúc này, thiền sư Cảnh Hư lấy thuốc trong tay, bình thản nói:

Ngươi đến đúng lúc đấy. Thay ta chăm sóc cho cô ấy đi

Đồ đệ lúc ấy mới hiểu ra, vội quỳ xuống xin thầy tha lỗi.

Qua câu chuyện trên bài học đạo lý ở đây là chúng ta phải tìm hiểu, nhìn nhận và đánh giá sự việc rõ ràng trước khi phán xét. “Trông mặt mà bắt hình dong” không phải lúc nào cũng đúng. Việc người đồ đệ phản đối thầy một cách thiếu suy nghĩ, gần như xúc phạm, là vì không hiểu rõ sự tình, thấy sợi dây mà tưởng lầm là con rắn(câu chuyện này cũng khá hay và được các vị thiền sư thường kể lại)

Câu nói “Ngươi xem đi!” của thiền sư là lời nhắc nhở mở rộng tầm nhìn và thấu hiểu. Thực chất, thiền sư đang hành đạo, giúp trị liệu cho người bệnh, không có gì mờ ám hay sai trái. Đó là chân tướng của thiền sư Cảnh Hư.

Sự thật mãi mãi là sự thật và không đáng phải che giấu hay sợ hãi. Khi chúng sinh còn đau khổ, thiền sư vẫn không ngại dấn thân cứu giúp. Tuy nhiên, những xét đoán vội vã và lo ngại của người ngoài đôi khi lại gây ra hậu quả nghiêm trọng, làm tổn thương và phản bội ân nghĩa. Chúng ta phải xem bài học này là phải cẩn trọng trước khi xét đoán hành động không những của những bậc thượng nhân mà cũng là của của tất cả mọi người trứoc khi phán xét. Những thiền sư như Cảnh Hư luôn kêu gọi “hãy đến và hãy xem đi” để thấy rõ chân tướng. Điều quan trọng là chúng ta, những người dễ phán xét, có thực sự đến để xem và hiểu rõ sự việc hay không?.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Biết Trách Ai Đây?

 Khi đọc xong bài viết “Biết Trách Ai Đây?” của sư Toại Khanh là một tùy bút đậm chất suy tư, chất chứa nỗi niềm trước cảnh đời éo le, những...