Sống tùy duyên, chấp nhận thực tại, và thuận theo tự nhiên là cách để chúng ta đạt được sự ung dung tự tại và tinh thần thư thái. Chỉ khi sống tỉnh thức và biết tùy duyên đối mặt với mọi hoàn cảnh, dù tốt hay xấu, ta mới có thể thực sự an nhiên trong cuộc sống.
Trong kho tàng truyện thiền có câu chuyện mà tôi rất tâm đắc chia sẻ với các bạn sau:
Ngày xưa, trên một ngọn núi cao có một ngôi chùa cổ, nơi một vị hòa thượng tu hành đã đắc Đạo. Một hôm, có một hành giả đến thăm chùa và hỏi:
"Trước khi đắc Đạo, ngài đã làm gì?"
Hòa thượng trả lời:
"Ta chẻ củi, gánh nước, nấu cơm."
Hành giả lại hỏi:
"Vậy sau khi đắc Đạo thì sao?"
Hòa thượng đáp:
"Ta vẫn chẻ củi, gánh nước, nấu cơm."
Ngạc nhiên, hành giả hỏi tiếp:
"Vậy điều gì gọi là đắc Đạo?"
Hòa thượng từ tốn trả lời:
"Trước khi đắc Đạo, khi chẻ củi thì ta nghĩ đến việc gánh nước, khi gánh nước lại nghĩ đến việc nấu cơm, và khi nấu cơm lại lo ngày mai phải chẻ củi, gánh nước. Nhưng sau khi đắc Đạo, chẻ củi thì chỉ là chẻ củi, gánh nước thì chỉ là gánh nước, nấu cơm thì chỉ là nấu cơm."
Lời Bàn:
Qua câu chuyện trên, điều cốt yếu để đạt Đạo không nằm ở hành động, mà ở chỗ "Tâm". Trước khi đắc Đạo, vị hòa thượng cũng giống như bao người phàm, tâm trí luôn vướng bận quá khứ và tương lai, không an nhiên với hiện tại. Chỉ khi tâm được khắc chế, con người mới có thể thực sự thư thái và tự tại.
Mọi phiền não trong cuộc sống đều xuất phát từ tâm chấp trước. Chỉ khi buông bỏ mọi dính mắc và dục vọng, chúng ta mới có thể giải thoát chính mình. Đạo Phật khuyên con người "xả" và "buông", bởi khi xem nhẹ mọi chuyện thăng trầm, tâm mới đạt được sự an nhiên. Tâm không an, đời sẽ mỏi mệt, vì tâm trạng dễ bị chi phối bởi những điều ngoài tầm kiểm soát như thời tiết, sự thay đổi của con người hay những biến đổi của hoàn cảnh. Nhưng khi đã buông nhẹ, dù bầu trời u ám hay trong xanh, dù hợp tan hay chia ly, lòng vẫn an nhiên, thuận theo tự nhiên mà sống.
Nỗi đau hôm nay bắt nguồn từ những lựa chọn của hôm qua, và khổ nạn đời này có thể do nghiệp chướng từ kiếp trước. Vì vậy, thay vì oán trách, hãy chấp nhận hoàn cảnh, sống thuận theo tự nhiên, để mọi buồn phiền tan biến và chỉ ghi lại lòng biết ơn và thấu hiểu.
Chỉ cần tùy duyên, sống tỉnh thức, và buông bỏ chấp trước, chúng ta sẽ tìm thấy sự tự tại và thảnh thơi thực sự trong cuộc sống.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét