Chiến đấu với phiền não là chiến đấu với lòng tham, sự sân hận, và vô minh. Trong con đường tu tập theo lời Phật dạy, ta chiến đấu với phiền não bằng sự nhẫn nhục, bằng sự chịu đựng và quan sát những biến đổi trong tâm trí mình.
Nơi nào có phiền não, nơi đó chính là chiến trường của ta. Khác với chiến tranh thế gian, nơi con người sử dụng vũ khí để tranh thắng nhau, ta không chiến đấu với người khác, mà chiến thắng chính lòng tham, sân, si trong ta.
Khi phiền não khởi lên, ta không nên nuôi dưỡng sự oán giận hay trả thù, mà hãy buông bỏ mọi hình thái của ác tâm trong suy nghĩ và hành động. Chỉ khi ta chặn dứt được ân oán, ta mới thực sự thoát khỏi vòng sầu khổ.
Hành động tổn thương và trả thù tuy khác nhau nhưng lại có quan hệ mật thiết. Khi một hành động xấu đã xảy ra, ta không nhất thiết phải trả thù. Chính suy nghĩ "Anh làm điều ác với tôi, tôi sẽ đáp trả lại" mới khiến hận thù kéo dài không dứt. Chỉ khi ta dừng lại và buông bỏ, chuỗi hận thù mới chấm dứt.
Phật dạy rằng, ta hãy nuôi dưỡng tâm từ bi với tất cả chúng sinh, dù thế gian có thế không đối đãi lại như vậy. Trong cuộc đời là một hoàng tử, Phật đã được huấn luyện về chiến tranh, nhưng Ngài nhận ra rằng những kỹ năng đó chỉ dẫn đến sân hận và chia rẽ, không mang lại giá trị chân thật.
Vì vậy, những ai đi trên con đường buông bỏ thế tục hãy từ bỏ tất cả những nguyên nhân gây thù hằn. Ta không chiến thắng người khác, mà chiến thắng chính bản thân.
Cuộc chiến đấu với phiền não là khó nhất, nhưng các Tăng sĩ chúng ta cần phải quán chiếu điều này, học nghệ thuật chiến đấu với tham, sân và si. Đó chính là trách nhiệm cốt lỏi.
Phật dạy ta con đường chân chính: từ bỏ ác hành, tu dưỡng hạnh lành. Ngài chỉ rõ con đường, còn bước đi hay không là tùy ta.
Sự tu tập cần sự nhẫn nại và đều đần. Như người học viết, ban đầu chữ nguệch ngoạc, nhưng nếu kiên trì luyện tập, dần dần chữ sẽ đẹp hơn. Tu tập cũng vậy, dù có khó khăn, chỉ cần kiên trì thì chắc chắn sẽ thấy con đường.
++Chú Thích
Một lần được nghe Thiền sư Ajahn Chah Thuyết giảng về sự đau khổ mà chúng sanh đã trải qua. Tôi viết lại lời ngài theo sự hiểu biết của riêng cá nhân tôi và vẫn giữ nguyên tinh thần của Thiền sư Ajahn Chah nhưng giúp dễ hiểu và truyền tải ý nghĩa sâu sắc hơn.
Tiểu sử của thiền sư Ajahn Chah (17 tháng 6 năm 1918 – 16 tháng 1 năm 1992) From Wikipedia, là một nhà sư Phật giáo Thái Lan. Ông là một giáo viên có ảnh hưởng của Phật pháp và là người sáng lập ra hai tu viện lớn trong Truyền thống Lâm nghiệp Thái Lan.
Được kính trọng và yêu mến ở đất nước của mình như một người có trí tuệ vĩ đại, ông cũng là người có công trong việc thiết lập Phật giáo Nguyên thủy ở phương Tây. Bắt đầu từ năm 1979 với việc thành lập Cittaviveka (thường được gọi là Tu viện Phật giáo Chithurst)[1] tại Vương quốc Anh, Truyền thống Lâm nghiệp của Ajahn Chah đã lan rộng khắp Châu Âu, Hoa Kỳ và Khối thịnh vượng chung Anh. Các bài pháp thoại của Ajahn Chah đã được ghi lại, phiên âm và dịch sang nhiều ngôn ngữ.
Hơn một triệu người, bao gồm cả gia đình hoàng gia Thái Lan, đã tham dự tang lễ của Ajahn Chah vào tháng 1 năm 1993 được tổ chức một năm sau khi ông qua đời . Ông để lại di sản là những bài thuyết pháp, cho các học trò, tu sĩ Thái Lan và cả những người ngoại quốc những lời khuyên rất tuyệt vời để chúng ta đi đúng hướng trên con đường tu tập PHật Pháp.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét