Bài hát để gió cuốn đi của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, mang một ý nghĩa triết lý sâu sắc. Trên đời này, không có gì là mãi mãi, không có gì là không phôi phai. Tiền bạc: Hôm nay có, ngày mai mất. Người yêu cũng thế, hôm nay còn ở bên cạnh ta nhưng biết đâu ngày mai sẽ xa ta vạn dặm. Đây là ý nghĩa vô thường của đạo Phật vì vậy, hãy sống sao cho thanh thản, không nên đặt nặng vấn đề "được - mất", "đến - đi" để tự mình giải thoát cho chính mình ra khỏi những đau khổ, xót xa.
Bạn hảy cùng tôi hát hay phân tích bài hát khi nhìn dưới lăng kính Đạo Phật, đã mang đậm tinh thần vô thường, buông xả, từ bi và tỉnh thức. Qua những câu từ rất nhẹ nhàng nhưng chuyên chở một lời nhắn nhủ của nhạc sĩ TCS cho chúng ta khi mở đầu bài hát :
“Sống trong đời sống cần có một tấm lòng / Để làm gì em biết không? / Để gió cuốn đi…”
Trong Phật giáo, tấm lòng chính là tâm từ bi – lòng yêu thương không phân biệt, không điều kiện. Việc sống với một tấm lòng không phải để nhận lại, không vì danh lợi hay sự ghi nhớ, mà là để cho đi – và cho đi một cách vô ngã, không bám víu.
"Để gió cuốn đi" chính là hình ảnh ẩn dụ cho sự buông xả, không chấp trước, để tâm mình được nhẹ nhàng, thanh thản như gió – không vướng bận bởi “cái tôi” hay “cái của tôi”. Điều này cũng nhắc nhở chúng ta khi muốn làm một việc phứơc thiện thì đừng mong cầu cho bản thân mà hảy "để gió cuốn đi"
“Những khi chiều tới cần có một tiếng cười / Để ngậm ngùi theo lá bay / Rồi nước cuốn trôi...”
Buổi chiều tượng trưng cho sự lụi tàn, cho tuổi già cho sự mất mát. Nhưng khi TCS dùng tiếng cười trong ngậm ngùi không phải là nụ cười hạnh phúc, mà là nụ cười tỉnh thức – khi ta hiểu được rằng mọi thứ đều thay đổi, đều phải ra đi, và không có gì có thể giữ mãi.
Cũng giống như lời Phật dạy:
“Tất cả pháp hữu vi đều vô thường, hãy tỉnh thức và buông bỏ.”
Cái đẹp ở đây là sự chấp nhận thực tại: biết là buồn, là mất mát, nhưng không kháng cự; để lá bay, để nước cuốn đi, lòng vẫn giữ được một chút an nhiên.
“Hãy nghiêng đời xuống nhìn hết một mối tình / Chỉ lặng nhìn không nói năng / Để buốt trái tim...”
Phật giáo dạy về quán chiếu – tức là nhìn sâu vào bản chất của một sự việc, một cảm xúc, để thấy rõ nó sinh khởi và tan biến ra sao.
Lặng nhìn mối tình đã qua, không nói năng, không phán xét – đó là một dạng thiền quán. Và nỗi đau “buốt trái tim” kia không phải để khổ đau thêm, mà là để hiểu sâu hơn về bản thân, về vô thường, về khổ rồi chấp nhận sự thật này – bốn đặc tính của cuộc đời mà Đức Phật đã day-Tứ diệu đế
“Hãy yêu ngày tới dù quá mệt kiếp người / Còn cuộc đời ta cứ vui / Dù vắng bóng ai...”
Dù cuộc đời có mỏi mệt, dù người đã xa rời, hãy yêu ngày mai, vì ngày mai còn có mặt là một điều quý giá.
Tinh thần này phản ánh triết lý sống trong hiện tại của Đạo Phật – chánh niệm:
"Ngày hôm nay là một ngày tươi đẹp. Tôi vẫn còn thở, còn nghe, còn thấy, còn sống – vậy là đủ để mỉm cười."
Niềm vui không đến từ sự hiện diện của ai đó, mà đến từ sự hiểu biết và chấp nhận vô thường, từ sự quay về chính mình.
Bài hát "để gió cuốn đi" này mang trong mình hơi thở của Phật pháp – một lời mời gọi chúng ta sống bằng tâm từ, sống tỉnh thức, không bám víu, không oán trách, biết trân trọng và buông bỏ đúng lúc. Trịnh Công Sơn không chỉ là một nhạc sĩ, mà là một thiền sư nghệ sĩ, gieo mầm an lạc qua từng ca từ nhẹ nhàng mà sâu sắc.
Bạn hảy thưởng thức bài hát này qua giọng ca của Khánh ly va Hong Nhung
ĐỂ GIÓ CUỐN ĐI (Trịnh Công Sơn) Khánh Ly _Nhạc chất lượng:Lossless, 500kbps, 320kbps _Mỹ
HỒNG NHUNG | ĐỂ GIÓ CUỐN ĐI (Live At Lễ hội Tháp Trầm Hương 30.4.2019)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét