Thứ Tư, 4 tháng 6, 2025

Vô ngã – Không có cái "tôi" cố định

Sau khi bạn hiểu về vô thường, chúng ta tiếp tục đến với một chân lý quan trọng khác trong đạo Phật – đó là vô ngã.

Vô ngã là gì?

“Ngã” có nghĩa là cái tôi, cái mà ta thường nghĩ là "tôi", "của tôi", "bản thân tôi". Còn “vô ngã” nghĩa là không có cái tôi cố định nào tồn tại thật sự.


Bạn thử nghĩ xem: bạn có phải là cùng một người với bạn 10 năm trước không? Không hoàn toàn phải không? Từ thể chất, cảm xúc, suy nghĩ, đến hoàn cảnh sống – tất cả đều thay đổi. Vậy thì "tôi" là ai? Cái “tôi” đó có thật không?

Đức Phật dạy rằng: Cái mà chúng ta gọi là “tôi” chỉ là sự kết hợp tạm thời của thân và tâm – gồm thân xác, cảm xúc, suy nghĩ, ký ức, ý chí... nhưng không có phần nào là "cái tôi" riêng biệt, độc lập.

Vì chính sự chấp vào “cái tôi” khiến chúng ta đau khổ.

Khi bị xúc phạm, ta giận vì nghĩ "người đó đang làm tổn thương tôi".

Khi mất tiền, ta khổ vì nghĩ "tài sản đó là của tôi".

Khi thất bại, ta buồn vì "cái tôi" bị tổn thương.

Nếu ta hiểu không có một cái tôi bền chắc để bị tổn thương, thì mọi khổ đau đó cũng nhẹ đi. Mình vẫn sống, vẫn có cảm xúc, nhưng không bị lệ thuộc vào bản ngã nữa.

Vô ngã không phải là phủ nhận chính mình

Nhiều người hiểu sai rằng vô ngã là không còn cảm xúc, không còn cá nhân. Không phải vậy.

Vô ngã là thấy rõ rằng cái tôi không phải là một thực thể độc lập, mà chỉ là tập hợp tạm thời của các yếu tố luôn thay đổi. Khi hiểu điều đó, ta sống khiêm tốn hơn, nhẹ nhàng hơn, không còn bám chặt vào danh, lợi, thành công hay thất bại.

Tóm lại:

Vô ngã nghĩa là không có một cái tôi cố định, vĩnh viễn.

Mọi thứ ta gọi là “tôi” đều là sự kết hợp tạm thời của thân – tâm.

Bám víu vào cái tôi khiến ta khổ; hiểu vô ngã giúp ta buông bỏ, sống an nhiên hơn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Biết Trách Ai Đây?

 Khi đọc xong bài viết “Biết Trách Ai Đây?” của sư Toại Khanh là một tùy bút đậm chất suy tư, chất chứa nỗi niềm trước cảnh đời éo le, những...