Trong đời, ai cũng mong được hạnh phúc, không ai muốn khổ đau. Nhưng cách tìm hạnh phúc của mỗi người lại khác nhau. Có người chỉ chăm lo hưởng thụ trong hiện tại, ít khi nghĩ đến tương lai hay những đời sau.
Phần lớn, chúng ta thường tìm hạnh phúc vật chất: cơm ăn, áo mặc, nhà cửa, tiền bạc, danh vọng… Nhưng nhiều khi vì tham muốn quá mạnh, có người sẵn sàng lừa gạt, trộm cắp, hay làm hại người khác để đạt được điều mình muốn. Kết quả là thay vì hạnh phúc, họ lại chuốc thêm nhiều khổ đau.
Ngược lại, có người chọn sống lương thiện: lao động, kinh doanh, học tập, làm nghệ thuật… Trong số đó, có người thành công, giàu sang, được kính trọng; nhưng cũng có người thất bại, vất vả cả đời. Tại sao lại có sự khác biệt này, khi họ đều chăm chỉ và cố gắng?
Theo giáo lý nhà Phật, điều này có liên quan đến nghiệp và công đức từ những kiếp trước. Người đã từng gieo nhân tốt, làm nhiều việc thiện, tích tập công đức, thì đời này có duyên gặp thuận lợi, dễ thành công. Ngược lại, ai gieo nhân xấu, tạo ác nghiệp, thì đời này gặt quả bất lợi, khó thành công.
Nói cách khác, sự thành công không chỉ nhờ vào nỗ lực hiện tại, mà còn dựa vào nhân lành đã gieo từ trước. Việc làm trong kiếp này chỉ là trợ duyên, giúp hạt giống công đức từ kiếp trước nảy nở và trổ quả.
Giáo lý Đạo Phật luôn nhắc nhở chúng ta hảy nghĩ đến kiếp sau. Dù có nhiều của cải, con người hiếm khi cảm thấy đủ. Lúc nào cũng muốn nhiều hơn, và dành cả đời để lo lắng, tích lũy. Nhưng khi cái chết đến, tất cả những gì ta gom góp rồi cũng bỏ lại phía sau.
Nếu chỉ sống để chạy theo vật chất, thì đến cuối đời ta dễ thấy hụt hẫng và khổ đau. Cái mà ta thật sự cần, chính là hạnh phúc tinh thần – một sự an lạc, vững chãi trong tâm. Và điều này không chỉ giới hạn trong kiếp này, mà còn hướng đến nhiều kiếp sau.
Người biết nghĩ xa, biết lo cho những đời sau, sẽ chọn gieo nhân lành: sống lương thiện, giúp người, hành trì Pháp. Đây mới là nền tảng cho hạnh phúc lâu bền.
Nếu ta chỉ bận tâm đến vật chất trước mắt, ta vẫn chỉ quanh quẩn trong vòng lo toan, không khác gì nông dân cứ gieo rồi gặt, hết mùa này lại mùa khác. Nhưng nếu biết gieo hạt giống công đức cho kiếp sau, thì ta đang đi trên con đường của một hành giả Phật Pháp, có thể tóm tắt như sau :
“Cuộc đời mình hôm nay là kết quả của nhân mà mình gieo từ những kiếp trước. Cho nên hãy gieo hạt giống thiện, dù nhỏ, để tương lai gặt hái an lành.”
“Tiền bạc và danh vọng có thể mang lại tiện nghi, nhưng chỉ công đức và nhân lành mới nuôi dưỡng hạnh phúc tâm hồn vượt thời gian.”
“Nếu chỉ sống cho kiếp này, đến cuối cùng bạn sẽ thấy hụt hẫng. Sống vì những đời sau — đó mới là con đường của người hành giả.”
“Không ai thành công hoàn toàn nhờ hiện kiếp. Phần lớn thành quả đến từ những gì ta đã gieo từ trước — bằng lời nói, bằng hành động, bằng tâm từ.”
“Cuộc sống không chỉ là hàng ngày lo kiếm ăn, lo danh tiếng. Hãy nhớ gieo nhân lành hôm nay để kiếp sau được nhẹ nhàng.”
“Hạnh phúc thật chỉ bền lâu khi bạn biết nghĩ về cái chết — không để hối tiếc những nhân lành chưa làm.”
“Mỗi hành động tử tế hôm nay là một đầu mối công đức cho những kiếp tương lai — nhỏ thôi, nhưng nếu kiên trì, sẽ tạo nên cả rừng công đức.”
Để có hạnh phúc thật sự, ta cần phải luôn hướng thiện và đó cũng chính và đó chính là ý nghĩa của việc tu học và thực hành Phật Pháp.
Bài viết dựa trên các bài pháp thoại của Phật Giáo Tây Tạng được đăng trên trang mạng Study Buddhism
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét