Thứ Sáu, 1 tháng 9, 2023

Tương lai có còn sự thấu cảm

Thấu cảm là một kỹ năng quan trọng trong cuộc sống. Nó giúp chúng ta hiểu được cảm xúc, suy nghĩ và hành động của người khác, từ đó có thể tương tác với họ một cách tôn trọng, thân thiện và hỗ trợ. Thấu cảm không chỉ là cảm thấy như người khác, mà còn là biết lý do tại sao họ cảm thấy như vậy. Thấu cảm không chỉ là đồng ý với người khác, mà còn là biết lắng nghe và chia sẻ quan điểm của họ.

Đối với người thầy thuốc, thấu cảm là một phẩm chất không thể thiếu. Nó giúp họ không chỉ chữa bệnh cho bệnh nhân, mà còn chăm sóc tâm lý cho họ. Thấu cảm giúp họ không chỉ biết được triệu chứng và chẩn đoán của bệnh nhân, mà còn biết được những lo lắng, sợ hãi và mong muốn của họ. Nhờ vậy, họ có thể giao tiếp hiệu quả với bệnh nhân, tạo ra sự tin tưởng và hài lòng, đồng thời khuyến khích họ tuân theo điều trị và phòng ngừa bệnh tật. Tuy nhiên ngày nay những vị bác sĩ vì quá bận rộn đôi khi cũng không chia sẽ sự thấu cảm này với bệnh nhân.

Ngày nay khoa học tiến bộ đã có thể sử dụng máy móc để chuẩn đoán bệnh cho nên sự thấu cảm cần thiết của một người thầy thuốc đã dần cũng không còn quan trọng nữa. Khoa học lại đang cho ra một loạt trí tuệ nhân tạo(có thể hiểu như những con robo chuẩn đoán bệnh). Những mô hình này có thể sẽ giúp cho nền y khoa giảm đi rất nhiều công đoạn. Câu hỏi là những vị bác sĩ sẽ phải học những công nghệ này rồi sau đó chính bản thân họ sẽ có thể trở nên máy móc hơn và vai trò của sự thấu cảm có còn quan trọng không?

Ngay bây giờ nếu chú ý cũng sẽ thấy những người sống chung quanh ta lúc nào họ cũng chúi mũi vào điện thoại và điện thoại cầm tay đã trỏ thành một vật không thể rời xa được. Tôi nghĩ đến một ngày nào đó khi thế hệ của chúng ta không còn nữa thì quả địa cầu này sẽ như thế nào với những công nghệ, người máy còn con người thật của chúng ta sẽ ở đâu? 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Biết Trách Ai Đây?

 Khi đọc xong bài viết “Biết Trách Ai Đây?” của sư Toại Khanh là một tùy bút đậm chất suy tư, chất chứa nỗi niềm trước cảnh đời éo le, những...