Một số người ví von cuộc đời như một hành trình, phải chịu đựng những lần lên xuống xe, cũng thường gặp những rắc rối, có khi là niềm vui bất ngờ, có khi là nỗi buồn khó quên…
Con người thường mong muốn rất nhiều thứ, nhưng điều chúng ta thật sự cần lại rất ít. Có câu: “Người chết vì tiền, chim chết vì thức ăn”. Cuộc đời, không gì quan trọng hơn hai chữ “danh lợi”.
Nhiều người nói: “Tiền tài là vật ngoài thân, khi sinh không mang theo đến, khi chết cũng không mang theo đi”. Con người đến đời trần truồng, ra đi cũng trần truồng, dù là quan lại quyền quý hay dân chúng hèn mọn, ở điểm này, trời cao rất công bằng.
Nhưng với chữ “danh”, người ta lại nghĩ: “Nhạn chết lưu thanh, người chết lưu danh”. Những vĩ nhân như anh hùng hào kiệt, nhà khoa học, nghệ sĩ… những người tinh anh này cả đời đã để lại những tác phẩm sáng tạo, chiến công vang dội, hoặc văn chương tuyệt mỹ hay giai điệu say đắm…
Họ đã đóng góp rất nhiều cho nhân loại, tên tuổi lưu lại trong lịch sử, là biểu tượng mà thế hệ sau kính trọng, mãi mãi không bao giờ bị lãng quên.
Nhưng trong đời sống, vĩ nhân dù sao cũng là số ít, phần lớn vẫn là người bình thường như chúng ta. Người bình thường khi còn sống, không sáng tạo ra của cải cho nhân loại, cũng không đóng góp được gì nhiều cho xã hội, sống một cuộc đời bình dị an lành, yên lặng mà đến, yên lặng mà đi, không mang theo cái gì, cũng không để lại cái gì.
Nhân sinh, là một hành trình đầy thử thách và niềm vui. Thượng Đế đã ban cho chúng ta một cuộc sống đa dạng và phong phú, để chúng ta có thể trải nghiệm và học hỏi từ những điều tốt đẹp và xấu xa. Chúng ta không nên than phiền hay buồn bã vì những khó khăn hay tổn thương, mà nên biết cảm ơn và yêu quý những người đã ở bên cạnh chúng ta, chia sẻ với chúng ta những niềm vui và nỗi buồn. Chúng ta cũng nên biết trân trọng và bảo vệ những gì mà Thượng Đế đã tạo ra cho chúng ta, như thiên nhiên, văn hóa và con người.
Nhân sinh, là một quà tặng quý giá của Thượng Đế. Chúng ta không thể mang theo bất cứ thứ gì khi rời khỏi thế gian này, nhưng chúng ta có thể để lại cho người sau những gì tốt đẹp nhất của mình. Chúng ta có thể để lại cho người yêu một tình yêu chân thành và bền lâu, cho người thân một sự quan tâm và ấm áp, cho bạn bè một sự tin tưởng và hỗ trợ, cho xã hội một sự đóng góp và cống hiến. Bởi vì bạn sống ra sao, thì sẽ để lại dấu ấn như thế.
Nhân sinh, là một cuộc phiêu lưu kỳ thú. Chúng ta không biết được trước điều gì sẽ xảy ra trong tương lai, nhưng chúng ta có thể tự quyết định cách sống của mình trong hiện tại. Chúng ta có thể lựa chọn sống với niềm tin hay nghi ngờ, với hy vọng hay tuyệt vọng, với yêu thương hay hận thù. Chúng ta có thể lựa chọn sống với sự nghiêm túc hay thoải mái, với sự cầu toàn hay khoan dung, với sự kiên trì hay bỏ cuộc. Chúng ta có thể lựa chọn sống với sự khát khao hay hài lòng, với sự tiến bộ hay lùi bước, với sự biến đổi hay giữ nguyên. Cuộc sống là do chính chúng ta tạo ra, và chúng ta có quyền làm cho nó trở nên ý nghĩa và đẹp đẽ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét