Thứ Tư, 27 tháng 12, 2023

SỐNG TỈNH THỨC

 “Nếu ngươi không tỉnh thức, thì Ta sẽ đến như kẻ trộm,


ngươi chẳng biết giờ nào Ta sẽ đến bắt chợt ngươi.” 
 

Từ ngữ Tỉnh Thức được lập đi lặp lại trong giáo lý đạo Phật đó là sự mời gọi ta hãy cảnh giác mình trong từng giây phút sống. Đó là ý thức phản tỉnh trong từng tư tưởng, lời nói, việc làm, và trong mọi trạng huống của đời sống, để sống trong ánh sáng của chân lý và tình yêu. Tỉnh thức để nhận ra các đấng thiên liêng luôn hiện hữu, luôn âm thầm lặng lẽ đến với ta trong mọi lúc. Nhà thơ trứ danh, R. Tagore,chia sẻ cảm nhận về Đấng Toàn Năng như sau:

“Bạn không nghe thấy bước chân Người thầm lặng đó sao? Người tới và luôn luôn thường tới.

Người tới và luôn luôn thường tới hằng giờ, hằng đêm, hằng ngày, hằng thời đại…

Người tới và luôn luôn thường tới qua lối đi nho nhỏ trong rừng, vào những ngày Xuân đượm nắng ngạt ngào.

Người tới và luôn luôn thường tới trên xe mây ầm ầm tiếng sấm, vào những đêm Thu mưa ướt tối mù.

Bước chân Người đã dẫm lên tim tôi đang ôm nặng những nỗi buồn dai dẳng. Khi niềm vui trong tôi ngời sáng, ấy là do chân Người vàng óng chạm vào”.

Sự tỉnh thức là điều nhắc nhở chúng ta phải sống cho hiện tại và đừng nên để thời gian trôi qua và điều đáng sợ hơn cả là mất đi cơ hội cuối cùng trong đời mình. Phải luôn tỉnh thức vì ta dễ bị ru ngủ bởi những hoan lạc trần thế. Trái tim ta dễ bị trì trệ nặng nề về những lo lắng trần gian. Cả những lo lắng chính đáng cũng có thể kéo ta đi xa, khiến ta mất khả năng dừng lại và quên đi lẽ sống đích thực. Thế giới hôm nay có nhiều thứ gây ngủ, gây mê. Vì thế, tỉnh thức là thái độ hiện sinh của chúng ta những người con Phật hay ngay cả các người kito giáo để không rơi vào tối tăm, lầm lạ.
1. Thế nào là tỉnh thức?

Tỉnh (醒): hết say sưa, không mê muội, thôi mơ tưởng.

Thức (識): nhận ra, nhận biết.

Người tỉnh thức là người không có ảo tưởng về bản thân và cuộc đời; không nhầm lẫn mộng tưởng với thức tại; không còn mê muội, mơ hồ, nhưng là người nhận biết mình đang biết: biết về thực trạng của bản thân mình; biết về thực chất của mọi việc trần thế; biết về thực tại của mọi biến chuyển xung quanh, để có thể sống thực tâm với chính mình, thực tình với mọi người, và thực tế  trước mọi hoàn cảnh.

Người sống tỉnh thức là người sống có lý tưởng, có một định hướng siêu việt, nghĩa là luôn hướng đến Chân, Thiện, Mỹ, để luôn tư tưởng và hành động trong sự khôn ngoan và đạo đức và tâm từ bi.

Trong sự lầm lạc và tối tăm. Giống như mặt trời ló rạng sau một đêm: ánh sáng bừng lên xua tan bóng tối, khiến mọi vật lộ rõ bộ mặt thật của chúng. Tâm hồn của những người tỉnh thức cũng thế, nhờ Mặt Trời chân lý chiếu soi tự thâm tâm, họ nhìn thấy mọi cái đúng với bản sắc và thực chất của chúng, nên tâm hồn đầy bình an, thanh thản, và ung dung tự tại bước đi trong ánh sáng.

2. Điều kiện để sống tỉnh thức

Điều kiện quan trọng nhất của tỉnh thức là sống trọn vẹn trong giây phút này. Nếu ta cứ bám vào quá khứ hoặc mãi đợi chờ một tương lai, là ta đang đánh mất sự sống đích thực của chính mình . Sống như vậy là để xác một nơi, hồn một nẻo, nên tâm không an, trí không sáng. Cứ mong cho mọi sự được xảy ra theo ý của mình, buồn lòng vì người này, khổ tâm vì người kia, chán nản vì điều nọ, là đặt mình trong tình trạng không tỉnh thức. Những tình trạng đó làm cho nguồn lực trong ta bị phát tán, năng lực bị phân tán. Những xáo trộn ngổn ngang sẽ kích hoạt tưởng tượng mạnh hơn, các sung năng sôi động hơn, tâm tư bị lay chuyển nguy hại hơn. 

Tỉnh thức ở đây là tập trung mọi năng lực của tâm, trí, hồn, xác, vào giây phút hiện tại, để thống nhất toàn thể con người mình cho một sự sống đang diễn ra trước mắt. Đừng luyến tiếc một điều gì đã qua, đừng quá ham muốn một điều gì sẽ đến, cũng đừng đòi hỏi nó phải khác đi. Hiện tại là như thế, không thể khác đi. Có thay đổi được gì thì cũng là do mình đã thay đổi cái nhìn và thái độ. Hiện tại không áp đặt lên ta điều gì, nó là một món quà được trao tặng. Nếu ta đón nhận toàn tâm, toàn ý, thì hiện tại mở ra cho ta những khả năng mới đang tiềm ẩn trong chính mình, để thích nghi và hòa hợp, để sáng tạo và làm cho cuộc sống thêm phong phú.

Mẹ Teresa đã nói: “Tôi chỉ thấy giây phút hiện tại, quên hết quá khứ và cảnh giác tương lai Cho nên mọi lãng phí thời gian đều là phạm thánh".

Chỉ có hiện tại nằm trong vòng tay của chúng ta, sẵn sàng giúp ta dàn trải tư tưởng và hành động trong cuộc sống, hầu cảm nhận nét bút kỳ diệu của thế giới này. Mọi sự hiện hữu trên cuộc đời đều có lý lẽ riêng của nó. Khi thực tập chúng ta sống tỉnh thức, có ý nghĩa là muốn chúng ta sống triệt để giây phút hiện tại, nghĩa là tập trung toàn bộ năng lực cho sự phát khởi cao đẹp nhất của một tư tưởng, một hành vi, một thái độ, một tâm tình, một phản ứng với tất cả sự đáp ứng tích cực. Như vậy sống tỉnh thức là sống phẩm chất cao nhất với tất cả sự ý thức của tâm hồn mình trong từng công việc, từng con người, từng hoàn cảnh.

Kinh nghiệm bản thân cho ta thấy rằng, nhiều lúc ta hiện hữu nhưng không hiện diện, hiện diện nhưng không hiện thực toàn tâm toàn ý với tất cả tình yêu thương. Thiếu sự hiện diện này ta sẽ cảm thấy trơ trọi với chính mình, với những bước đi hụt hẩng, nặng nề trong từng ngày. Để đạt tới sự hiện diện đích thực đòi hỏi một quá trình tu tập bản thân lâu dài. Nó là kết quả của sự chìm sâu trong cầu nguyện mỗi ngày, đong đầy tình yêu thương trong từng giây phút hiện tại đi qua trong đời.

Kết luận : tỉnh thức là trí tuệ  là vừa biết nhận định chính xác về sự việc, vừa kiên quyết thi hành. Đây không phải chỉ là phán đoán của lý trí nhưng sâu xa hơn còn là lòng từ bi của con tim. Tỉnh thức để đón nhận tình yêu thương của mọi người đang trao cho ta và  Tình yêu chính là sức mạnh để thắng vượt sự ươn lười chểnh mảng, và là động lực sáng tạo để biết hành động cách khôn ngoan. Với trái tim yêu thương nồng thắm, người ta mới biết luôn tỉnh thức để đón đợi hạnh phúc đang đến với chúng ta. Tỉnh thức chính là chân lý tối cao trong phương pháp hành đạo

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Biết Trách Ai Đây?

 Khi đọc xong bài viết “Biết Trách Ai Đây?” của sư Toại Khanh là một tùy bút đậm chất suy tư, chất chứa nỗi niềm trước cảnh đời éo le, những...