Nỗi buồn phiền giống như lưỡi dao sắc bén, khắc sâu những nếp nhăn trên gương mặt của con người.
Sức mạnh của sự sống, ngọn lửa sáng tạo nằm ở tình cảm mãnh liệt và tinh thần dũng cảm.
Trong tiểu thuyết nổi tiếng "Teryssuan-Xenti" của nhà văn Anh Stein, cha của Teryssuan suốt nửa đời người cảm thấy buồn phiền vì tiếng kêu cọt kẹt của chiếc cánh cửa phòng. Thay vì tra vào bản lề vài giọt dầu để loại bỏ sự phiền toái hàng ngày, ông lại cứ để nó tiếp tục làm mình khổ sở. Bạn có thể nghĩ ông ta thật ngớ ngẩn, nhưng nhiều người trong chúng ta cũng đang làm điều tương tự. Chúng ta hiểu rõ rằng nỗi buồn phiền có thể tàn phá cả thân thể lẫn tâm hồn, nhưng vẫn tự nhốt mình trong chiếc lồng tù của nó. Ngày qua ngày, năm qua năm, chúng ta buồn phiền vì đủ thứ chuyện, khó mà có được những khoảnh khắc vui vẻ, niềm vui tràn đầy sức sống. Thay vào đó, chúng ta giữ một vẻ ngoài u buồn, thẫn thờ, để rồi mọi người nhìn vào đã thấy ta già trước tuổi, thấy những nếp nhăn sớm nổi trên trán, giọng nói yếu ớt, bước đi chậm chạp.
Ai cũng biết rằng buồn phiền khắc sâu những nếp nhăn trên gương mặt. Thay vì tìm đủ mọi cách để làm đẹp hay cứu vãn nhan sắc đã phai mờ, hãy vứt bỏ nỗi buồn, đi tìm tiếng cười, niềm vui, và tiếng ca hát. Chính nỗi buồn, chứ không phải lao động hay tạo dựng sự nghiệp, mới là kẻ thù vô hình giết chết chúng ta. Một nụ cười có thể làm bạn trẻ hơn mười tuổi, còn lo lắng có thể khiến tóc bạn bạc nhanh chóng. Goethe từng nói: "Sự phiền muộn và tinh thần cởi mở của một người sẽ định hình số phận của họ!" Sức mạnh của sự sống, ngọn lửa sáng tạo nằm trong tình cảm mãnh liệt và tinh thần dũng cảm, nằm trong khả năng vứt bỏ mọi nỗi đau khổ, buồn phiền. Chỉ khi bạn có sức sống dồi dào và tinh thần sáng tạo mạnh mẽ, bạn mới có thể đạt được số phận tốt đẹp.
Tại sao lại sinh ra buồn phiền vô cớ? Thực ra, nỗi buồn phiền luôn có nguyên nhân: có thể vì bạn quá hẹp hòi, nhìn nhận cuộc sống một cách bi quan; hoặc vì tầm nhìn của bạn quá ngắn ngủi, chỉ thấy khó khăn trước mắt mà không dám tiến bước; hoặc vì bạn mong muốn quá nhiều nhưng không sẵn sàng lao động. Đây là biểu hiện của một cá tính tự khép kín, trì trệ và tham lam. Nỗi buồn phiền đã ăn sâu vào thể xác và tâm hồn của con người, gắn liền với nhịp sinh mệnh của chúng ta theo chu kỳ. Đối với người vui vẻ, họ có thể trải qua 25-27 ngày trong một tháng ở trạng thái tinh thần phấn chấn, trong khi người u sầu chỉ có 2-3 ngày tạm thời ổn định. Sự khác biệt này thể hiện rõ ràng trong thành công của mỗi người.
Có người so sánh nỗi buồn phiền như "tên trộm" lớn nhất trong cửa hiệu tinh thần. Nó cướp đi tinh thần của bạn, làm bạn dần dần trở nên trống rỗng, không còn đủ sức lực để đạt được bất cứ điều gì. Nỗi buồn phiền giống như một hình thức tự sát chậm chạp, làm tiêu hao năng lượng và ý chí sống của bạn.
Làm sao để chữa lành tâm trạng buồn phiền? Dù chưa có thuốc đặc trị, điều quan trọng là bạn phải tự chữa bệnh cho mình. Hãy giải phóng tâm lý, tự giải thoát bản thân! Đừng quá bận tâm vào những ân oán, thù hằn, nợ nần, hay tham vọng không cần thiết. Đôi khi, hãy nhìn cuộc sống một cách thoáng hơn. Người ta nói rằng, người biết "cho đi" sẽ luôn hạnh phúc. Hãy nhìn ra thế giới bên ngoài, nơi đầy màu sắc và cơ hội, thay vì giam mình trong chiếc lồng của chính bạn.
Hãy sống một cách cởi mở, vui vẻ, và mạnh mẽ để đối mặt với mọi khó khăn, để nỗi buồn không còn cơ hội xâm chiếm bạn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét