Thứ Năm, 17 tháng 4, 2025

Phật tử tại gia và con đường tu tập giải thoát luân hồi, đạt giác ngộ

 Bài khai thị của Đức Pháp Vương Gyalwang Drukpa rất đơn giản để những phật tử cư sĩ tại gia có thể theo đó mà thực tập. Đầu tiên chúng ta nên có một niềm tin căn bản đó là Phật tử tại gia cũng có thể tu hành đạt giải thoát. Nhiều người nghĩ rằng chỉ những ai xuất gia mới có thể đạt được giác ngộ và giải thoát luân hồi. Tuy nhiên, là người Phật tử tại gia, chúng ta hoàn toàn có khả năng tu tập, miễn là có niềm tin vững chắc và nỗ lực đúng cách. Dù đang sống trong cuộc đời nhiều ràng buộc như gia đình, công việc, xã hội…, chúng ta vẫn có thể thực hành Phật pháp bằng cách nuôi dưỡng Từ bi và Trí tuệ – hai phẩm hạnh cốt lõi trong đạo Phật.

Chúng ta nên phân biệt giữa hình thức và thực chất trong tu tập. Chúng ta thường đọc kinh, tụng niệm, cầu nguyện… nhưng nếu những việc ấy không làm thay đổi được tâm thức, không giúp ta buông bỏ tham, sân, si, thì đó chỉ là hình thức, không mang lại lợi ích sâu sắc. Điều quan trọng nhất là: tâm phải chuyển hóa. Pháp không chỉ để đọc tụng, mà phải áp dụng vào đời sống hằng ngày để sống chân thành, khiêm nhường và yêu thương người khác hơn.

Một bước quan trọng trong tu tập là quán chiếu nỗi khổ trong luân hồi. Khi thấy rõ bản chất của cuộc đời là vô thường và khổ đau, chúng ta sẽ không còn mải mê chạy theo danh vọng, tiền tài, sắc đẹp. Từ đó, trí tuệ sẽ phát sinh – đây chính là phẩm chất đầu tiên của một vị Tăng chân thật. Khi có trí tuệ, ta mới biết buông xả và giữ giới luật, không tiếp tục tạo nghiệp dẫn đến tái sinh trong luân hồi khi hiểu rõ bản chất luân hồi sẽ phát sinh trí tuệ

Hai phẩm hạnh cần được nuôi dưỡng là:

Thanh tịnh: giữ giới, trong sạch từ hành động, lời nói đến suy nghĩ.

Hòa hợp: biết sống chung với mọi người trong tinh thần lắng nghe, tôn trọng, yêu thương.

Dù là xuất gia hay tại gia, nếu thực hành được hai phẩm hạnh này thì chúng ta đã trở thành một phần chân thật của Tăng đoàn, góp phần vào việc duy trì và lan tỏa Phật pháp. Muốn có được thanh tịnh và hòa hợp, không thể chỉ dựa vào thiện chí hay đạo đức xã hội. Chúng ta cần dựa vào Pháp bảo – lời dạy của Đức Phật.

Pháp là “xương sống” của sự tu tập. Giống như thân người không thể đứng vững nếu không có xương sống, người Phật tử cũng không thể tiến tu nếu không nương tựa vào giáo pháp.

Một người dù có làm từ thiện, giúp đỡ xã hội, nhưng nếu không hành trì theo Pháp, thì cũng không thể đạt đến giải thoát và giác ngộ.

Giải thoát là điều có thể, không phải lý tưởng xa vời. Đức Phật dạy rằng mọi người – không phân biệt xuất gia hay tại gia – đều có khả năng giác ngộ, nếu biết tu đúng cách và hành đúng pháp.

Người Phật tử tại gia, dù có cuộc sống bận rộn, vẫn có thể thực hành:

Giữ giới phù hợp với hoàn cảnh

Quán chiếu khổ đau và vô thường

Nuôi dưỡng từ bi và trí tuệ trong từng hành động

Lấy Pháp làm nền tảng chuyển hóa bản thân

Giải thoát không phải là chuyện xa vời – mà là một tiến trình thực tế, bắt đầu từ chính hôm nay, nơi chính hoàn cảnh sống hiện tại của chúng ta. Phật tử tại gia và khả năng tu tập giải thoát luân hồi, đạt giác ngộ.Các cư sĩ Phật tử, nếu chúng ta còn nhiều duyên nợ như vợ, chồng, con cái, công việc kinh doanh, ... nhưng chúng ta cũng nên có niềm tin rằng “mình hoàn toàn thực hành được Phật pháp”.

THỰC HÀNH GỢI Ý CHO NGƯỜI TẠI GIA

Mỗi ngày dành ít nhất 15 phút thiền quán vô thường hoặc tụng kinh.

Giữ giới cơ bản: không sát sinh, không nói dối, không tà hạnh...

Nuôi dưỡng tâm từ: hành thiện, nói lời ái ngữ, tha thứ.

Tham học pháp: nghe pháp thoại, đọc kinh, tham gia đạo tràng.

Sống đơn giản và tỉnh thức.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Biết Trách Ai Đây?

 Khi đọc xong bài viết “Biết Trách Ai Đây?” của sư Toại Khanh là một tùy bút đậm chất suy tư, chất chứa nỗi niềm trước cảnh đời éo le, những...