Chủ Nhật, 8 tháng 6, 2025

An Trú Trong Tự Tính Tâm

 Trong quá trình tu học Phật pháp, sau khi đã sử dụng trí tuệ để quan sát và phân biệt đúng sai, hành giả bước vào giai đoạn cao hơn – đó là an trú trong tự tính tâm. Đây là trạng thái tâm bình thản, không còn bị dao động bởi vui buồn, được mất hay đúng sai.

1. Tự Tính Tâm Là Gì?

“Tự tính tâm” là bản chất trong sáng, không bị che lấp của tâm chúng ta – giống như bầu trời luôn rộng mở dù có thể bị mây mù che phủ tạm thời.

Theo lời dạy của Thượng sư Tịch Thiên (Shantideva):

“Khi tâm bạn không còn vọng tưởng rằng điều gì là thật hay không thật, khi đó bạn không cần nắm bắt bất kỳ điều gì trong tâm, mà chỉ an trú trong trạng thái không vọng tưởng ấy.”

Hiểu đơn giản: Khi bạn thấy rõ mọi hiện tượng đều giống như cầu vồng hay giấc mơ – đẹp đấy nhưng không thật chắc – thì không còn gì cần nắm giữ hay đẩy lùi. Chỉ đơn giản an trú trong sự tĩnh lặng và sáng rõ đó.

2. Cách Thực Hành An Trú

Bạn có thể bắt đầu thực hành như sau:

Ngồi thiền trong tư thế vững chãi (tư thế bảy điểm của Đức Phật Đại Nhật), và thở nhẹ nhàng để tâm được lắng dịu.

Nếu bạn đã quen với thiền định (shamatha), bạn sẽ nhận ra một trạng thái tâm không còn tán loạn, mà vẫn rất sáng tỏ.

Trong lúc đó, đừng cố gắng thay đổi điều gì – không thêm, không bớt, không cố hiểu, không trốn tránh.

Cứ để tâm bạn mở rộng như bầu trời, sáng rõ và không bị trói buộc bởi bất kỳ ý nghĩ nào.

3. Minh Sát Tuệ Không Phải Là Suy Nghĩ

Một điểm quan trọng: Trong giai đoạn này, minh sát tuệ (vipashyana) không phải là sự suy nghĩ hay phân tích gì cả. Nó không phải là một dạng trí tuệ được tạo tác. Thay vào đó, đó là sự hiện diện tỉnh thức, là trạng thái tự nhiên khi không còn vọng tưởng.

Kinh điển có nói:

“Khi tâm không còn vọng tưởng, không còn suy nghĩ lan man, chỉ an trú trong sự yên tĩnh đó – chính là kho báu của trí tuệ vô sinh.”

Nói cách khác, không cần cố làm gì cả, chỉ đơn giản giữ tâm an tịnh và sáng rõ, không bị cuốn theo bất cứ ý nghĩ nào.

4. Lòng Bi Mẫn và Trí Tuệ Không Hai

Khi đang an trú trong tự tính tâm, hành giả vẫn giữ lòng bi mẫn sâu sắc với tất cả chúng sinh – những người đang khổ đau vì tin rằng thế giới và bản thân là thật chắc, là không thay đổi.


Lòng bi mẫn đó không đến từ cái tôi, cũng không hướng đến một ai cụ thể – nó phát khởi tự nhiên từ sự hiểu biết rằng mọi thứ đều huyễn ảo, không có thật tính.


Chính khi bạn thực hành được như vậy, bạn đang hợp nhất trí tuệ và từ bi, không còn phân chia thành chủ thể và đối tượng nữa. Đây chính là con đường đi đến sự giác ngộ chân thật.


5. Đức Tara và Tự Tính Tâm

Phật Quan Âm Độ Mẫu Tara – biểu tượng cho lòng từ bi tỉnh thức – chính là hiện thân của trí tuệ vượt khỏi mọi phân biệt. Khi bạn an trú được trong tự tính tâm, bạn đang kết nối trực tiếp với năng lượng giác ngộ của Đức Tara.


Đó không phải là điều gì huyền bí. Đó là sự trở về với bản chất sáng trong sẵn có của chính bạn.


Lời Kết

Như các bậc Thầy giác ngộ đã dạy:

Hãy trì tụng và quán tưởng Đức Phật Quan Âm Độ Mẫu Tara một cách miên mật. Nhờ đó, bạn sẽ vượt qua được bệnh tật, sợ hãi, khó khăn – đồng thời khơi dậy trong tim mình tình yêu thương, lòng từ bi và trí tuệ sáng suốt.


Tự tính tâm ấy – không ở đâu xa, chính là bạn.




Bài viết được viết theo lối hành văn nhẹ nhàng dễ hiểu cho các bạn đến đây và cùng nhau tu học. Những ý tưởng này đều được các bậc thiền sư Tây Tạng huớng dẫn cho các đệ tử 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Biết Trách Ai Đây?

 Khi đọc xong bài viết “Biết Trách Ai Đây?” của sư Toại Khanh là một tùy bút đậm chất suy tư, chất chứa nỗi niềm trước cảnh đời éo le, những...