"Người ở trong hạnh phúc không biết là hạnh phúc, thuyền đi trong nước không biết nước chảy"
Câu này là hình ảnh ẩn dụ tuyệt đẹp. Giống như con thuyền đang trôi trên sông, nó di chuyển nhờ dòng chảy nhưng không hề "ý thức" rằng có dòng nước đang đẩy nó đi. Cũng vậy, con người đang sống trong đủ đầy, an toàn, tiện nghi — lại không nhận ra đó là hạnh phúc. Chúng ta coi mọi thứ là "bình thường", đến khi mất đi mới bàng hoàng tiếc nuối.
Hạnh phúc là những điều rất giản dị – nhưng lại tùy vào hoàn cảnh
"Khi đói, ăn là hạnh phúc; khi khát, uống là hạnh phúc; khi mệt, ngủ là phúc; khi nguy hiểm, an toàn là phúc."
Hạnh phúc không nằm ở những điều lớn lao, mà hiện hữu trong những nhu cầu rất căn bản của con người. Nhưng điều quan trọng là: chỉ khi ta thiếu thốn, khó khăn thì mới cảm nhận rõ hạnh phúc của sự đủ đầy.
Mặt trái của hạnh phúc là... dư thừa
"Ăn để chống đỡ thì không ăn là hạnh phúc; uống quá no thì không uống là hạnh phúc..."
Khi con người đã "no đủ" quá mức, những điều từng là hạnh phúc lại trở thành gánh nặng. Cái gì quá nhiều cũng thành bất lợi. Thậm chí, sự "an toàn tuyệt đối" cũng có thể khiến con người buồn chán, tìm đến cảm giác mạnh để "tái cảm nhận sự sống". Đây là một góc nhìn rất tinh tế: hạnh phúc không nằm ở "có nhiều", mà nằm ở "vừa đủ" và "ý thức" về giá trị của điều đó.
Chỉ khi mất mát, khổ đau ta mới nhận ra điều quý giá đã từng có
"Mãi tới một ngày gặp phải khổ nạn mới đi so sánh hồi tưởng với những ngọt ngào trước kia."
Đây là một bài học phổ quát: nhiều người chỉ nhận ra họ từng hạnh phúc khi đã đánh mất điều đó. Khi khỏe mạnh, ta không quý sức khỏe; khi người thân còn bên cạnh, ta coi là hiển nhiên; khi mọi sự suôn sẻ, ta không nhận ra đó là may mắn.
Người có trí tuệ là người biết trong hạnh phúc có mầm mống của khổ đau – và ngược lại
"Người hiểu trong ngọt ngào luôn có cay đắng, trong phúc có họa và ngược lại, chính là người có thể cảm nhận hạnh phúc rõ nhất."
Người này có cái nhìn sâu sắc về bản chất vô thường của cuộc sống. Biết rằng không gì là mãi mãi, nên họ trân trọng từng khoảnh khắc. Đồng thời, họ không bi quan khi gặp nghịch cảnh, vì hiểu rằng trong đó cũng ẩn chứa cơ hội, sự trưởng thành, thậm chí là con đường dẫn đến hạnh phúc thực sự.
Lòng biết ơn là chiếc chìa khóa để nhận ra và giữ lấy hạnh phúc
"Người biết cảm ơn mới có thể trân trọng hạnh phúc..."
lòng biết ơn là điều kiện giúp ta tỉnh thức trước hạnh phúc. Biết ơn khiến ta không coi mọi thứ là hiển nhiên. Nó chuyển hóa cách ta nhìn cuộc sống — từ đòi hỏi sang trân quý. Và chính điều này giúp ta sống sâu sắc hơn, hạnh phúc hơn.
thiền quán về hạnh phúc, nhắc nhở ta sống tỉnh thức, trân trọng những điều đang có, và đừng đợi đến khi mất đi mới tiếc nuối. Hạnh phúc không phải là điều xa vời – mà nằm trong từng hơi thở, giấc ngủ, chén cơm, dòng nước mát, và cả lòng biết ơn của ta trong khoảnh khắc hiện tại.
Trong phúc mà không hay biết
Khi đói, ăn là hạnh phúc.
Khi khát, uống là hạnh phúc.
Khi mệt, được ngủ là phúc.
Khi nguy hiểm, được bình an là phúc.
Nhưng cũng có khi:
Ăn quá no thì không ăn lại là dễ chịu.
Ngủ quá đủ thì được làm việc lại là vui.
An toàn quá lâu thì chút mạo hiểm lại làm tim sống dậy.
Con người thường không biết mình đang hạnh phúc.
Chỉ khi đánh mất, khi khổ đau, mới bàng hoàng nhớ lại những gì từng có.
Hóa ra, hạnh phúc chẳng ở đâu xa – nó nằm trong từng khoảnh khắc thường ngày.
Hiểu được rằng trong phúc có họa, trong ngọt ngào có cay đắng,
ta sẽ không mong cầu mãi mãi, mà học cách biết ơn và trân quý hiện tại.
Vì vậy, hãy sống chậm lại, cảm nhận sâu hơn,
và đừng quên:
Người biết ơn là người đang nắm giữ hạnh phúc.
sưu tầm trên internet
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét