Trong kinh có câu chuyện kể như sau:
Có một vị vua ngồi trong cung vào buổi trưa. Trời đang nắng nóng. Ông nhìn ra thấy có anh nông dân, ở trần, vừa đi vừa hát nghêu ngao, mặt mày đỏ ké như tôm luộc nhưng rất vui. Vua ngạc nhiên vì trời đang nóng, mình được hầu hạ bởi bao nhiêu cung nữ, vậy mà anh chàng nhà nghèo làm gì mà vui như vậy! Vua mới kêu lính gọi vào hỏi anh ta vì sao trời nóng như đổ lửa mà sao vui thế!
Anh ta đáp: "Dạ nóng chứ, nhưng hạ thần làm nghề gánh nước mướn, mỗi ngày để dành 1 chút. Thần vui là vì nếu có được 2 đồng vàng thì sẽ cưới được vợ. mà nay thần đã để dành được gần 2 đồng vàng rồi! Mỗi lần để dành được một chút là đem giấu."
Vua mới hỏi: "Này nếu Trẫm cho ngươi một ngàn đồng vàng, ngươi có thích không?"
- Dạ tất nhiên là thích.
Vua hỏi thêm: "Cho ngươi làm vua như trẫm, người thích không?"
- Dạ thích!
Vua mới nói: "Đất nước này có 2 phần; phần giáp biển, phần giáp núi. Nếu mà cho người, người lấy phần nào?"
Anh nhà nghèo gãi đầu nói: "Dạ lấy phần nào có chôn 2 đồng vàng..."
Nghĩa là trong đầu của anh nhà quê, đầu anh đã dính vô 2 đồng vàng đó rồi, không rời được. Đến độ cho lên làm vua thì anh vẫn chọn phần đất chỗ anh chôn 2 đồng tiền vàng.
Câu chuyện này phản ánh một bài học sâu sắc về giá trị của hạnh phúc và sự giàu có và cùng một lúc sự dính mẵc của con người. Người nông dân, mặc dù sống trong cảnh nghèo khó và làm việc vất vả dưới cái nắng gắt, vẫn tìm thấy niềm vui trong những điều nhỏ nhặt như việc tiết kiệm từng chút một để đạt được mục tiêu của mình. Trong khi đó, vị vua, dù có quyền lực và sự giàu có, lại ngạc nhiên trước niềm vui đơn giản của người nông dân. Câu chuyện cũng cho thấy rằng, dù có cơ hội để thay đổi cuộc sống một cách đột ngột và lớn lao, người nông dân vẫn trung thành với mục tiêu ban đầu của mình, đó là hai đồng vàng mà anh đã dành dụm và đó là điều mà anh dính mắc để không thể thấy được gì hơn đó nữa.
Giáo lý đạo Phật chỉ ra rằng hạnh phúc không phải lúc nào cũng đến từ sự giàu có hay quyền lực, mà đôi khi nó xuất phát từ những mục tiêu và ước mơ đơn giản trong cuộc sống hàng ngày và nếu chúng ta biết buông bỏ không dính mắc mọi chuyện thì sẽ tìm ra được chân lý sống.
Bài viết này đã viết theo sự suy nghĩ của tôi qua lời giảng của sư Toại Khanhđược . Nguyên bản nằm ở trang web của sư và có rất nhiều trên các trang youtube. Các bạn nên tham khảo và tìm ra câu trả lời cho bản thân minh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét