Nhà văn Mặc Ngôn từng chia sẻ, khi ông gặp những người phụ nữ không đeo trang sức, ông tin rằng họ rất đặc biệt.
Người xưa có câu: "Kẻ sĩ vì người hiểu mình mà chết, phụ nữ vì người yêu mình mà làm đẹp". Phụ nữ vốn yêu cái đẹp, thường thích trang điểm và đeo trang sức như dây chuyền, bông tai, vòng tay để tôn lên vẻ ngoài. Tuy nhiên, trong cuộc sống, không khó bắt gặp những phụ nữ không mang trên mình những món phụ kiện này. Vậy điều gì khiến họ khác biệt?
Mặc Ngôn cho rằng, những phụ nữ không trang điểm, không đeo trang sức thường là những người đặc biệt. Họ không màng danh lợi, có tâm hồn trong sáng. Trong xã hội ngày nay, những người phụ nữ như vậy - dịu dàng, trầm tĩnh, không phô trương - rất hiếm gặp. Họ không thuộc về thế giới vật chất phù phiếm, mà sở hữu vẻ đẹp tự nhiên, sống giản dị, và có tâm hồn thuần khiết.
Ngày nay với khoa học tân tiến phụ nữ có thể làm đẹp trong các phòng phẩu thuật thẩm mỹ để có được một vẽ đẹp sẽ gần như hoàn hảo. Nhưng đây chỉ là bề ngoài của họ , vậy phẩm chất bên trong của những người phụ nữ này là gì?. Họ sẽ không cần chăm sóc cho tâm hồn của họ. Tuy nhiên, điều này chỉ là bề ngoài, còn phẩm chất bên trong mới là điều đáng quan tâm. Liệu vẻ ngoài có thực sự quan trọng như ta nghĩ?
Vẻ đẹp bên ngoài hay nội tâm quan trọng hơn?
Hình ảnh bản thân là cách chúng ta cảm nhận về chính mình. Khi cảm thấy thoải mái, công việc và các mối quan hệ sẽ cải thiện, cuộc sống trở nên thuận lợi hơn. Nhưng liệu vẻ ngoài có thực sự quyết định tất cả?
Vẻ đẹp ngoại hình chỉ có giá trị khi đi kèm với nét đẹp nội tâm – thứ bền vững hơn so với nhan sắc, vốn sẽ phai mờ theo thời gian. Vẻ đẹp nội tâm thể hiện qua cách cư xử, việc tốt bạn làm, kiến thức bạn tích lũy. Đó là sức hút vô hình, là giá trị thực sự của mỗi người. Nét duyên dáng từ bên trong nói lên cá tính và bản chất của bạn. Để có được nó, cần quá trình học hỏi và rèn luyện từ cuộc sống thông qua sách vỡ và kinh nghiệm cuộc sống.
Vậy bạn sẽ chọn vẻ đẹp ngoại hình hay nội tâm?
Chú thích : Mạc Ngôn (sinh ngày 17 tháng 2 năm 1955) là một nhà văn người Trung Quốc xuất thân từ nông dân. Ông đã từng được thế giới biết đến với tác phẩm Cao lương đỏ đã được đạo diễn nổi tiếng Trương Nghệ Mưu chuyển thể thành phim. Bộ phim đã được giải Gấu vàng tại Liên hoan phim quốc tế Berlin năm 1988.Ông đã phải nghỉ học tiểu học giữa chừng do Cách mạng văn hoá và phải tham gia lao động nhiều năm ở nông thôn, chăn dê ngoài đồng, luôn bị đói khát và cô đơn. Ngày 11 tháng 10 năm 2012, ông được trao giải Nobel Văn học năm 2012, là nhà văn đầu tiên mang quốc tịch Trung Quốc nhận được giải thưởng danh giá này.
Theo Bách khoa toàn thư
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét