Thứ Tư, 30 tháng 4, 2025

Hạnh phúc – hành trình trở về với chính mình

Bạn đã bao giờ tự hỏi… hạnh phúc là gì chưa?

Không dễ để trả lời, bởi “hạnh phúc” không phải là một khái niệm cố định. Nó rộng lớn như bầu trời và mỗi người lại có cách cảm nhận riêng. Với người này, đó có thể là một mái nhà ấm cúng; với người khác, là những chuyến đi không điểm dừng. Nhưng có lẽ, điều quan trọng nhất vẫn là… ta biết mình thật sự cần gì để sống vui, sống nhẹ nhàng với chính mình.

Đôi khi, như lời Phật dạy, hạnh phúc không nằm ở những điều bên ngoài – không ở tiền tài, danh vọng, hay những cuộc vui chóng tàn. Hạnh phúc, có khi chỉ là khoảnh khắc ta ngồi yên, lắng nghe chính hơi thở của mình, cảm nhận một sự đủ đầy không tên. Là khi ta thôi tìm kiếm, và bắt đầu quay về.

Trong nhịp sống tất bật, ta dễ quên mất việc chăm sóc bản thân. Một bữa ăn qua loa, một đêm ngủ trễ, vài ngày không vận động – những điều nhỏ thôi, nhưng tích tụ lại có thể khiến thân thể trở nên mệt mỏi, tâm trí dần xao động. Sự thiếu chăm sóc ấy, về lâu dài, âm thầm tạo ra những khoảng trống trong lòng ta. Căng thẳng, lo âu, đôi khi còn dẫn đến trầm cảm. Thế nên, yêu thương chính mình không chỉ là lời nhắc nhẹ, mà là một thực hành mỗi ngày.

Bạn có thể bắt đầu bằng những thay đổi thật đơn giản. Dành 30 phút đi bộ dưới hàng cây xanh. Ăn một bữa cơm nấu từ tay mình, đầy đủ rau củ. Uống một ly nước ấm buổi sáng. Hoặc đơn giản là thắp một nến thơm, dọn dẹp lại góc nhỏ yêu thích trong nhà, hay nhâm nhi một tách trà trong lúc nghe vài bản nhạc không lời. Có thể tập hát một vài bài hát mà bạn yêu thích, hát cho mình nghe. Đó không chỉ là chăm sóc thân thể. Mà còn là cách để nuôi dưỡng tâm hồn.

Mọi người đều cho rằng bạn là trung bình cộng của những người bạn thường xuyên gặp gỡ. Quả thật, tâm trạng và năng lượng của ta ít nhiều bị ảnh hưởng bởi những người bên cạnh. Khi ta sống cùng những người tích cực, tâm hồn cũng được nâng đỡ, nhẹ nhàng hơn. Nhưng nếu mãi cuốn vào một mối quan hệ khiến ta thấy mệt, thấy hụt hơi, thì có lẽ… đã đến lúc nên dừng lại. Hãy lặng lẽ quan sát: Mối quan hệ ấy mang lại điều gì cho bạn? Niềm vui hay áp lực? Sự nâng đỡ hay rút cạn?

Cũng đừng quên rằng, quá nhiều thời gian trên mạng xã hội sẽ khiến ta xa rời thế giới thật. Dần dà, ta khó tập trung, khó kết nối sâu với người khác, dễ rơi vào cảm giác lo lắng như mình không theo kịp với trào lưu. Thay vì vậy, hãy thử trò chuyện trực tiếp, nhìn vào mắt ai đó khi nói chuyện, lắng nghe mà không phán xét… Những kết nối thật – tuy ít – nhưng luôn đủ đầy. Và hãy nhớ: Ai rồi cũng có thể đến rồi đi. Có những người chỉ đi cùng ta một đoạn đường. Học cách mỉm cười với sự thay đổi, buông tay với lòng biết ơn, là một cách để tâm an, lòng nhẹ và nhất là đừng phán xét ai cho dù họ đã làm tổn thương bạn.

Đôi khi, ta làm một công việc mà chẳng rõ vì sao. Là vì ổn định? Vì kỳ vọng? Vì thói quen? Hay vì sợ thay đổi? đây là những câu hỏi mà luôn làm các bạn trẻ đau đầu.

Tìm ra niềm vui trong công việc không phải là điều dễ dàng. Nhưng một khi đã tìm thấy điểm giao nhau giữa điều ta giỏi, điều ta yêu và điều giúp ta sống ổn định đó chính là hạnh phúc.

Công việc chiếm phần lớn thời gian cuộc đời. Nếu chỉ làm để tồn tại, ta sẽ dễ rơi vào cảm giác cạn kiệt. Nhưng nếu ta học cách kết nối lại với ý nghĩa công việc, học thêm một điều mới, rèn luyện một kỹ năng, hay chỉ đơn giản là cải thiện từng ngày… thì công việc cũng trở thành một phần của hành trình trưởng thành.

Đừng bỏ lỡ cơ hội học thêm một ngôn ngữ, đọc một cuốn sách hay, khám phá một mảng kỹ năng mới. Những điều nhỏ ấy, tích lũy lại, sẽ mở ra cánh cửa lớn – không chỉ trong sự nghiệp, mà còn trong nội tâm.

Và rồi…  bạn nhận ra. Hạnh phúc không phải là thứ gì xa vời. Nó có thể là khoảnh khắc ta ngồi bên hiên nhà nhìn mưa rơi, là phút lặng yên trong tâm giữa một ngày ồn ào. Hạnh phúc là khi ta quay về với chính mình – trong tỉnh thức, trong yêu thương, trong sự sống thật và nhất là không còn thuơng hay ghét.


"Ta không cần đi tìm hạnh phúc ở nơi nào khác. Chỉ cần trở về, và có mặt trọn vẹn trong giây phút này."( thiền sư Nhất Hạnh)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Biết Trách Ai Đây?

 Khi đọc xong bài viết “Biết Trách Ai Đây?” của sư Toại Khanh là một tùy bút đậm chất suy tư, chất chứa nỗi niềm trước cảnh đời éo le, những...