Thứ Bảy, 31 tháng 5, 2025

Vãng sinh về cõi Tây Phương Tịnh Độ – Dễ hay khó?

Có nhiều người thắc mắc: “Muốn được vãng sinh về cõi Tịnh Độ của Đức Phật A Di Đà thì có dễ không?” Câu trả lời là: rất dễ, nếu ta hiểu đúng và thực hành đúng. Vì sao dễ? Không phải vì chúng ta giỏi giang hay có nhiều công đức, mà vì chúng ta nương vào nguyện lực và lòng từ bi vô lượng của Đức Phật A Di Đà. Tuy vậy, bản thân mỗi người vẫn cần có một chút thiện căn và niềm tin chân thật.

Trong đạo Phật, mỗi vị Phật đều có một cõi Tịnh Độ – một thế giới thanh tịnh, không khổ đau. Đức Phật A Di Đà cũng vậy. Khi còn là một vị Bồ Tát tên là Pháp Tạng, Ngài đã phát nguyện và tu hành không biết bao nhiêu kiếp để kiến lập nên cõi Tịnh Độ Tây Phương – nơi ai có tâm thành cầu nguyện đều có thể được sinh về.

Ngài tu tập, bố thí, trì giới, nhẫn nhục, thiền định, trí tuệ, mỗi lần cúng dường hay làm việc thiện đều phát nguyện: "Nguyện đem công đức này tạo nên một cõi Tịnh Độ để tiếp độ chúng sinh." Chính nhờ tâm nguyện rộng lớn ấy, mà ngày nay, dù chúng ta chưa phải là Bồ Tát, còn nhiều lỗi lầm, vẫn có thể nương vào nguyện lực ấy mà được vãng sinh.

Tuy nguyện lực của Phật là bao la, nhưng không có nghĩa là chúng ta chỉ cần ngồi đó mà chờ Phật đến tiếp dẫn. Điều đó sai với luật nhân quả. Giống như muốn uống nước thì phải có miệng, hay như cá sống được dưới nước vì có nghiệp thở trong nước, còn con người thì không. Cũng vậy, muốn được Phật gia trì, ta phải gieo những nhân tương ứng – đó là niềm tin, là thiện tâm, là sự thực hành đúng pháp.

Kinh A Di Đà nói rất rõ: những người phạm các tội ngũ nghịch trọng tội (giết cha, giết mẹ, giết A-la-hán, làm thân Phật chảy máu, phá hòa hợp Tăng) thì không thể vãng sinh nếu không sám hối chân thành. Cũng vậy, người phỉ báng Phật pháp – tức là chia rẽ các tông phái Phật giáo, nói rằng pháp môn này đúng, pháp môn kia sai – cũng tự đóng cửa Tịnh Độ đối với mình. Vì dù là Nguyên thủy, Đại thừa hay Kim Cương thừa, đều là những con đường giải thoát của Đức Phật.

Ba điều kiện quan trọng để được vãng sinh

Để vãng sinh, ta cần tích lũy ba điều kiện tích cực:

Niềm tin vững chắc và tâm chí thành hướng về Đức Phật A Di Đà. Mỗi khi cầu nguyện, cúng dường, tụng kinh, hãy thật lòng hướng về phương Tây, nơi có cõi Tịnh Độ thanh tịnh.

Thực hành quán tưởng cõi Tịnh Độ. Hãy đọc kỹ Kinh A Di Đà để hiểu rõ cõi Tịnh Độ có những gì: ao bảy báu, hoa sen thơm ngát, chim hót pháp âm… Khi đã quán tưởng được cảnh giới ấy, tâm ta sẽ thêm phần an trú và hướng thượng.

Khởi tâm Bồ Đề. Nghĩa là không chỉ cầu vãng sinh cho bản thân thoát khổ, mà nguyện sinh về đó để tu hành thành Phật, rồi quay trở lại cứu độ chúng sinh. Đây là điều làm cho Tịnh Độ khác biệt với “Thiên đường” của các tôn giáo khác – nơi người ta lên đó để nghỉ ngơi vĩnh viễn. Trong đạo Phật, vãng sinh chỉ là bắt đầu một hành trình giác ngộ sâu hơn.

Sau đây là phương pháp thực hành đơn giản mà sâu sắc 

Nếu mỗi ngày bạn trì tụng hồng danh Đức Phật A Di Đà như:

“NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT” (truyền thống Việt Nam)

hoặc

“OM AH MI DHEWA SHRI” (theo Kim Cương thừa)

với tâm thành và đầy đủ ba điều kiện trên, thì khi lâm chung, Đức Phật A Di Đà chắc chắn sẽ hiện ra và đưa bạn về cõi Tịnh Độ của Ngài. Đó là lời nguyện của Ngài – một lời nguyện từ bi và trọn vẹn.


Chú Thích 

Trong Kinh Đại Tập, Đức Phật Thích Ca Mâu Ni từng dạy: “Trong thời Mạt pháp này, việc chính niệm trì tụng Đức Phật A Di Đà và phát nguyện được vãng sinh vào Tịnh Độ của Ngài là cách duy nhất giúp mọi người thoát khỏi vòng luân hồi sinh tử, đạt được giải thoát và giác ngộ ngay trong một đời.”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Biết Trách Ai Đây?

 Khi đọc xong bài viết “Biết Trách Ai Đây?” của sư Toại Khanh là một tùy bút đậm chất suy tư, chất chứa nỗi niềm trước cảnh đời éo le, những...