Tên gọi thông thường của bài kinh này là Phẩm Phổ Môn, Kinh Phổ Môn hay Kinh Quán Thế Âm và gọi đủ là Quan Thế Âm Bồ tát Phổ Môn Phẩm. Đây là bài kinh nói về hạnh nguyện độ sanh của Bồ tát Quan Thế Âm, và thông qua đó, giới thiệu cách “quán chiếu” cuộc đời để đạt được giác ngộ và giải thoát như phương pháp tu tập phổ biến và có hiệu quả trong cõi Ta bà.
1. Nội dung chính
Thần lực trì danh Quán Âm: sức mạnh nhiệm mầu từ việc xưng niệm danh hiệu Bồ Tát.
Cứu độ bằng 33 ứng thân: Bồ Tát hiện thân dưới nhiều hình tướng khác nhau để tùy duyên cứu giúp chúng sinh.
Phương pháp Ngũ Âm và Ngũ Quán: thực tập quán chiếu để chuyển hóa khổ đau.
2. Ý nghĩa trọng tâm
Bồ Tát Quán Thế Âm tượng trưng cho tình thương và sức mạnh vô úy, giúp con người vượt qua mọi khổ nạn (thiên tai, bệnh tật, hiểm nguy...).
Kinh mang tính ẩn dụ, không phải cầu gì được nấy, mà nhấn mạnh tự tu, tự độ bằng quán chiếu duyên khởi – vô ngã.
33 ứng thân biểu hiện tinh thần nhập thế, tùy căn cơ mà giáo hóa, nhấn mạnh sự thấu hiểu tâm lý con người để độ sinh hiệu quả.
Trọng điểm của Kinh không nằm ở việc van xin, mà ở thực hành quán chiếu đời sống, từ đó nuôi dưỡng trí tuệ và lòng từ, giúp chính mình và tha nhân thoát khổ. Trong Kinh Phổ Môn, Đức Phật chỉ ra năm loại âm thanh nhiệm mầu luôn hiện hữu trong đời sống:
Diệu Âm – tiếng nhiệm mầu,
Quán Thế Âm – tiếng quán chiếu cuộc đời,
Phạm Âm – tiếng thanh tịnh,
Hải Triều Âm – tiếng sóng biển vô tận,
Siêu việt thế gian Âm – tiếng vượt thoát cõi đời.
Đối lại với năm âm thanh ấy là năm pháp quán chiếu:
Chân quán – quán chiếu sự thật,
Thanh tịnh quán – quán chiếu sự trong sạch,
Quảng đại trí tuệ quán – quán chiếu trí tuệ bao la,
Bi quán – quán chiếu để cứu khổ,
Từ quán – quán chiếu để ban tình thương.
Khi thực tập năm pháp quán này, người tu học có thể tự giải thoát mình khỏi khổ đau, đồng thời trở thành một “Bồ Tát Quán Thế Âm” cứu mình và cứu người ra khỏi ngôi nhà lửa của bất hạnh.
Từng câu chữ trong Kinh Phổ Môn đều chứa đựng nghĩa lý sâu xa, mang tính ẩn dụ vi diệu, không thể chỉ đọc qua một đôi lần mà hiểu hết được. Vì vậy, khi tụng kinh, điều quan trọng là tâm thành kính và sự trân quý. Trước khi tụng, nên rửa tay, súc miệng, y phục trang nghiêm. Khi ngồi, đứng, lạy hay quỳ, phải giữ thân đoan nghiêm. Miệng tụng vừa đủ nghe, không quá to cũng không quá nhỏ.
Điều cốt yếu khi tụng Kinh Phổ Môn không chỉ là mong được Bồ Tát Quán Thế Âm gia hộ, mà chính là thể nhập và sống theo tinh thần của kinh: quán chiếu đời sống, học cách sống không sợ hãi, dung hòa giữa tình thương và trí tuệ. Nhờ đó, an lạc và thảnh thơi có thể được thiết lập cho chính mình và cho người khác ngay trong hiện tại.
Pháp thoại Sư Huyền Diệu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét