Thứ Hai, 13 tháng 10, 2025

Nhìn Thấy Người Khác – Bài Học Từ Một Tấm Gương

“Đôi khi, chỉ cần lau nhẹ lớp bụi trong tâm, ta sẽ thấy người khác – và thấy lại chính mình.”

Có những lúc, dù ta có đủ đầy vật chất, trong lòng vẫn thấy một khoảng trống khó gọi tên.

Ta kiếm tìm niềm vui nơi bên ngoài, nhưng càng tìm lại càng cảm thấy xa.

Có thể, điều ta cần không phải là thêm điều gì mới, mà là thấy lại điều đã bị che khuất bên trong mình.

Câu chuyện sau đây kể về một vị phú ông giàu có đi tìm hạnh phúc — và bài học giản dị mà ông nhận được từ một tấm gương soi.

Câu chuyện thiền

Có một phú ông giàu có, nhưng trong lòng luôn cảm thấy trống rỗng. Dù có trong tay mọi thứ mà nhiều người mơ ước, ông vẫn thấy thiếu một điều gì đó — niềm vui thật sự. Một ngày kia, ông tìm đến vị thiền sư để hỏi về bí quyết hạnh phúc.

Thiền sư dẫn ông đến bên cửa sổ và hỏi:

– Ông nhìn thấy gì?

Phú ông đáp:

– Con thấy nhiều người đang đi lại ngoài kia, ai cũng bận rộn, tất bật với cuộc sống của mình.

Thiền sư lại đưa ông đến trước tấm gương và hỏi:

– Còn bây giờ, ông thấy gì?

– Con thấy chính mình.

Thiền sư mỉm cười, nói:

“Cửa sổ và gương đều làm bằng kính, nhưng chỉ cần một lớp sơn bạc mỏng phía sau, kính trở thành gương – và ông chỉ còn thấy chính mình. Khi tâm ta bị phủ bởi lớp sơn của tham, chấp và cái tôi, ta chỉ còn biết soi rọi bản thân, không còn thấy ai khác. Nhưng khi lớp sơn ấy được lau sạch, kính lại trong suốt, và ta có thể nhìn thấy thế giới – nhìn thấy con người – như họ thật là.”

Phú ông chợt hiểu ra. Ông nhận ra rằng, hạnh phúc không đến từ việc có thêm, mà từ khả năng nhìn thấy và sẻ chia với người khác.

Qua câu chuyện trên ta có thế thấy được là mỗi chúng ta đều có một “tấm gương” trong tâm.

Khi bị bao phủ bởi lòng ích kỷ, sự so đo hay nỗi sợ, ta chỉ còn nhìn thấy chính mình – những nhu cầu, nỗi lo, và sự thiếu thốn.

Nhưng khi ta học cách làm sạch tâm mình, mở ra để thấy người khác,cảm nhận nỗi vui buồn của họ,hạnh phúc sẽ tự nhiên xuất hiện.

Thiền là lau dần lớp bụi trên gương tâm.Khi tâm trong, ta không còn thấy “ta” hay “người”, mà chỉ thấy một đời sống đang cùng đồng hành với mình.

Suy ngẩm về câu chuyện thiền trên :

Khi một ngày bạn cảm thấy trống rỗng giữa những đủ đầy, hãy thử dừng lại một chút — nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn những con người đang đi qua đời bạn.

Có thể, niềm vui mà bạn đang tìm kiếm chưa bao giờ rời đi, chỉ là tâm bạn đang bị phủ một lớp sương mỏng.

Lau nhẹ nó đi bằng một cái nhìn tử tế, một sự cảm thông, một hơi thở chánh niệm, bạn sẽ thấy thế giới trong trẻo hơn – và hạnh phúc, hóa ra, vẫn luôn ở ngay đây.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cứu Vãn Hôn Nhân – Khi Hai Người Còn Muốn Đi Cùng Nhau

Mối quan hệ của bạn đang gặp trục trặc? Những cuộc cãi vã lặp đi lặp lại, sự im lặng ngày một dài hơn, hay cảm giác yêu thương dần phai nhạt...