Phật giáo đã đồng hành cùng dân tộc Việt Nam hơn hai nghìn năm, nhưng giữa nhang khói nghi ngút và tiếng mõ chuông vang vọng hôm nay, dường như đâu đó tinh túy của đạo Phật vẫn đang bị che khuất.
Bài viết này là một lời nhắc nhẹ — rằng đạo Phật không nằm trong lời cầu khấn hay hình tướng bên ngoài, mà ở nơi tâm biết quay về, thấy rõ và sống tỉnh thức giữa cuộc đời.
Ngày nay, nếu bạn bước vào nhiều ngôi chùa ở Việt Nam, dễ dàng thấy cảnh người người chen chúc, hương khói nghi ngút, tiếng chuông mõ hòa lẫn với tiếng cầu nguyện, xin xăm, bói quẻ. Nhiều người đến chùa với tâm cầu tài, cầu lộc, cầu bình an. Tại một số chùa các vị thầy đã nhắm vào những người giàu có hảo tâm để họ làm trai đàn cúng tế cho oan hồn và ở một số nơi, thậm chí còn có người xem phong thủy, coi ngày tốt xấu ngay trong khuôn viên chùa.
Nhìn từ bên ngoài, Phật giáo Việt Nam dường như đang “hưng thịnh”, nhưng nếu nhìn sâu hơn, ta sẽ thấy một thực tế đáng buồn: phần đông Phật tử chưa thật sự hiểu rõ giáo lý mà Đức Phật đã dạy. Như lời Sư Toại Khanh từng nói, “Phật tử Việt Nam phần lớn là người mù tịt trong giáo pháp, họ chỉ tin vào những bậc thầy mà họ chọn, chứ không tìm hiểu giáo lý để tự soi sáng chính mình.”
Hiện tượng này không phải không có nguyên nhân. Một phần do hoàn cảnh đất nước còn nhiều khó khăn, con người dễ tìm đến niềm tin tâm linh như một chỗ dựa tinh thần. Nhiều người nghĩ rằng, chỉ cần cầu khấn chư Phật, Bồ Tát thì khổ đau sẽ được hóa giải. Nhưng họ ít dừng lại để hỏi: “Đức Phật thật sự dạy chúng ta điều gì?”
Con đường diệt khổ mà Đức Phật chỉ ra nằm trong Tứ Diệu Đế và Bát Chánh Đạo — nền tảng căn bản của Phật pháp. Thế nhưng, trong làn khói hương và tiếng kinh cầu an, cầu siêu, giáo lý cốt lõi ấy đang dần bị che khuất.
Ở nhiều nơi, chùa được xây ngày càng lớn, tượng Phật ngày càng cao, tháp ngày càng đồ sộ. Nhưng ngược lại, lớp học giáo lý, khóa tu chánh niệm, hay những buổi giảng pháp lại ngày càng ít đi. Có chùa tổ chức rất nhiều hoạt động thiện nguyện, hành hương, nấu ăn, phát quà… nhưng ít chú trọng hướng dẫn Phật tử học Pháp, quán chiếu tâm, và thực hành thiền định. Những việc thiện ấy tuy đáng quý, nhưng nếu chỉ dừng lại ở hành động bên ngoài mà thiếu sự chuyển hóa nội tâm, thì Phật pháp vẫn chưa được sống dậy.
Nhiều người làm phước vì sợ tội, hành thiện vì sợ quả báo — chứ chưa vì lòng từ bi hay vì mong cầu giác ngộ. Có người giàu bỏ tiền cúng dường để “cầu an” cho con cháu, nhưng không nhận ra rằng, Phật không ban phước, không giáng họa, mà ngài chỉ đường để ta tự giải thoát mình.
Đáng tiếc hơn, trong tâm thức của nhiều người, Đức Phật bị hình dung như một vị thần linh quyền năng, có thể “độ” cho ai biết cầu xin thành tâm. Trong khi đó, vị Phật mà Đức Thích Ca chỉ dạy là vị Phật trí tuệ, luôn hiện hữu trong mỗi người — đó chính là Phật tánh.
Có thể nói, một phần nguyên nhân của tình trạng này nằm ở chỗ nhiều ngôi chùa hiện nay hoạt động như một “trung tâm văn hóa – tín ngưỡng”, chứ chưa thật sự là trường học của tâm linh. Ở đó, Phật tử được hướng dẫn cách cúng, chứ không được dạy cách quán chiếu khổ, vô thường và vô ngã. Thực tế, những học viện Phật giáo trong nước vẫn còn thiên về lý thuyết, ít tạo điều kiện cho người học rèn luyện đời sống thiền tập. Trong khi Đức Phật xưa kia đã dạy:
“Các con hãy tự thắp đuốc lên mà đi.”
Đạo Phật chân chánh là đạo của trí tuệ và tự giác ngộ, không phải đạo của cầu xin hay dựa dẫm. Nếu không ứng dụng Phật pháp vào đời sống, ta sẽ mãi như những người mù lạc trong đêm, gọi tên Phật nhưng không biết đường về Phật.
Khi người tu hiểu rằng tu là chuyển hóa chính mình, khi các vị thầy đặt trọng tâm vào việc khai mở trí tuệ cho đại chúng, thì lúc ấy, Phật giáo Việt Nam mới thật sự hồi sinh — không phải bằng những ngôi chùa nguy nga, mà bằng những tâm hồn biết sống tỉnh thức và từ bi.
Nói tóm lại
-Khi hiểu đạo, ta không còn cầu Phật ban phước, mà chỉ nguyện giữ tâm sáng giữa dòng đời nghiệt ngã.
-Mỗi khi tâm ta tĩnh lặng, chính là lúc Phật đang mỉm cười trong ta.
-Đừng tìm Phật nơi chùa,hãy tìm trong phút giây biết mình đang thở.
-Biết quay về với chánh niệm, là đã bước một nửa đường về với Phật.
-Giữa khói hương trần thế, ai giữ được tâm trong sáng,người ấy đang đảnh lễ Phật trong chính mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét