Thứ Tư, 31 tháng 1, 2024

8 điều bạn chưa biết về tâm trí mình

 

Tâm trí là một điều bí ẩn và khó nắm bắt. Tám điều trong danh sách này tiết lộ một số điều kỳ lạ nhất về tâm trí của bạn—và của tôi—và những gì, nếu có, có thể được thực hiện với chúng.Và tám cách để khai thác sức mạnh độc đáo của nó vì lợi ích của bạn.

1. Không ai biết chính xác tâm trí là gì hoặc bộ não tạo ra nó như thế nào.

Thật kỳ lạ là tâm trí thậm chí còn tồn tại. Làm thế nào mà “thứ gì đó cao siêu và không có thực chất như suy nghĩ hay ý thức… lại xuất hiện từ ba pound bánh pudding sền sệt bên trong hộp sọ?” Không ai biết. Hơn nữa, mặc dù tâm trí được tạo ra bởi bộ não, nhưng tâm trí vẫn có thể hoạt động độc lập với bộ não. Trên thực tế, tâm trí thực sự có thể thay đổi bộ não.


2. “Suy nghĩ” là cách bạn nói chuyện với chính mình.

Một cách hữu ích để nghĩ về suy nghĩ là mô tả nó như cách bạn nói chuyện với chính mình. Vì mục đích thực tế, “suy nghĩ” và “tự nói chuyện” là như nhau.

Những gì bạn có thể làm: Để biết bạn đang nghĩ gì, hãy tìm hiểu xem bạn đang nói gì với chính mình.

3. Bạn có thể quan sát tâm mình đang làm việc.

Không cần can thiệp vào hộp sọ của mình theo bất kỳ cách nào, bạn có thể trở nên thành thạo trong việc quan sát tâm trí. Sử dụng nhận thức chánh niệm, "bạn có thể đứng bên ngoài tâm trí của chính mình như thể bạn đang quan sát những gì đang xảy ra với người khác hơn là tự mình trải nghiệm nó." “Phần quan sát”, đôi khi được gọi là “Bản thân quan sát” (hoặc “Bản ngã quan sát”), phần nào tách rời khỏi cảm xúc và có thể xem suy nghĩ và hành động của bạn với một số tính khách quan công bằng. Ngược lại, phần “trải nghiệm” trong tâm trí bạn chú ý đến những ấn tượng giác quan và có phản ứng cảm xúc với chúng.

Tại sao nó quan trọng: Chú ý đến các thói quen và hoạt động tinh thần của bạn (những tưởng tượng, câu chuyện, ý tưởng) là bước đầu tiên để bạn xoa dịu hoặc thay đổi tâm trí. Phát triển Bản thân Quan sát cũng rất quan trọng để theo dõi hành động của bạn.

Những gì bạn có thể làm: Để trau dồi Bản thân Quan sát của mình, hãy chú ý đến việc tự nói chuyện với bản thân mà không phán xét. Bạn có lo lắng về những điều tương tự lặp đi lặp lại không? Bạn nói chuyện với chính mình theo cách khích lệ hay gây tổn thương? Hãy lắng nghe lời tự nói của chính mình và bạn sẽ thấy tâm trí mình đang hoạt động. Tại một thời điểm nào đó, bạn có thể quyết định thay đổi bất kỳ thói quen suy nghĩ nào đang cản trở bạn.

4. Tâm trí là một thứ hoang dã và sẽ chạy đi đâu nó muốn.

Bạn có bao giờ nhận thấy rằng tâm trí của bạn có thể là một rạp xiếc ba vòng không? Câu nói này của một nhà văn Phật giáo mô tả những điều kỳ lạ mà chúng ta có thể thấy khi nhìn vào tâm mình:

"(Đôi khi) bạn sẽ phải đối mặt với sự nhận thức bất ngờ và gây sốc rằng bạn hoàn toàn điên rồ. Tâm trí của bạn là một ngôi nhà điên đang la hét, lắp bắp trên những bánh xe đang lao loạn xạ xuống đồi, hoàn toàn mất kiểm soát và vô vọng. Không vấn đề gì. Bạn không hề điên rồ hơn ngày hôm qua. Mọi chuyện vẫn luôn như vậy và bạn chưa bao giờ nhận ra."

Thật yên tâm khi nhận ra rằng mọi người đều có “tâm trí khỉ” chứa đầy những tưởng tượng, những câu chuyện, những tưởng tượng hoang đường và những suy nghĩ vừa hữu ích vừa lố bịch. Nói cách khác, tâm trí có tư duy riêng của nó. Nó không thể kiểm soát được, nhưng—không vấn đề gì—bạn có thể học cách quản lý nó.

Bạn có thể làm gì: Khi nhận thấy tâm trí mình quay cuồng với những câu chuyện, suy nghĩ và tưởng tượng, hãy tự nhủ: “Chỉ là suy nghĩ thôi” hoặc “Suy nghĩ”. Việc dán nhãn này sẽ giúp bạn nhìn nhận cuộc trò chuyện trong tâm trí của mình một cách khách quan hơn, bớt nghiêm túc hơn và bình tĩnh hơn. Kỹ thuật này có nguồn gốc từ thực hành thiền Zen, nhưng bạn không cần phải là một thiền sinh mới có thể sử dụng nó. Tôi sử dụng nó cả ngày.

5. Tâm trí của bạn có thể thay đổi bộ não của bạn.

Đúng vậy, tâm trí của bạn—tức là suy nghĩ của bạn—có thể thay đổi bộ não của bạn. Nghe có vẻ kỳ lạ nhưng khi bạn tạo ra những kiểu suy nghĩ mới, bạn thực sự đang điều chỉnh lại bộ não của mình. Bạn càng thực hành một thói quen suy nghĩ mới thì các tế bào thần kinh giống nhau sẽ càng học cách làm việc cùng nhau và kết nối với nhau. Như các nhà khoa học thần kinh đã nói, các tế bào thần kinh hoạt động cùng nhau sẽ kết nối với nhau. Nói cách khác, “…hoạt động tinh thần có chủ đích và được định hướng có thể làm thay đổi chức năng não một cách rõ ràng và có hệ thống.”

Những gì bạn có thể làm: Cố tình thay đổi cách nói chuyện của mình. Ví dụ, nếu bạn có xu hướng đắm mình trong sự thất vọng và tức giận khi mắc lỗi, hãy tập tự nhủ: “Sai lầm chỉ là một phần của cuộc sống. Tôi sẽ nỗ lực có ý thức để học hỏi từ những sai lầm của mình.” Hoặc viết ra lời độc thoại mà bạn muốn áp dụng trong một tình huống nhất định, sau đó đọc lại cho chính mình khi cần.

6. Những lời nói mang lại cảm giác đơn giản có thể xoa dịu tâm trí và thay đổi bộ não của bạn.

Buồn. Lo lắng. Tức giận. Bất kể cảm xúc nào đang khiến bạn đau khổ, nghiên cứu gần đây cho thấy rằng việc dán nhãn cho nó có thể làm dịu cảm giác khó chịu của bạn và giúp bạn cảm thấy tự chủ hơn. Việc gắn nhãn cho một cảm xúc sẽ chuyển hoạt động não của bạn từ vùng chiến đấu hoặc bỏ chạy (vùng amygdala) sang vùng suy nghĩ (vỏ não trước trán). Thật đáng kinh ngạc

Những gì bạn có thể làm: Chú ý khi một cảm xúc đang áp đảo bạn. Tìm kiếm một từ mô tả cảm xúc đó và sau đó cảm thấy cảm xúc của bạn giảm dần.

7. Não của bạn có xu hướng tiêu cực, nhưng tâm trí của bạn có thể dạy nó trở nên hạnh phúc hơn 

Thuật ngữ “khuynh hướng tiêu cực” ám chỉ đến khuynh hướng của não phản ứng mạnh mẽ hơn với những điều xấu - nguy hiểm, mối đe dọa, sai lầm hoặc các vấn đề - hơn là những điều tốt đẹp, như sự thoải mái, cơ hội và niềm vui. Mặc dù khuynh hướng tiêu cực đã giúp con người tồn tại bằng cách cảnh báo chúng ta về các mối đe dọa có thể xảy ra, nó làm cho chúng ta khó khăn hơn để thư giãn, tận hưởng cuộc sống và hạnh phúc.

May mắn thay, tâm trí của bạn có thể đào tạo bộ não của bạn để được hạnh phúc hơn. Tập trung và trải nghiệm những khía cạnh tích cực của cuộc sống thực sự xây dựng cấu trúc thần kinh mới trong não. Đây là một cách lạ thường khác mà tâm trí bạn có thể thay đổi bộ não của bạn theo hướng tốt hơn.

Những gì bạn có thể làm: Trở nên nhận thức được những trải nghiệm thú vị hoặc hạnh phúc. Mang chúng đến trước tâm trí bạn. Nán lại những trải nghiệm này trong 5 giây hoặc lâu hơn. Bằng cách đó, bạn sẽ tái tạo bộ não của bạn, làm cho có nhiều khả năng hơn là bạn sẽ nhận thấy những điều tích cực khác xung quanh bạn trong tương lai.

8. Học những điều mới thay đổi bộ não của bạn — ngay cả khi bạn già hơn. Làm phong phú thêm tâm trí của bạn bằng cách học những điều mới mẻ sẽ hồi sinh trí não của bạn. Cụ thể, việc học tập gây ra những thay đổi trong “khuôn viên bộ nhớ” của bạn, vùng đồi thị, theo nghiên cứu. Hiệu ứng này áp dụng cho cả trẻ và già. Nhà thần kinh học Oliver Sacks nói: "Mỗi khi chúng ta thực hành một kỹ năng cũ hoặc học một kỹ năng mới, các kết nối thần kinh hiện có được tăng cường và theo thời gian, các tế bào thần kinh tạo ra nhiều kết nối hơn với các nơron khác. Ngay cả các tế bào thần kinh mới cũng có thể được sinh ra."

Những gì bạn có thể làm: Học những điều mới, thực hành kỹ năng cũ và mới, và biết rằng công sức của bạn sẽ được đền đáp.                                                                

Tất nhiên, mọi thứ đều có hai mặt. Bạn có thể chọn để sử dụng tâm trí của bạn để làm cho bản thân khổ sở, nhưng tôi hy vọng bạn sẽ không như thế. Nếu bạn cảm thấy khó có thể suy nghĩ theo cách xây dựng, vui lòng gặp chuyên gia trị liệu


Tác giả: MEG SELIG

Dịch từ trang Psychology today

Thứ Ba, 30 tháng 1, 2024

Từng giây, từng phút thay đổi cách sống


Sự vô thường biến chuyển trong cuộc sống nếu chúng ta chiêm nghiệm pháp của đạo Phật thì chúng ta phải thay đổi tư duy từng giây, từng phút. Thay đổi cách nghĩ để chuyển hoá và hoàn thiện chính mình là phương pháp tốt nhất để tịnh hoá nghiệp chướng và loại trừ khổ đau”

Trong cuộc sống, chúng ta luôn gặp phải rất nhiều trở ngại, bất mãn như bệnh tật, phiền não, khó khăn trong công việc, gia đình, xã hội,... mà vô minh không hiểu rằng đó đều là kết quả của những bất thiện nghiệp mà chúng ta đã gieo nhân, tích luỹ từ muôn lượng kiếp sống trôi qua. Thêm đó chúng ta không biết cách chuyển hóa những ác nghiệp này nên bất hạnh, buồn phiền theo đuổi ta từ đời này qua đời khác. Đạo Phật gọi thái độ sống này là "vô minh". Muốn loại trừ vô minh thì chúng ta phải học thật kỷ giáo pháp của đức Phật để đạt đến đỉnh cao của trí tuệ và cũng là cơ hội để chúng ta tỉnh ngộ và tu hành theo giáo lý của đức Phật. Nếu chúng ta vẫn sống trong vô minh, không biết cách chuyển hóa nghiệp ác thành nghiệp thiện, thì chúng ta sẽ mãi bị vướng vào luân hồi khổ đau. Để thoát khỏi vô minh, chúng ta cần học hỏi và thực hành giáo pháp của đức Phật, để mở rộng trí tuệ và từ bi. Khi chúng ta có được trí tuệ và từ bi, chúng ta sẽ nhìn nhận sự việc không theo cái nhìn thiển cận mà theo cái nhìn đại bi. Khi đó, chúng ta sẽ có thể hành xử theo tinh thần bồ tát, là biết tha thứ, khoan dung và giúp đỡ mọi sinh linh.  Từ đây chúng ta mới hành xử đúng theo hạnh bồ tát đó chính là chỉ còn sự từ bi độ lượng khoan dung là tha thứ. Khi những hạt giống thiện lành này nảy sinh trong ta nó sẽ dẫn dắt chúng ta đi về nơi chúng ta muốn đến.

 Trong kinh Kim Cương đã hướng dẫn rất chi tiết cho chúng ta các phương pháp để loại bỏ phiền muộn nói riêng và Phật pháp nói chung có vô vàn phương pháp giúp chúng ta loại bỏ khổ đau, chướng ngại để hoàn thiện chính mình. Những phương pháp đó được thực hành theo thứ lớp từ thấp lên cao. Đầu tiên chúng ta phải quy y, tức là  không làm tổn hại tới bất cứ chúng sinh nào. Tiếp đến, chúng ta phát Bồ đề tâm, ban trải tình yêu thương, sự cứu giúp tới hết thảy chúng sinh, muôn loài. Chúng ta đã trải qua vô số kiếp luân hồi và mỗi một kiếp chúng ta đã đem theo không biết bao nhiều là ác nghiệp và thiện nghiệp. Pháp tu Đức Phật Kim Cương Tát Đỏa là một kỹ thuật đặc biệt của Kim cương thừa, có năng lực siêu việt giúp tịnh hóa tất cả những bất thiện nghiệp, tội lỗi mà chúng ta đã tích lũy trong nhiều đời. Đây còn gọi là Pháp tu căn bản hay Pháp tu Mở đầu, trước tiên, hành giả thực hành Quy y thuộc Nguyên thủy Phật giáo, tiếp đến là phát Bồ đề tâm thuộc Đại thừa Phật giáo, sau đó hành giả thực hành sám hối Kim Cương Tát Đỏa thuộc về Kim cương thừa. Sự thực hành theo thứ lớp như vậy thâu nhiếp đầy đủ cả tinh túy giáo pháp Tam thừa. .Những hạt giống thiện lành này sẽ dẫn dắt chúng ta đến bờ giải thoát tuyệt đối, là niết bàn vô thượng.



Viết theo pháp thoại của ~ Đức Pháp Vương Gyalwang Drukpa

Thứ Hai, 29 tháng 1, 2024

Rửa phiền não bằng nước gì?

 Phiền não là điều luôn sảy ra trong cuộc sống của con người. Chúng ta dù giàu ,nghèo, khởe mạnh hay ốm yếu cũng không thoát ra ngoài cái phiền não của cuộc đời. Chỉ có con đường hứớng về phía Phật pháp mới là con đường giúp chúng ta thoát khỏi phiền não.

Vua Thành Thái tức là vua Duy Tân là một vị vua yêu nứơc nhưng lại bị mất nước Trong những ngày cuối cùng ở Huế . Vua Thành Thái đi ra biển Hội an với một người thị Vệ. Ngài chơi trên cát một lúc thì tay ngài bị cát làm bẩn thì vị quan nội thị mới bưng một chậu nước đến cho vua rửa tay. Vua mới hỏi ngưòi nội thị "tay dơ lấy gì rửa?" thì viên quân nội thị trả lời "thưa bệ hạ tay dơ thì lấy nước rửa " vậy nước dơ thì lấy gì rửa? vua hỏi. Chữ "nước" ở đây nhà vua muốn chỉ là "đất nước" là country chứ không phải là nước. Bởi vì ở thời điểm đó đất nước Việt Nam thù trong giặc ngoài--trong nhà thì anh em tranh giành ngôi vị, tương tàn lẫn nhau, bên ngoài thì chính phủ Pháp dùng mọi cách để cai trị Việt Nam. Cho nên vua Thành Thái mới đau lòng mà hỏi người thị vệ câu hỏi trên. Người thị vệ quá ngạc nhiên không biết phải trả lời sao thì ngài mới nói " đất nước dơ thì phải lấy máu để rửa". 

Câu chuyện trên thật ra là để chúng ta có thể áp dụng vào giáo lý của đạo Phật, đó là khi mọi người chuyên tâm đi tu, trên miệng nói là để trị phiền não nhưng rửa phiền não bằng loại nước gì?. Chúng ta có thể dùng alcole hay là một loại nứoc thật trong trẻo, nước không có phèn, nươc sông, nứớc biển cho dù sạch cũng không uống được. Cho nên nước có nhiều loại và chúng ta phải biết là loại nước nào mới dùng được. Chúng ta không thể gom chung nước vào cùng một loại. Tùy theo Phật tánh của mỗi người tôi cho thí dụ như bố thí lại có rất nhiều lý do: bố thí vì truyền thống như đời ông bà cha mẹ hay bố thì thì đời mình cũng bố thí. Một loại bố thí khác là theo văn hóa,xã hội ai cũng đóng góp quỹ từ thiện thì mình cũng theo đó mà làm. Trừơng hợp nữa đó là bố thí để cầu được quả phúc đi về cõi  Tịnh độ, cõi thánh. Một kiểu bố thí rất đúng với đạo phật đó là để trang nghiêm để gột rửa tâm, tẩy uế tâm. Với  Ý niệm cho đi là buông bỏ là bào mòn ý niệm sỡ hữu, ý niệm phân biệt ta và người, biết xót xa cái nhu cầu của người khác. 

Vì vậy nếu ta cho đi với ý niệm mong cầu , với truyền thống gia đình và với văn hóa xã hội thì cách trao ra này chỉ là ta đang sử dụng sai nứớc và rửa càng thêm dơ. Còn giữ giới là gì?. Giữ giới để cầu quả tái sinh, để ngăn chặn phiền nảo để bớt đi ác nghiệp vì thấy rỏ những việc không nên làm. Cho nên có cùng một sự việc là tu nhưng lại không cùng đi đúng ý tưởng và cách thức hành trì. Chính mình phải biết mỗi giây phút trôi qua trong cuộc đời, dòng tâm thức của chúng ta kín đáo sẽ hướng dẫn chúng ta đi về một nơi nào đó. Cũng như khi ta nhìn hình tượng của nước thì ta phải hiểu rõ loại nước nào mới thật sự là dùng được để rửa tâm phiền não


Toàn bộ phật pháp chỉ là con đường hứong dẫn chúng ta ra khỏi cánh rừng của tâm thức( rừng ở đây là một sự hổn độn) và đi ngược lại Phật pháp là ta đi trở vào rừng. Vậy vào và ra chỉ là cách chúng ta quay mặt vào hướng nào và xoay lưng về hướng nào.

Phiền Não trong tâm như là tham nhiễm, hờn giận, si, mê, khinh mạn, nghi ngờ, ác kiến, do lòng mê muội điên đảo sanh ra, nên phải dùng tâm chân chánh , sáng suốt giác ngộ mà giải trừ. Chúng sanh tự mình đã có những nghiệp riêng, lại do công nghiệp sống chung trong khung cảnh: Người xung quanh phần nhiều tánh tình hiểm ác, nghiệp chướng rất nhiều, nên dễ động sanh phiền não.

Nứoc để rửa phiền não ở đây là ẩn dụ trong giáo lý đạo Phật để giúp chúng sanh hiểu rỏ căn nguyên của sự phiền não như là những vết bẩn cần phải rửa sạch. Chúng ta cần phải biết dùng loại nước như thế nào thì mới rửa sạch được phiền não trong đời sống.


Chủ Nhật, 28 tháng 1, 2024

Khái niệm về thời gian

 

Thời gian là một khái niệm trừu tượng mà chúng ta sử dụng để đo lường sự biến đổi của vũ trụ. Thời gian có ảnh hưởng đến mọi khía cạnh của đời sống, từ tôn giáo, khoa học cho đến triết học. Thời gian là nguồn gốc của sự sinh và diệt, là biểu hiện của sự vô thường và không tự nhiên. Chúng ta cần phải hiểu rõ thời gian để sống một cuộc đời có ý nghĩa và hạnh phúc.

Đạo Phật dạy chúng ta rằng thời gian là một chu kỳ vô tận, không có điểm bắt đầu và kết thúc. Thời gian không phải là một thực thể cố định, mà là một quá trình liên tục của nhân quả. Thời gian không phải là một đối tượng có thể kiểm soát hay chi phối, mà là một điều kiện để chúng ta thực hành đạo. Đạo Phật khuyên chúng ta nên sống trong hiện tại, không lưu luyến quá khứ hay lo lắng tương lai. Chỉ khi chúng ta sống trong hiện tại, chúng ta mới có thể nhận ra sự thật của vũ trụ và giải thoát khỏi vòng luân hồi.

Thế giới hiện tượng của chúng ta là một thế giới biến đổi không ngừng. Thời gian làm cho mọi sự hư hoại và tan vỡ. Dù là con người, động vật, thực vật hay vật chất, dù là cao sang hay hèn mọn, dù là thiên đàng hay địa ngục, dù là vĩnh cửu hay tạm bợ, đều không thoát khỏi sự ảnh hưởng của thời gian. 

Thời gian chính là một điều mà chúng ta quan tâm nhất là trong tôn giáo, khoa học và triết học. Bởi vì thời gian là sự tồn vong của vũ trụ. Chúng ta và mọi loài mọi vật đều bị hủy diệt theo thời gian đây là sự vô thường hay nhắc đến trong đạo Phật. Cho nên thời gian vừa là người sáng tạo và cũng là người hủy diệt. Vậy nên chúng ta phải có sự đánh giá như thế nào về thời gian trong vòng đời sống của con người. Đạo Phật khuyên chúng ta phái sống ở thời điểm hiện tại, đừng nghĩ gì về thời vàng son của quá khứ và tương lai là một thời điểm nào đó chưa xảy ra. Vậy thời gian chính là rất quý báu.

Đạo Phật đã nhấn mạnh về sự trường cửu của cỗ máy thời gian để giáo hóa về bản tính vô thường của thế giới. Đại thể: Trong thế giới hiện tượng của chúng ta, thời gian là mạnh nhất, bởi vạn vật được tạo nên bằng sự kết hợp với nhau từ những thành phần riêng lẻ, nên sự tan rã của chúng trong dòng chảy thời gian là không sao tránh khỏi; sự sống kết thúc trong tuổi già bằng cái chết; các dinh thự đền đài dù nguy nga tráng lệ đến đâu cũng sẽ hư mục và sụp đổ; các thiên hà, các ngôi sao, các hành tinh được hình thành phát triển rồi tự hủy hoại. Hảy nhìn thế giới chúng ta đang trải nghiệm sự hủy hoại của chiến tranh và sự phát minh về não bộ thông minh đang làm suy mòn lối sống và tư duy của chúng ta.

Theo truyền thống phật giáo nguyên thủy thì thậm chí ngay cả những con người đạo hạnh khả kính đã đạt tới ngôi vị thánh ở những cõi trời tôn giáo; nhưng rồi họ cũng bị thời gian làm cho mọi sự ở đó trở nên nhàm chán, tạo thành hạt giống bất mãn và là nguyên nhân kéo họ ra khỏi thiên đường; để rồi lại rơi xuống vòng sinh tử thấp hèn. Vậy là cả thánh lẫn phàm đều chịu khuất phục trước thời gian, một khi còn nằm trong dòng chảy của nó. Từ những quan niệm và cảm xúc trái ngược nhau của con người về thời gian đã cho thấy ý nghĩa triết học của nó đối với đời sống con người thật vô cùng quan thiết.

Bởi vì là vô thừong mỗi chúng  sinh chỉ là một hệ thống nghiệp báo được khép kín trong chu trình sinh, lão, bệnh, tử; nên toàn thể vạn vật trong vũ trụ chỉ là một hệ thống nghiệp báo cộng đồng, cho dù vô cùng rộng lớn, vô cùng dài lâu, cũng vẫn phải khép kín trong chu trình thành, trụ, hoại, không của nó. Hiển nhiên, ngày nay chúng ta đều đã biết vũ trụ mà chúng ta đang sống được sinh khởi cùng với thời gian cách đây khoảng mười lăm tỷ năm trong một vụ nổ lớn, và tất yếu sẽ đứng trước hai cái chết đang chờ đợi nó trong tương lai. Hoặc chết bởi sự thiêu hủy của một vũ trụ co dãn về trạng thái nhiệt độ ban đầu khủng khiếp của nó, hoặc chết do sự giá lạnh của một vũ trụ dãn nở cho đến hết năng lượng. Bề nào thì sự kết thúc của vũ trụ cũng sẽ khiến vật chất của nó bị phân rã và tan vào hư không, do đó sẽ kéo theo sự kết thúc của thời gian. Trạng thái này của vũ trụ hoàn toàn giống với thời kỳ gọi là “không kiếp” được mô tả trong nhiều cuốn kinh của đạo Phật.

Một khi ta nhận thức được tính hữu hạn của thời gian là sinh khởi và kết thúc cùng vũ trụ tức thì đặc điểm tuyến tính giả hiệu của nó biến mất, mà thay vì chỉ còn một thời gian cầu tính, tròn trịa, sản phẩm của nghiệp báo luân hồi, được khép kín bằng chu trình sinh diệt thế gian. Nhận thức này sẽ khiến ta ngộ ra rằng: không hề có sự trôi đi của một thời gian đích thực nào cả! mà chỉ có chu trình sinh diệt của những thực thể mang nghiệp báo luân hồi. 

Khi ta đang đi trên một con tàu ta thấy cảnh vật hai bên đường. Khi nào con tàu dừng lại, cảnh vật sẽ dừng trôi. Điều này hoàn toàn đúng cho những chủ thể đang hành trình trên con tàu nghiệp báo của chu trình sinh diệt. Chính là sự chuyển động theo tiến trình nhân quả của con tàu đã tạo nên cái ảo giác của sự trôi đi của thời gian. Một khi con tàu dừng lại, xem như các chủ thể đã đoạn nghiệp, nên thấy thời gian lập tức ngừng trôi và chúng ta hảy nắm bắt thời gian cũng là một điều kiện để chúng ta tu tập và giác ngộ.

Thứ Bảy, 27 tháng 1, 2024

Bệnh chán đời

 Bệnh chán đời là một tình trạng tâm lý thường gặp ở nhiều người, đặc biệt là trong thời đại hiện đại, căng thẳng và nhiều áp lực. Bệnh chán đời có thể gây ra nhiều hậu quả xấu cho sức khỏe, hạnh phúc và hiệu quả công việc của người bệnh. Tuy nhiên, bệnh chán đời không phải là một bệnh không thể chữa được. Có nhiều cách để giúp người bệnh vượt qua tình trạng này, tùy thuộc vào mức độ nặng nhẹ của bệnh. Dưới đây là một số phương pháp tự chữa trị bệnh chán đời nhẹ mà bạn có thể áp dụng:

- Uống thuốc bổ sung vitamin và axit amin: Theo một nghiên cứu của bác sĩ Priscilla S. thuộc Đại học y khoa UCLA, việc bổ sung các loại vitamin B và một số axit amin có thể cải thiện tâm trạng và giảm bớt cảm giác buồn rầu, lo lắng ở người bệnh chán đời. Bạn có thể uống một liều từ 1000 đến 3000 miligam chất L-tyrosine vào buổi sáng khi chưa ăn gì, sau đó uống thêm một viên vitamin B-complex, đặc biệt là B6, để giúp cơ thể phân hóa các axit amin. Tuy nhiên, bạn nên tham khảo ý kiến của bác sĩ trước khi sử dụng phương pháp này.

- Tập thể dục nhẹ: Tập thể dục là một cách hiệu quả để giải tỏa căng thẳng, tăng cường sức khỏe và tạo cảm giác vui vẻ cho người bệnh chán đời. Khi tập thể dục, cơ thể sẽ sản sinh ra các chất endorphin, serotonin và dopamine, là những chất gây nghiện tự nhiên, có tác dụng làm dịu cơn đau và tăng cường hạnh phúc. Bạn có thể chọn một hoạt động thể chất phù hợp với sở thích và khả năng của mình, như chạy bộ, bơi lội, yoga, khiêu vũ... Chỉ cần tập thể dục khoảng 30 phút mỗi ngày, bạn sẽ cảm nhận được sự khác biệt trong tâm trạng của mình.

- Nhìn nhận và đối diện với nguyên nhân gây ra bệnh chán đời: Một trong những nguyên nhân khiến người bệnh chán đời là họ không biết hoặc không muốn đối diện với những vấn đề gây ra cảm giác này. Họ có xu hướng trốn tránh, phủ nhận hoặc tự an ủi mình rằng mọi chuyện sẽ qua đi. Tuy nhiên, điều này chỉ làm cho bệnh chán đời trầm trọng hơn. Bạn nên dùng đầu óc để phân tích xem bạn buồn chán vì điều gì? Đó là do công việc, gia đình, bạn bè hay bản thân bạn? Bạn có thể giải quyết vấn đề đó như thế nào? Bạn có thể tìm kiếm sự giúp đỡ từ những người thân thiết, những chuyên gia tâm lý hoặc những nguồn thông tin đáng tin cậy. Bạn nên nhớ rằng, không có vấn đề nào là không thể giải quyết được, chỉ cần bạn có ý chí và hành động.

Ngoài ra các bác sĩ tâm lý đã làm nhiều thí nghiệm và đưa ra một số phương pháp có hiệu qủa tốt như sau:

- Làm một việc gì có vẻ hăng hái một chút: Theo bác sĩ tâm lý Jonathan S., khi buồn chán, tuyệt vọng, bạn nên làm những việc có tính cách chủ động, hăng hái như: đi thăm một người bạn, đi bộ vòng quanh hay đạp xe đạp ra đường phố, đánh cờ, đọc một cuốn sách. Nhớ đừng xem truyền hình, đây không phải là một hành động tích cực.

- Làm một việc mình thích: Bác sĩ Eugene W. thuộc Đại học Oklahoma khuyên nên làm một trong những việc mình thích như đọc chuyện chưởng, chơi game, vẽ một bức tranh, hát karaoke... Nếu lúc đó bạn chẳng thấy ham thích gì cả, cứ tìm đại một việc mình và làm với sự chú tâm lúc đầu. Sau đó, bạn sẽ tìm lại được sự thích thú.

- Chia sẻ cảm giác buồn chán bằng cách tâm sự với người nào đó.

- Khóc cho vơi cơn buồn. Nhiều cuộc nghiên cứu đã chứng minh kết qủa của phương pháp này. Bất kể bạn là đàn bà hay đàn ông, hay khóc hoặc chưa từng biết khóc, phương pháp này sẽ giúp bạn trút bớt nỗi u uất trong lòng. Khi nín khóc, đôi lúc bạn lại thấy buồn cười với chính mình.

Theo Psychology today

Thứ Sáu, 26 tháng 1, 2024

Đọc suy ngẫm


Sáng tạo thành công trong cuộc sống không chỉ là làm những công việc cần thiết để đạt được mục tiêu đề ra, mà còn là tận hưởng quá trình đó. Những hoạt động thường ngày có thể giúp bạn xây dựng thói quen lành mạnh và nâng cao chất lượng cuộc sống, nhưng bạn cũng cần biết cách tìm kiếm niềm vui và ý nghĩa trong từng khoảnh khắc.

Khi làm việc, bạn có thể không biết trước cuộc sống sẽ ra sao khi bạn hoàn thành được mục tiêu. Bạn có thể vẽ ra một con đường cho mình để có thể tập trung hơn. Nhưng bạn cũng không nên bỏ qua những điều nhỏ nhặt mà cuộc sống mang lại cho bạn mỗi ngày.

Mọi người thường nghĩ rằng khi kiếm được nhiều tiền hơn, có những mối quan hệ tốt hơn, nhiều bạn bè hơn, nhiều niềm hạnh phúc hơn và đạt được những mục tiêu thành công khác, cuộc sống sẽ trở nên hoàn hảo. Nhưng thực tế không phải lúc nào cũng như vậy. Sự phát triển quá nhanh hoặc không có kế hoạch có thể khiến bạn mất phương hướng và không biết mình muốn gì.

Khi trưởng thành và bận rộn với công việc, bạn sẽ thấy số bạn bè của mình giảm dần. Có những người bạn từng rất thân thiết với bạn, nhưng sau này lại không còn liên lạc hay gặp gỡ nữa. Có thể do có xung đột, do chuyển đổi hoàn cảnh hay do không còn chung sở thích.

"Không có bữa ăn nào là miễn phí cả". Bạn phải trả giá cho những gì bạn muốn có được trong cuộc sống. Không chỉ là tiền bạc, mà còn là những thứ "vô hình" khác như thời gian, công sức, chất xám và cả những cảm xúc khó chịu như đau khổ, mệt mỏi và thất vọng.

Một vài mối quan hệ đổ vỡ có thể là điều may mắn mà bạn chưa nhận ra. Bạn có thể tự làm tổn thương bản thân hoặc làm tổn thương người khác. Khi một mối quan hệ kết thúc, bạn sẽ cảm thấy buồn và đau lòng. Bạn có quyền khóc nếu như điều đó giúp bạn thoải mái hơn. Nhưng sau khi khóc xong, bạn phải đứng lên và tiếp tục đi tiếp. Đôi khi, bạn có thể nhìn lại và rút ra những bài học từ mối quan hệ đó. Vì vậy, hãy để ý đến những điều xung quanh bạn, bạn có thể nhìn lại và làm điều gì đó.. Nhìn lại nhưng nhớ rằng: Đừng bao giờ để nó ảnh hưởng quá nhiều đến cuộc sống hiện tại và khiến bạn không thể tiến về phía trước.


Pháp luyện tâm

 Bài viết này được chép lại qua lời giảng của Đức Đạt Lai Lạt Ma thứ 14. Theo ngài thì pháp luyện tâm đầu tiên thì chúng ta phải xem minh thấp kém hơn tha nhân, Và quý trọng tha nhân hơn bản thân mình. Đó là mỗi khi giao tiếp với chúng sanh, nguyện xem mình thấp kém hơn tất cả và trong tận đáy lòng, yêu thương họ hơn cả bản thân.

Điều này mặc dù là có khó khăn với những người có căn cơ bình thường. Tuy nhiên muốn hiểu rốt ráo giáo lý Đạo Phật và sống theo chánh pháp thì chúng ta phải thường xuyên tâm niệm pháp luyện tâm này. Thông thường dù cho ta là ai thì vẫn thường nghĩ về những việc như, “Tôi mạnh hơn anh ấy”, “Tôi đẹp hơn cô ấy”, “Tôi thông minh hơn”, “Tôi giàu có hơn”, “Tôi có bằng cấp cao hơn” và v.v... Lòng tự hào sẽ phát sinh. Điều này không tốt. Thay vì vậy thì phải luôn khiêm tốn. Ngay cả khi mình đang giúp đỡ người khác và tham gia vào việc từ thiện, thì cũng không nên tự xem mình một cách kiêu căng như đấng bảo hộ cao cả làm lợi lạc cho kẻ yếu. Đó cũng là tâm tự hào. Thay vì vậy thì nên tham gia vào những hoạt động như vậy một cách rất khiêm tốn, và nghĩ rằng mình đang phụng sự mọi người.


Chúng ta phải có duyên lành từ muôn vạn kiếp trước mới được thân người cho nên như khi so sánh mình với động vật thì ta có thể nghĩ rằng, “Tôi có một cơ thể con người”, và cảm thấy mình cao hơn nhiều so với thú vật. Từ một quan điểm thì có thể nói rằng chúng ta có thân người, và đang tu tập giáo lý của Đức Phật, nên tốt hơn nhiều, so với côn trùng. Nhưng từ một quan điểm khác thì có thể nói rằng côn trùng rất ngây thơ và không mưu mô xảo quyệt, trong khi mình thường nói dối và bóp méo bản thân bằng những cách tráo trở, để đạt được mục đích của mình, hay để làm lợi cho bản thân. Từ quan điểm này thì phải nói rằng mình tồi tệ hơn côn trùng nhiều. Cho nên chúng ta cũng phải học hạnh của các loài động vật vì chúng chỉ lo việc của chúng mà không giả vờ bất cứ điều gì. Đây là một phương tiện để tập tính khiêm nhường.

Phương pháp luyện tâm thứ hai chính là đương Đầu Và Ngăn Chận Phiền Não Bằng Pháp Đối Trị Mạnh Mẽ. Được hiểu như là chúng ta phải quán sát tâm mình trong từng giây phút, trong tất cả mọi hành vi,lời nói phát ra và khi niệm tưởng hay phiền não phát sinh trong tâm thức, tạo sự không hài lòng và nguy cơ cho bản thân và chúng sanh thì chúng ta phải thề nguyện đương đầu và ngăn chận chúng bằng pháp đối trị mạnh mẽ. 

 

Nếu chúng ta quán xét tâm vào những lúc mình rất ích kỷ và lo lắng cho bản thân, đến nỗi bỏ mặc người khác, thì ta sẽ thấy phiền não là căn nguyên của hành vi này. Vì chúng khiến cho tâm rất xáo trộn, nên khi vừa nhận ra mình đang bị chúng ảnh hưởng thì phải áp dụng một số pháp đối trị ngay. Cho nên mới có câu "lương tâm cắn rứt".


Phương pháp đối trị chung cho mọi phiền não là thiền quán được hiểu là tánh không nhưng cũng có những pháp đối trị cho những phiền não cụ thể mà những người mới bắt đầu tu tập như chúng ta có thể áp dụng. Vì vậy, khi khởi sinh tâm tham ái thì quán về sự xấu xí của đối tượng; tâm sân thì quán về lòng từ; đối với si mê thì quán lý duyên khởi; đối với nhiều tư tưởng phiền não thì thiền về hơi thở và khí--đó là ngồi yên và hít thở nhẹ để tạo lại sự bình yên trong tâm.


Chỉ vì thấy mọi thứ rất hấp dẫn, nên mình mới sinh tâm quyến luyến. Việc cố gắng xem chúng không hấp dẫn, hay xấu xí, sẽ giảm đi tâm tham ái. Ví dụ như ta có thể sinh tâm luyến ái với cơ thể của người khác, thấy hình dáng của người đó rất hấp dẫn. Khi bắt đầu phân tích tâm luyến ái này thì ta sẽ thấy chỉ vì mình nhìn vào lớp da của họ. Tuy nhiên, bản chất của cơ thể này có vẻ đẹp đẽ còn có cả thịt, máu, xương, da, và những chất dơ v.v..., tạo ra nó.

Bây giờ, hãy phân tích da người: ví dụ như da của mình. Nếu một mảnh da của mình tróc ra, và mình để nó trên kệ tủ trong vài ngày, thì nó sẽ bốc mùi hôi nhìn rất là ghê. Đây là bản chất của da. Tất cả các bộ phận của cơ thể đều giống như vậy. Không có vẻ đẹp trong một miếng thịt người. Khi nhìn thấy máu thì thậm chí mình có thể sợ hãi và không quyến luyến gì với nó. Ngay cả một khuôn mặt đẹp mà khi bị trầy trụa thì không còn gì là đẹp nữa. Trên thực tế thì sự xấu xí là bản chất của cơ thể. 

Thế thì đó là cách để phân tích điều gì mà mình cảm thấy quyến, hay yêu thương – khi sử dụng chữ này theo nghĩa tiêu cực của dục vọng và tham ái. Hãy nghĩ nhiều hơn về mặt xấu xí của đối tượng; hãy phân tích bản chất của người đó hay món đồ này từ quan điểm ấy. Ngay cả khi điều này không hoàn toàn khống chế tâm tham ái của mình, thì ít nhất, nó sẽ giảm đi một chút tâm tham. 


Một người có lòng từ bi thì không phân biệt đối xử với người khác dựa trên ngoại hình hay quan hệ. Điều quan trọng là nhận ra rằng mọi chúng sanh đều muốn sống hạnh phúc và tránh khổ đau, và đều có quyền được như vậy. Từ đó, tôi sẽ có lòng thương xót và giúp đỡ họ. Đây là cách để tôi có một tâm từ bi thanh khiết. Khi tôi nhìn nhận người khác như vậy, tôi sẽ không bị ảnh hưởng bởi những thay đổi trong cách nhìn của mình về họ. Dù họ có tốt hay xấu, đẹp hay xấu, tôi vẫn coi họ là một chúng sanh giống như tôi. Vì vậy, lòng từ bi của tôi sẽ không bị dao động.


Để nuôi dưỡng tâm từ bi và giảm bớt tâm tham ái, chúng ta nên thực hành hai phương pháp trên mỗi ngày. Giống như chúng ta cần tập thể dục để duy trì sức khỏe, chúng ta cũng cần luyện tập giáo pháp của đạo Phật để hiểu sâu sắc hơn. Chỉ có như vậy, chúng ta mới có thể sống an lạc và hòa thuận với mọi người.

Thứ Năm, 25 tháng 1, 2024

Sống an lạc là sống tỉnh thức

Bạn có hình dung về sự phát triển và suy tàn của cuộc sống qua ần dụ của trái mit. Khi trái mít còn non, nó không có mùi thơm, gai cũng chưa nở hoa, nhưng nó có tuổi thọ dài. Khi trái mít chín, nó tỏa ra mùi thơm quyến rũ, gai cũng nở ra đẹp, nhưng nó cũng sắp rụng khỏi cây. Nếu không ai hái nó, nó sẽ tự rơi xuống đất. Đó là lý do tại sao mùi thơm của trái mít được coi là mùi tử khí, và cũng là mùi của những người sắp qua đời.

Chúng ta chỉ có thể nhận biết được một người sắp chết khi ở gần họ. Nhưng các loài chim như Kênh Kênh hay Quạ đen lại có thể cảm nhận được mùi tử khí từ xa, dù chúng không biết gì về y học. Điều này cho thấy rằng con người sắp chết sẽ phát ra một loại khí đặc biệt. Những người đi đám ma mà mang theo những vật phẩm bằng mã não hay đá quý thì sau một thời gian những vật phẩm này sẽ bị hỏng vì không hợp với mùi tử khí. Qua ví dụ của trái mít, chúng ta cũng có thể hiểu được cuộc đời con người cũng tương tự. Khi chúng ta cố gắng kiếm tiền, danh tiếng, nuôi con cái lớn lên và có cháu nội cháu ngoại, thì lúc đó mùi tử khí cũng đã bắt đầu xuất hiện.

Có một câu chuyện kể rằng: có một anh chàng rất nghèo, quanh năm đi làm thuê làm mướn cho đến 50 tuổi rồi mà cuộc đời vẫn nghèo hoàn nghèo. Có một hôm anh dành được một ít tiền và đi ngang qua chỗ của một ngưòi thầy bói nổi tiếng. Anh quyết định bỏ số tiền này để nhờ người thầy bói đoán giùm cho tương lai cuộc đời còn lại của anh sẽ như thế nào. Anh nói với ông thầy bói là cả cuộc đời rất là nghèo và rất khổ và cũng không tin nhiều vào bói toán, nhưng hôm nay anh vì quá cùng cực nên anh chỉ cần biết làm sao cho bớt khổ cho quảng đời còn lai.

Sau đó ông thầy bói nói anh chàng này xèo bàn tay ra cho ông ta xem cùng với ngày sanh, giờ sanh càng chi tiết càng tốt. khi đã xem kỷ bàn tay của anh chàng này thì ông thầy bói mới trả lời " cuộc đời hậu vận cậu muốn biết có còn nghèo khổ nữa hay không, thôi thì tôi sẽ tận lực hết sực về sự hết khổ hay không thì Tôi chỉ có giúp anh một nữa còn nữa còn lại là sự tận lực của cậu ". Ông thầy bói tiếp tục nói " số của cậu không có tệ, năm nay cậu 50 tuổi thì trong vòng từ 10 cho đến 15 năm cậu sẽ thành đại phú, cậu sẽ giàu nứt đố đổ vách, nhưng có một điều là số của cậu nghèo thì rất thọ, cậu có thể sống đến 80 hay 90 tuổi,nhưng khi giàu thì rất là yểu số tuổi thọ của cậu chỉ còn lại 60 hay 65 thôi, bởi vì cái mạng của cậu là vậy nên tôi không đổi mạng cho cậu được , cậu phải tự chọn đi". Sau khi nghe ông thầy bói nói về bổn mạng của mình như thế thì anh chàng mới suy nghỉ rằng: thà nghèo  khổ bửa đói bửa no mà sống thọ còn giàu lên mà chết sớm thì còn ai chung hưởng phú quí này nữa. Thế là từ đó anh không còn buồn nữa mà anh rất vui với cuộc sống nghèo khổ của mình. Thời gian trôi qua, anh làm một mâm lễ vật thật là trịnh trọng đem tới chỗ ông thầy bói để đảnh lễ. Hôm đó anh mặc một cái áo rách trước, rách sau , quần thì ống cao ống thấp. Anh quỳ xuống lạy ông thấy bói. Ông thầy bói mới hỏi" bộ hôm nay anh trúng mánh sao mà đem lễ vật nhiều đến đây vẩy?" thì anh trả lời " thưa thầy con vẫn nghèo như xưa mà có lẽ còn nghèo hơn xưa nữa " ông thầy bói chen vào " nếu vậy sao còn cám ơn tôi" anh trả lời " thưa thầy ngày trước con thấy nghèo là nghèo nhưng nhờ thầy con thấy nghèo đồng nghĩa với trường thọ , đó là chuyện thứ nhất còn chuyện thứ hai là ngày trước khi đến ngày tểt nhà không có gì thì con rất tủi thân , nhưng tết đến thiếu cái này cái kia thì con nghĩ mày nghèo thiếu thốn nhiều chừng nào thì mày càng sống lâu chừng đó "

Những người chưa biết Phật thì cho Phật là ông thần. Dịp lễ tết thì đem hoa quả , phẩm vật tốt nhất đến chùa để cúng Phât, rồi để cầu xin cho được gia đạo bình yên, tình duyên như ý, mua may bán đắt. còn một hạng người thứ hai họ đến chùa là vì họ đang trải qua hay là đối mặt với một sự kiện đau buồn nào đó trong đời , họ đến với Phật như là một chỗ nương nhờ về tinh thần như là một giải pháp sau cùng để mà tiếp tục sống ở đời và số này hơi đông. Còn hạng người thứ ba  có hiểu được giáo lý, hiểu được lời Phật như là PHật muốn mình hiểu thì số này rất là ít. Như vậy thì chỉ có hai hạng ngưòi thứ nhất là cầu phúc, cầu lợi còn hạng thứ hai họ chỉ muốn nương nhờ Phật để có điểm tựa tâm linh nhưng vì số lượng của hai hạng người này rất lớn nên đã làm cho đạo Phật trở thành là một tôn giáo bi quan. Chỉ có hạng người thứ ba là thấm thía lời Phật dạy, hiểu được sự phù phiếm của nhân sinh, rồi nghiên cứu kinh điển chính chắn sâu sẵc để trỏ thành một ngươi con Phật đúng nghĩa đó là : có học , có hành trì, có hiểu biết, có suy ngẫm và hiểu rỏ hạnh phúc và đau khổ của cuộc đời chính là do mình chọn lựa.


Tỉnh thức đế sống an lạc chính là câu chuyện của anh chàng nghèo khổ và ông thầy bói cũng như sự ẩn dụ về cuốc đời của con người qua mùi thơm của một trái mít chín.  


Thứ Tư, 24 tháng 1, 2024

Ý nghĩa của luân hồi

 Khái niệm luân hồi đa phần phật tử đều biết hết, nhưng có thể hiểu như thế nào thì mọi người đều có sự hiểu về luân hồi rất khác nhau không giống như lời Phật dạy. Bởi vì trong các kinh sách và các vị thầy giảng dạy về ý nghĩa của luân hồi cũng không giống nhạu Hôm nay chúng ta hảy cùng nhau tìm hiểu rốt ráo về ý nghĩa của luân hồi theo kinh điển của pali

Trong quá khứ, có những đệ tử đến hỏi đức Phật về vấn đề của nghiệp và quả. Họ hỏi rằng, nếu chúng ta luôn thay đổi trong mỗi kiếp sống, mỗi khoảnh khắc, mỗi giờ và mỗi phút, thì ai là người gây ra nghiệp và ai là người nhận lãnh quả? Người gây ra nghiệp và người nhận lãnh quả có phải là cùng một người hay không? Ví dụ, nếu chúng ta làm công quả, nghe pháp, thiền định và giữ giới ở kiếp này, thì người được hưởng quả lành ở kiếp sau có phải là chúng ta hay không? Ngược lại, những người làm điều ác ở kiếp này, thì người phải chịu khổ ở kiếp sau có phải là họ hay không? Đối với những câu hỏi này, đức Phật thường im lặng, bởi vì ngài biết rằng những đệ tử này chưa đủ trí tuệ để hiểu được lời ngài giải đáp. Nếu ngài giải thích, họ sẽ càng bối rối và sai lầm. Ngài biết rằng họ chưa có duyên phật trong kiếp này. Nếu ai cũng có thể hiểu được lời ngài giải thích, thì ai cũng sẽ thành phật. Nhưng không phải tất cả chúng sanh đều có duyên lành như vậy. Đây cũng là lý do tại sao cho dù "Phật lực vô biên, Phật trí vô cùng, Phật tâm vô lượng", nhưng vẫn không thể độ được những người vô duyên.


Vậy thì Phật nói rằng: Chúng ta đều phải chịu quả nghiệp của mình, nhưng quả nghiệp không phải là một cái gì đó cố định hay bất biến. Quả nghiệp là do vô minh sinh ra, vô minh làm cho chúng ta không nhận ra sự thật của cuộc sống, là mọi sự đều vô thường, vô ngã và đau khổ. Chúng ta luôn có xu hướng phân biệt, mong muốn và tránh né những điều mà chúng ta cho là tốt hay xấu, hạnh phúc hay khổ đau. Nhưng thực ra, mọi sự đều không có bản chất riêng, mọi sự đều do tâm tạo ra. Từ tâm vô minh, chúng ta tạo ra nghiệp thiện ác, từ nghiệp thiện ác, chúng ta tạo ra tâm đầu thai, từ tâm đầu thai, chúng ta tạo ra thân hình và thân phận mới ở kiếp sống sau. Như vậy, quả nghiệp là một quá trình liên tục của nhân quả, không có điểm bắt đầu hay kết thúc. Chúng ta không thể nói rằng quả nghiệp này là một hay khác, mà phải hiểu rằng quả nghiệp này là do nhân nghiệp này sinh ra.


Chúng ta không ngừng và không ngừng trong mỗi giây mỗi phút trong đời sống liên tục tạo ra các thiện và ác.Tức là cái thiện ác đời này nó tạo một cái hình hài một cái thân phận đó ở một đời sau và đó chính là quả của đời này và vòng luân hồi chính là sự lập đi lập lại của chúng ta từ đời này sang đời khác với một cái nhân mà chúng ta gieo đi. Chúng ta không ngừng và không ngừng trong mỗi giây mỗi phút trong đời sống liên tục tạo ra các thiện và ác. 


Thí dụ một tăng ni đã xuất gia đọc kinh giữ giới ăn nói chững chạc từ tốn khoan dung nhưng trong bụng lại đầy phiền não thì có khác gì một người không biết đạo. Chúng ta cho dù không làm việc ác nhưng trong tâm ta nghĩ ác cúng là gieo hạt giống ác . Theo trong kinh cái ác đây không phải là giết ngưòi cướp của mà ngay cả khi chúng ta ăn ngon và thích cái ngon , thích ngửi mùi thơm thích nhìn cái đẹp thích nghe lời ngon ngọt thì đây cũng là bất thiện.


Nghiệp thường biểu hiện qua thân, khẩu, ý tưởng. Nghiệp ác cũng biểu hiện như thế. Cho nên mỗi giây phút trong ngày chúng ta đều nên sống chánh niệm để không tạo nghiệp qua thân, khẩu và ý. Thí dụ như mình còn thấy mình hay hơn mọi người hoặc mình đang sống trong sự tự ti hay là mình còn muốn chia sẽ phần hơn cho mình dù chỉ là một miếng bánh và luôn sống trong sự so sánh--đây là nghiệp mà ta vô tình tạo ra.


Vòng luân hồi sinh tử đã bám theo mỗi linh hồn cả ngàn kiếp siêu sinh. Cứ sinh rồi tử, tử rồi sinh trầm luân mãi mà ta chẳng nhận được chân hinh. Phải làm sao để ta thoát khỏi vòng tục lụy. Chỉ có tu tập, tu tập cho chân thành, cho miên mật. Rồi ta cũng ngộ ra tuệ giác ở đời mà hết kiếp siêu sinh.


Trên nẻo luân hồi muốn đi đường tốt, không đi đường xấu, chúng ta phải làm sao? Thấy người đáng ghét ta nên xử sự thế nào? Nên nghĩ rằng họ có làm gì hại mình mà ghét. Ghét người như vậy là ta đã có ý nghĩ xấu. Nếu tiếp tục nuôi dưỡng ý nghĩ này, sanh chuyện với người ta là cái cớ để tạo thêm nghiệp. 


Đi sâu vào tâm lý mỗi người, chúng ta sẽ thấy mình đã từng quen thuộc, ưa thích với những việc làm của thuở quá khứ. Ví dụ như bản thân tôi, tại sao lại thích tu? Như vậy là từ đời quá khứ ta đã tích lũy hạt giống Phật, nên bây giờ luôn nhớ nghĩ đến việc tu. Rõ ràng chúng ta không quên hết nhân quá khứ, nhân nào chứa sâu đậm sẽ trở thành sở thích, việc làm của mình trong đời này. Có người ra đời thích làm lành, có người ra đời lại hung dữ. Mỗi người trở thành mỗi cách đó là do sự tích lũy của quá khứ khác nhau. Quá khứ đã tích lũy sẵn nên bây giờ hiện ra trên thân, khẩu và ý của chúng ta. Như trong gia đình cùng cha mẹ sinh ra nhưng mỗi người lại mang cái nghiệp riêng vì đó là những gì mình đã chứa chấp đời trước.


Nhà Phật nói nghiệp từ thân, miệng, ý mà sanh, trong đó ý chủ động tạo nghiệp. Miệng nói tốt xấu cũng từ ý, thân làm tốt xấu cũng từ ý. Ý là nói chung cho tất cả những phân biệt thương ghét, buồn giận, hơn thua, phải quấy… đều từ ý nghĩ của mình.


Chúng ta chạy theo ý nghĩ là chạy theo nghiệp. Ý nghĩ xấu nên nói bậy, làm bậy; ý nghĩ tốt nên nói lành, làm lành. Khi thân hoại, nghiệp vẫn không hoại, vì nó đâu có tướng mạo mà hoại, nên sẽ theo ta thọ sanh ở đời sau. Nhà Phật gọi là mang nghiệp đi trong luân hồi sanh tử. Vậy muốn chấm dứt nghiệp phải điều phục được ý thức của mình.


Để đạt được sự giải thoát khỏi luân hồi, chúng ta phải tu luyện tâm linh của mình. Tâm linh là nguồn gốc của nhân quả, nếu tâm linh bị vô minh chi phối, chúng ta sẽ tạo ra nhiều nghiệp ác và phải chịu hậu quả trong luân hồi sanh tử. Do đó, chúng ta cần rèn luyện tâm linh để nó trở nên trong sáng và bình an, không bị xáo trộn bởi những suy nghĩ phiền não. Khi tâm linh yên ổn, chúng ta sẽ không còn tạo ra nghiệp ác, và từ đó thoát khỏi luân hồi sanh tử. Đây là mục tiêu cao nhất của con người, là sự giải thoát khỏi vòng sinh tử khổ đau. Đây cũng chính là ý nghĩa thật sự của vòng luân hồi.


Phỏng theo pháp thoại sư Giác Nguyên

Thứ Ba, 23 tháng 1, 2024

Tam độc tham sân si là gì?

 Tam độc tham sân si là ba trạng thái tinh thần rất tai hại trong Phật giáo, bao gồm ngu si (vô minh), tham lam và sân hận. Tam độc được đại diện trong trung tâm của bánh xe luân hồi dưới hình tướng là lợn (si), chim (tham) và rắn (sân). Tam độc khiến chúng ta không có năng lực phân rõ đúng - sai, hay - dở, tốt - xấu. Vì bị kiềm chế bởi tam độc (tham, sân, si) nên chúng sinh luôn tạo nghiệp ác, từ đó tạo ra trong tâm thức những nghiệp lực dưới dạng tiền định lực, trói buộc tâm thức. Khi mạng sống chấm dứt, chúng ta sẽ bị kiềm chế bởi những tiền định lực ấy sẽ phải đi theo nghiệp lực của mình để tái sinh trong sáu cõi luân hồi với một tâm thức và thân thể của kiếp sống mới, phù hợp với các nghiệp nhân đã tạo tác ra trong quá khứ.

Trong các bức tranh vẽ về bánh xe luân hồi  với hình ảnh: con chim, rắn và lợn cắn đuôi nhau. thì tam độc chính là phần giữa của bánh xe. Những bức tranh vẽ này được đặt tại các thiền viện Phật giáo ở Tây Tạng, nhưng lại không thấy nhiều bức tranh như thế này trong các thiền viện Phật giáo tại Việt Nam

Chúng ta cùng nhau tìm hiểu về ba tam độc như sau:

Tham có 3 loại sau:

Tham tài vật: Là lòng tham những thứ vật chất, tiền bạc, nhà cửa, xe cộ.

Tham sắc dục: Là mạng sống dục, vọng sắc đẹp nói chung là về “thân”.

Tham danh vọng: Là sự tham về sự nổi tiếng, quyền lực, địa vị.

Thế nhưng, tham lam không phải là bản chất của con người. Nhân chi sơ, tính bổn thiện. Con người sinh ra thuần khiết như tờ giấy trắng, trái tim thuần hậu và thiện lương. Lòng tham lớn dần lên theo năm tháng, qua sự giáo dục của gia đình và những bể dâu mà mỗi người gặp phải. Người không biết tiết chế lòng tham thì lòng tham cứ lớn dần mãi lên, đưa lối dẫn đường đến những hành động sai trái. lòng tham càng lớn thì phúc đức càng giảm tiêu tán. 


“Sân” là cơn giận, lòng giận dữ, nóng nảy, thù hận khi không vừa lòng, không được thỏa thích như ý muốn. Bất bình vì bị xúc phạm, nhân đó làm những chuyện sai trái. Sau cơn giận thì trong lòng lại giữ lại lòng oán ghét người đó.

Sở dĩ sân sinh khởi là do lòng yêu thích “cái ta” hay thích “cái của ta”. Nếu người ta mắng nhiếc, chê bai kẻ nào khác có thể ta không thấy giận, nhưng nếu ai chửi bới hoặc khiển trách ta hay người thân của ta, hoặc làm tổn hại tài sản của ta lập tức ta cảm thấy khó chịu ngay. Khi khó chịu tăng dần sẽ trở thành nóng giận. 

Sân giận: không hề tốt cho tim mạch, làm cho tim đập mạnh, máu lên dễ đột quỵ, giận quá hại gan dễ bị mắc các bệnh về gan, nộ khí thương cang. Giận quá mất khôn, không giải quyết tốt vấn đề mà gieo phiền phức.

“Si” là si mê, vô minh, ngu tối. Người vô minh không sáng suốt, không suy xét hiểu biết đúng lẽ phải, đúng sự thật để phán đoán việc hay dở, tốt xấu, lợi hại… nên mới làm những điều nhiễm ô tội lỗi, có hại cho mình và người. Si, vô minh theo thế tục gọi là “dại” hay “ngu”.

Vô minh che lấp tâm trí, làm cho con người không còn nhìn thấy được những phẩm chất dơ bẩn đang gậm nhấm từ bên trong con người khiến các thói hư tật xấu ấy sẽ tăng dần và cuối cùng đưa con người vào con đường tội lỗi triền miên.

Si cũng được chia làm nhiều loại như:

Mất đi khả năng nhận biết đạo lý làm người.

Mất đi khả năng nhận biết bản chất của mọi chuyện.

Mất đi khả năng nhận diện tâm, thân của bản thân.

Bởi vì nguồn cội của khổ đau trên cuộc đời đều khởi đi từ ba tam độc này là ba thứ kịch độc luôn tìm ẩn tự bên trong tâm trí ta khi có điều kiện thì bùng phát ra ngoài, gây hại cho chính bản thân và người xung quanh. Chúng ta cần phải nhận diện được ba tam độc này và tu tập để thanh lọc tâm hồn. Chỉ khi thoát khỏi ba tam độc này, chúng ta mới có thể đạt được niết bàn, là trạng thái cao nhất của sự giải thoát. Trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta không thể tránh khỏi những cám dỗ và thử thách của ba tam độc. Tuy nhiên, chúng ta có thể tự mình quản lý được cảm xúc và hành vi của mình. Để làm được điều này, chúng ta cần có những nguyên tắc sống như sau :

- Hết tham: Chúng ta nên biết ơn và hài lòng với những gì mình có, không ham muốn quá đáng những thứ vô thường như tiền tài, danh vọng. Chúng ta nên sống có ích cho xã hội và giúp đỡ người khác.

- Không sân: Chúng ta nên biết tha thứ và yêu thương người khác, không căm ghét hay trả thù. Chúng ta nên sống hòa bình và hợp tác với mọi người.

- Không si: Chúng ta nên học hỏi và rèn luyện trí tuệ, không ngu dại hay mù quáng. Chúng ta nên sống có tầm nhìn và ý nghĩa. Nếu không sớm nhận diện được bản chất và cách kiểm soát nó thì ta sẽ rất dễ trở thành nạn nhân của nó.

Ngay khi 3 thứ này khởi lên thì nó sẽ thiêu cháy tất cả, nào là nhân cách đạo đức, sự sáng suốt, mạng sống của chính chúng ta và tác động không tốt đến những người khác.

Muốn thiện, trước hết phải hết tham. Muốn phúc, trước tiên phải biết đủ, không sân, không si. Vô sở cầu nhi tự đắc, đó mới thực sự là đại trí huệ của đời người.

Tiền của trên đời, cố kiếm thật nhiều rồi chết đi cũng không mang theo được. Tiền tài danh vọng, mất rồi tất cả cũng chỉ là hư vô. Đời người là hữu hạn, nhân sinh là vô hạn, cớ gì mãi tham lam để tự chuốc lấy đau khổ cho mình và làm giảm đi nhân cách của chúng ta.

Khi bị bất kể thứ gì cám dỗ bản thân mình, thì bạn nhất định phải thật tỉnh táo để nhận biết đúng sai. Để có thể nhận biết được lòng tham, khi ta nhận biết được lòng tham trong lòng trỗi dậy. Bản thân của chúng ta biết rằng làm như vậy là sai trái, chúng ta không được làm điều đó . Để tránh khỏi những rắc rối không mong muốn thì sân hận nổi lên thì bạn cần phải chế ngự nó. Nếu không thì chính bản thân của bạn sẽ là nạn nhân của nó. Bởi khi lòng sân nổi lên thì sẽ hãm hại người khác, tuy nhiên bản thân mình sẽ bị thiệt thòi nhiều hơn.

Cho nên đức Phật đã cho rằng khi nào chúng sanh hiểu được rốt ráo và tu tập để thoát khỏi ba tam độc này thì chúng sanh mới tìm thấy được cảnh giới của niết bàn. chúng ta đang sống giữa nhân sinh đều phải thuận theo luân hồi nghiệp báo, tránh không được, nhưng tự mình có thể xây dựng những nghiệp duyên tốt đẹp cho mình.

Thứ Hai, 22 tháng 1, 2024

Tình yêu là nguồn sức mạnh

Khi nói đến tình yêu, chúng ta thường nghĩ đến những mối quan hệ giữa hai người. Nhưng theo Phật giáo, tình yêu không chỉ giới hạn trong phạm vi đó, mà là sự quan tâm và thương xót dành cho tất cả chúng sinh. Tình yêu là liều thuốc kỳ diệu nhất, có thể chữa lành mọi vết thương trên cơ thể, tâm trí và tâm linh. Khi chúng ta biết yêu, chúng ta sẽ sống hòa thuận với bản thân và với nhau, và sẽ không còn chiến tranh hay xung đột.

Cơ thể của con người được hình thành từ những nguyên tử và phân tử, như một cỗ máy hoạt động theo những quy luật vật lý và khoa học. Sức khỏe thể chất là một điều không bền vững, hời hợt có thể bị ảnh hưởng bởi nhiều yếu tố bên ngoài. Chỉ có khi chúng ta nhận ra rằng chúng ta không phải là cơ thể và cơ thể không thật, mà là tinh thần vô biên, mới có thể được chữa lành hoàn toàn bằng tình yêu. Nếu bạn yêu cơ thể của mình, bạn sẽ chăm sóc nó bằng những thói quen lành mạnh. Nếu bạn yêu tâm trí của mình, bạn sẽ nuôi dưỡng nó bằng những suy nghĩ tích cực. Nếu bạn yêu tâm linh của mình, bạn sẽ tôn trọng nó bằng những hành động thiện lương. Osho đã nói rằng cơ thể chúng ta là một ngôi đền thiêng liêng. Những người hiểu được bí quyết của tình yêu sẽ hiểu được ý nghĩa sâu xa của cuộc sống. Bởi vì tình yêu đã cho họ biết rằng họ không phải là cơ thể, mà là tinh thần bất diệt. Và sống trong tinh thần đó là sống hòa hợp với cuộc sống. Những người biết được bí mật của tình yêu sẽ biết được bí mật lớn nhất của cuộc đời. Thế thì đối với họ không có khổ, không có già, không có chết. Tất nhiên thân thể sẽ già đi và thân thể sẽ chết, nhưng tình yêu tiết lộ cho bạn sự thật rằng bạn không phải là thân thể. Bạn là tâm thức thuần khiết, bạn không có sinh, không có tử. Và sống trong tâm thức thuần khiết đó là sống hoà hợp với cuộc sống.

 

Tuy “Hạnh phúc” là một khái niệm trừu tượng và là sản phẩm của cuộc sống khó có thể định nghĩa chính xác. Tuy nhiên, nếu bạn có rất nhiều tình yêu và hướng dẫn cuộc sống của mình cho dù dưới bất cứ hình thức nào thì tình yêu nên luôn đặt vào trước nhất.


Thiên lan



Chủ Nhật, 21 tháng 1, 2024

5 lý do tại sao im lặng là nguồn sức mạnh to lớn

 Gần đây, tôi đang đọc tiểu thuyết của Jack Reacher và tôi nhận thấy đã bao nhiêu lần trong một cuộc trò chuyện, anh ấy trả lời bằng sự im lặng. Nó rất mạnh mẽ. Thường thì người kia sẽ cung cấp thêm thông tin hoặc nhanh chóng nhận được câu trả lời mình cần trong sự im lặng tương ứng với câu hỏi.

Theo Carolyn Ellis, “Khi được sử dụng có chủ ý và mục đích, sự im lặng là một siêu năng lực trong giao tiếp”.

Đối với một số người, sự im lặng đến một cách tự nhiên. Những cá nhân may mắn này biết được sức mạnh của sự im lặng và họ cảm thấy thoải mái trong sự im lặng đó. Có khá nhiều người trong chúng ta cần học nghệ thuật thực hành im lặng. Hãy đọc tiếp để biết thêm lý do nên thử im lặng trong giao tiếp hàng ngày của bạn.

1. Sự im lặng thu hút sự chú ý của mọi người

Nếu bạn đã từng ở trong lớp học hoặc trong một tình huống nhóm, rất có thể bạn đã trải qua việc sự im lặng thường thu hút sự chú ý của mọi người như thế nào. Nếu giáo viên hoặc người thuyết trình nói đi chỗ khác, tâm trí người nghe có thể bắt đầu lơ đãng. Khi người nói ngừng nói, tín hiệu sẽ truyền đến não rằng có điều gì đó đã xảy ra. Đột nhiên bạn chú ý đến việc cố gắng tìm hiểu lý do tại sao việc giao tiếp bị dừng lại. Điều này cũng đúng trong các cuộc trò chuyện hàng ngày của chúng ta. Nếu chúng ta im lặng, mọi người sẽ chú ý và chúng ta sẽ thu hút được sự chú ý của họ.

2. Im lặng có thể là câu trả lời hiển nhiên

Đôi khi khi giao tiếp chúng ta nói quá nhiều. Chúng tôi giải thích quá mức. Nếu một câu hỏi gặp phải sự im lặng thì thường sẽ có câu trả lời trong sự im lặng đó. Chúng ta cũng có thể làm dịu đi tác động của câu trả lời tiêu cực bằng sự im lặng. Có một từ “không” ngụ ý mà không có bất kỳ lời nói gay gắt nào hoặc quá nhiều từ có thể gây hại nhiều hơn là có lợi. Một ví dụ khác là khi ai đó nói điều gì đó mà chúng ta không đồng ý hoặc thấy khó chịu. Nếu chúng ta im lặng, chúng ta gửi đi một thông điệp mạnh mẽ cho thấy rằng chúng ta không đồng ý hoặc không đồng tình với những gì ai đó đang nói.

3. Im lặng sử dụng ngôn ngữ không lời

Thông thường ngôn ngữ phi ngôn ngữ của chúng ta là một cách giao tiếp mạnh mẽ hơn ngôn ngữ bằng lời nói.

Theo HelpGuide.org, “Tuy nhiên, điều quan trọng là phải nhận ra rằng chính giao tiếp phi ngôn ngữ của chúng ta - nét mặt, cử chỉ, giao tiếp bằng mắt, tư thế và giọng nói - mới là thứ nói to nhất. Khả năng hiểu và sử dụng giao tiếp phi ngôn ngữ hoặc ngôn ngữ cơ thể là một công cụ mạnh mẽ có thể giúp bạn kết nối với người khác, thể hiện điều bạn thực sự muốn nói và xây dựng các mối quan hệ tốt hơn.”

4. Im lặng mang lại sự đồng cảm với người khác

Có những lúc trong cuộc sống, sự im lặng mang lại sự đồng cảm và thấu hiểu cho người khác. Đôi khi chúng ta không có từ ngữ phù hợp để giao tiếp với người đang phải vật lộn với hoàn cảnh đau buồn hoặc tổn thương. Chúng ta có thể cho ai đó thấy rằng chúng ta quan tâm và chúng ta luôn ở bên họ mà không cần dùng quá nhiều lời nói. Chúng ta có thể mang lại sự thoải mái bằng sự im lặng êm dịu của mình.

5. Im lặng là lịch sự

Chúng ta đang sống trong một xã hội nơi chúng ta thường xuyên bị cản trở bởi tiếng ồn và tin nhắn. Từ các chương trình phát thanh, các kênh tin tức, âm nhạc trong thang máy, cửa hàng và hầu hết các cơ sở kinh doanh, cho đến tiếng chuông điện thoại của chúng ta, cho đến tiếng trò chuyện liên tục của mọi người xung quanh. Chúng ta thường cảm thấy có quá nhiều thứ đang diễn ra nên không có đủ thời gian để truyền đạt những gì chúng ta cần truyền đạt. Chúng ta đang phải chiến đấu với rất nhiều nguồn tiếng ồn khác. Khi có cơ hội trò chuyện, chúng ta thường có cảm giác như phải dồn mọi suy nghĩ vào một khoảng thời gian ngắn. Tuy nhiên, khi chúng ta im lặng là chúng ta cho người khác cơ hội để nói. Chúng tôi cho họ thấy rằng họ quan trọng.

Tóm lại, chúng ta có thể trở thành người giao tiếp hiệu quả bằng cách tận dụng khả năng im lặng của mình. Có sức mạnh to lớn trong sự im lặng. Bây giờ, chúng ta chỉ cần tiếp tục luyện tập. Giống như câu ngạn ngữ cổ, luyện tập sẽ tạo nên sự hoàn hảo và im lặng là vàng.


Tác giả  Tomi Rue

Giáo viên phụ trợ đại học, nhà thiết kế cho các tạp chí

Thứ Bảy, 20 tháng 1, 2024

Tu như thể nào để đạt được giác ngộ

Chúng ta nếu đã là người Phật tử tại gia cần phải có niềm tin rằng mình có thể thực hành Phật pháp, bản thân mình có thể rèn luyện hai phẩm hạnh Từ bi, Trí tuệ.Chỉ cần đạt được hai phẩm hạnh này thì chúng ta sẽ đạt được giác ngộ. 

Khi chúng ta tu tập, cầu nguyện, đọc tụng Kinh điển,cúng dường và làm những chuyện phứoc thiện . Nếu những việc này không chuyển đổi được tâm mình thì sẽ không có lợi ích gì cả. Tuy nhiên chúng ta vẫn là những cư sĩ Phật tử, còn nhiều duyên nợ như vợ, chồng, con cái, công việc kinh doanh, ... nhưng chúng ta cũng nên có niềm tin rằng “mình hoàn toàn thực hành được Phật pháp”. Chúng ta cần quán chiếu đau khổ luân hồi mỗi ngày để có được trí tuệ, từ đó chúng ta sẽ sống cởi mở, chân thành, hoà hợp với người xung quanh. Bên cạnh đó cần nghiêm trì giới luật. Như thế chúng ta đã trở thành một vị Tăng, hội đủ hai phẩm hạnh là “thanh tịnh và hoà hợp”.

Nếu chúng ta thấy được khổ đau trong luân hồi là chúng ta đã có trí tuệ.  Do thấy được bản chất của luân hồi là khổ đau, chúng ta sẽ thực hành xả ly, không còn bám chấp vào danh vọng, tiền tài, sắc đẹp… rồi chúng ta mong muốn thoát ra khỏi các vòng kìm kẹp đầy đau khổ này bằng cách nghiêm trì giới luật. Nhờ đó cắt đứt nhân luân hồi, đạt giải thoát. Mặc dù vẫn đang sống trong luân hồi nhưng chúng ta có thể tu tập để giải thoát khỏi luân hồi. Dù rằng đối với Phật tử, vẫn còn vợ chồng, con cái, sự nghiệp,… với nhiều thử thách gian nan nhưng việc thoát ly luân hồi không phải là không thể làm được. Chúng ta hoàn toàn làm được bằng cách phát triển hai phẩm hạnh là “thanh tịnh và hoà hợp”.

Để đạt được giác ngộ, chúng ta cần phải tu tập theo Phật pháp, phát triển hai phẩm hạnh từ bi và trí tuệ. Từ bi là lòng thương xót, muốn giúp đỡ mọi chúng sanh thoát khỏi khổ đau. Trí tuệ là sự nhận thức rõ ràng, sáng suốt, biết được nguyên nhân và kết quả của mọi hiện tượng. Khi chúng ta có từ bi và trí tuệ, chúng ta sẽ không bị lầm lạc, bám chấp, mà sẽ sống trong an lạc, hòa hợp với mọi người.

Chúng ta cũng nên quán chiếu về sự khổ đau của luân hồi, để có được trí tuệ pháp lý. Luân hồi là quá trình tái sinh liên tục của chúng sanh do bị ràng buộc bởi ba độc tâm là tham, sân, si. Trong luân hồi, chúng sanh phải chịu đựng nhiều khổ đau như sinh, lão, bệnh, tử, ly biệt người thân yêu, gặp phải kẻ oán ghét, không được như ý muốn... Chỉ khi chúng ta nhận ra được sự vô thường, vô ngã và khổ của luân hồi, chúng ta mới có động lực để tu tập và mong muốn giải thoát. 

Trong giáo lý của đạo Phật chỉ là nhắm vào phẩm hạnh để luyện tâm là từ bi và trí tuệ. Khi ta đạt được phẩm hạnh này thì lập tức ta sẽ phát triển được phẩm hạnh "thanh tịnh và hòa hợp". Đây chính là pháp bảo của đạo Phật Bởi vậy Pháp bảo còn được gọi là xương sống của Phật giáo. Một người nếu hỏng xương sống sẽ không thể ngồi, không thể đứng hay làm lợi ích gì được. Cũng như thế nếu chúng ta không thực hành Pháp bảo thì sẽ không thể giải thoát. Chỉ khi chúng ta xa lìa được ba độc tâm và những phiền não do đó sinh ra, chúng ta mới có thể đạt được giác ngộ và an vui.


** Bài viết trên dựa theo lời khai thị của Đức Pháp Vương Gyalwang Drukpa

Thứ Sáu, 19 tháng 1, 2024

Thân pháp chính là thân thể của bạn

Thân pháp là một khái niệm quan trọng trong đạo Phật, nó chỉ ra rằng thân thể của chúng ta không chỉ là một công cụ để sống mà còn là một phương tiện để tu tập và giác ngộ. Thân thể của chúng ta là một phép màu, nó chứa đựng những bí mật về vũ trụ và những khả năng vô hạn. Khi chúng ta biết quan sát, lắng nghe và cảm nhận thân thể, chúng ta sẽ khám phá ra những điều kỳ diệu mà thân thể mang lại cho chúng ta.

Khi bạn khỏe mạnh có nghĩa là cơ thể của bạn hoạt động bình thường thì bạn sẽ không nhận thức điều gì về cơ thể bạn. Chỉ khi nào cơ thể bạn không ổn thì bạn sẽ tiếp xúc với cơ thể mà qua bệnh tật. Bạn có thấy điều này rất là sai lầm vì khi cơ thể bạn bị bệnh thì hạnh phúc mà bạn đang nghĩ là mình có đã hoàn toàn biến mất. Bạn đang có một cái đầu và bạn sẽ không tiếp xúc với nó cho đến khi nào bạn bị đau đầu.

Chúng ta bình thường đều là như thế cho nên hảy "Cố gắng liên lạc với cơ thể của bạn khi mọi thứ đều tốt". “Chỉ cần nằm xuống bãi cỏ, nhắm mắt lại và cảm nhận cảm giác đang diễn ra bên trong, sự an lành đang trào dâng bên trong. Nằm xuống một dòng sông. Nước chạm vào cơ thể và mọi tế bào đều được làm mát. Hãy cảm nhận bên trong xem sự mát mẻ đó đi vào từng tế bào và đi sâu vào cơ thể như thế nào. Thân thể là một hiện tượng vĩ đại, một trong những điều kỳ diệu của tạo hóa đã ban cho chúng ta"  (TheoOsho.)

Khi bạn để cho cơ thể được thoải mái và bạn trở vào bên trong cơ thể để cảm nhận được những tia nắng xuyên qua cơ thể. Cảm nhận hơi ấm khi nó di chuyển vào bên trong, khi nó đi sâu hơn, khi nó chạm vào các tế bào máu của bạn và chạm tới tận xương. Mặt trời chính là sự sống của chúng ta. Thỉnh thoảng bạn hảy thư giản chỉ bằng cách ngồi yên dưới một thảm cỏ và nhắm mắt lại. Bạn sẽ cảm nhận được điều gì đang xảy ra trong cơ thể bạn mà điều này bạn chỉ có thể làm được khi bạn còn tỉnh táo và cơ thể bạn khỏe mạnh.

Thân pháp theo đạo Phật chính là thân thể của bạn và nó có thể tinh tế hay không chỉ khi nào bạn nhận biết đựợc sự kỳ diệu của cơ thể khi bạn chăm sóc và tiếp xúc với nó hàng ngày. Nếu không thì bạn chỉ là một cái xác chết đang biết đi vậy thôi.

Chúng ta thường hay nghe câu là " hảy lắng nghe cơ thể của bạn". Điều này rất chính xác vì bạn có thể sử dụng nó một cơ chế. Thân thể liên tục nói nhiều điều bạn chưa bao giờ nghe thấy bởi vì bạn không có bất kì tiếp xúc nào. Vì vậy, hãy cố gắng ngày càng nhạy cảm hơn về cơ thể của bạn. Hãy lắng nghe nó; và nó sẽ nói nhiều điều để bạn hiểu nhiều hơn về bạn.

 Khi nào có xung đột giữa tâm trí và cơ thể của bạn, cơ thể của bạn hầu như luôn đúng hơn tâm trí của bạn, bởi vì cơ thể là tự nhiên, tâm trí của bạn là một loạt hỗn đôn xã hội. Cơ thể thuộc về thiên nhiên rộng lớn này, và tâm trí của bạn thuộc về xã hội của bạn, xã hội cụ thể của bạn. Thân thể có rễ sâu trong sự tồn tại của bạn còn tâm trí chỉ dao động trên bề mặt. Nhưng bạn bao giờ cũng nghe theo tâm trí, bạn không bao giờ nghe theo thân thể. Thói quen này của chúng ta đã làm mất đi sự liên kết với cơ thê.

Bạn hảy tưởng tượng toàn bộ cơ thể rung động quanh trung tâm trái tim giống như toàn bộ hệ mặt trời chuyển động quanh mặt trời. Bạn trở nên sống động khi tim bắt đầu đập, bạn sẽ chết khi tim ngừng đập. Trái tim vẫn là trung tâm mặt trời của cơ thể bạn. Cho nên bạn phải thường xuyên tiếp xúc với cơ thể, lắng nghe và bạn sẽ tỉnh táo hơn trong cuộc sống. Tiếp xúc nhiều với cơ thể giúp chúng ta nuôi dưỡng và bảo vệ thân thể của mình. Chúng ta cũng có thể cảm nhận được sự kết nối giữa thân và tâm, giữa bản thân và thiên nhiên. Chúng ta sẽ trở nên an lạc và hạnh phúc hơn.

Thân pháp không phải là một khái niệm khô khan hay trừu tượng. Nó là một trải nghiệm sống động và sâu sắc về bản chất của chính mình. Hãy dành thời gian để quan tâm và chiều chuộng thân pháp của bạn. Bạn sẽ nhận được nhiều điều tuyệt vời từ nó.

Thứ Năm, 18 tháng 1, 2024

CÂU CHUYỆN DÒNG SÔNG VÀ ĐÁM MÂY




Câu chuyện tôi ưa kể là chuyện một dòng sông đi theo đám mây. Có một con suối nhỏ từ núi chảy xuống. Nó rất nhỏ tuổi, và nó muốn ra tới biển thật nhanh. Nó không biết sống với hiện tại một cách bình an. Nó rất vội vã vì nó còn rất trẻ. Nó không biết thực tập “đã về đã tới” nên từ núi đổ xuống, nó hối hả vượt qua cánh đồng và trở thành một dòng sông.
Là sông thì nó chảy chậm hơn. Điều này làm cho nó bứt rứt vì nó sợ không bao giờ gặp được biển. Vì là sông nên nó chảy chậm hơn, và mặt nước tĩnh lặng hơn. Dòng sông bắt đầu soi bóng mấy đám mây trên bầu trời – mây hồng, mây bạc, mây trắng… Nhiều hình dạng thật đẹp đẽ. Suốt ngày sông trôi chảy theo mây. Nó trở nên vướng mắc với những đám mây xinh đẹp. Và dòng sông đau khổ vì mây thì vô thường. Mây di động luôn luôn theo các cơn gió, chúng bỏ dòng sông, đi tới những chốn xa xôi. Sông đau khổ vô cùng. Nó cố gắng hoài hủy để đuổi theo mây. Thật là đáng buồn vì mây không ở yên một chỗ với sông bao giờ.
Một hôm trời giông bão, mây bị cuốn đi hết. Bầu trời trống, trong vắt và xanh tuyệt. Dòng sông thất vọng não nề! Không có một gợn mây trên trời. Tấm lòng tan nát vì bầu trời trống trải. “Không có mây thì sống làm sao? Không có người thương nữa thì sống làm gì?” Dòng sông muốn tự tử, nhưng nó không biết làm sao để chết. Cả đêm sông than khóc.
Đêm hôm đó, dòng sông có cơ hội để nghe được tiếng khóc của mình. Đó là tiếng sóng vỗ vào hai bên bờ sông. Khi nó nghe được tiếng sóng vỗ của chính nó, dòng sông tỉnh ngộ. Nó hiểu ra là bản chất của sông cũng là bản chất của mây. Nó chính là mây. Mây đang nằm trong sông vì cả hai cùng có bản chất là nước. Mây làm bằng nước. Vậy thì tại sao mình phải chạy theo mây? Sông tự nhủ “ta chỉ chạy theo mây nếu như ta không phải là mây mà thôi! ” Đêm đó, trong tận cùng tuyệt vọng và cô đơn, dòng sông thức tỉnh và nhận ra nó cũng là mây. Buổi sớm hôm sau, bầu trời trong vắt trước đây làm cho sông cảm thấy cô đơn, lại hiện ra thật mới lạ, kỳ diệu và trong sáng. Màu xanh của bầu trời biểu hiện sự hồn nhiên và tự do mà dòng sông mới nếm được. Sông biết bầu trời là nơi trú ẩn của tất cả các đám mây, mây không thể ra khỏi bầu trời được. Dòng sông hiểu rằng bản chất của mây là không sinh – không diệt, không đến – không đi, vậy thì tại sao sông lại khóc? Sao ta lại khóc như bị chia lìa với mây vậy?
Dòng sông còn có một giác ngộ khác buổi sáng hôm đó. Nó nhìn thấy bản chất không sinh - diệt của bầu trời. Điều này làm cho sông trở nên rất an nhiên tự tại. Nó bắt đầu tiếp nhận và phản chiếu bầu trời. Trước kia nó không phản chiếu bầu trời, nó chỉ biết tới những đám mây. Nay thì sông có bầu trời luôn luôn hiện diện ngày đêm. Trước đây dòng sông không tiếp xúc được với bản chất của thực tại, nó chỉ tiếp xúc được với những gì thay đổi, sinh diệt. Nay tiếp xúc với cả bầu trời, dòng sông trở nên bình an và thanh thản vô cùng, như chưa bao giờ được vậy.
Chiều hôm đó khi những đám mây trở lại, sông không còn vướng bận vào đám nào nữa hết. Không còn đám mây nào sông cảm thấy là đặc biệt, là của riêng nó nữa. Nó mỉm cười với tất cả các đám mây, chào mừng và yêu mến tất cả.
Bây giờ dòng sông cảm nhận được hạnh phúc của sự buông xả. Nó không còn tùy thuộc hay yêu mến đặc biệt một đám mây nào. Sông yêu thương tất cả. Nó thưởng thức và phản chiếu bất cứ đám mây nào đi qua bầu trời. Khi mây bay xa, nó nói: “Tạm biệt mây nhé, gặp lại nay mai.” Và dòng sông thấy nhẹ lòng. Nó biết đám mây sẽ trở lại sau khi mây biến thành mưa hay tuyết.
Dòng sông được tự do. Hầu như nó cũng không còn thấy cần chảy ra ngoài biển nữa. Đêm đó trăng tròn và chiếu sáng cả lòng sông. Mặt trăng, dòng sông và nước đều thiền quán bên nhau. Dòng sông thưởng thức sự tự do nhiệm màu của giây phút hiện tại. Nó được giải thoát khỏi mọi đau buồn.
Khi chúng ta chạy đuổi theo một thứ gì, muốn nắm bắt nó, ta sẽ đau khổ. Khi không có gì để đuổi theo, ta cũng khổ đau. Nếu bạn đã là dòng sông. nếu bạn đã từng chạy theo mây, đau khổ, than khóc vì cảm thấy cô đơn,xin hãy nắm lấy tay một người bạn. Hãy quán chiếu thật sâu, bạn sẽ thấy rằng thứ mà bạn tìm kiếm kia vẫn thường hiện diện ngay đây, đó chính là bạn!
Bạn là thứ mà bạn muốn trở thành. Vậy thì tìm kiếm làm gì nữa? Bạn là một sự biểu hiện tuyệt diệu. Tất cả vũ trụ đều góp phần vào việc làm cho bạn hiển hiện. Không có gì không ở trong bạn cả. Vương quốc của Thượng đế, Niết bàn, Tịnh độ, Hạnh phúc và Tự do, tất cả đều trong bạn.

From the internet

Tôi đã học được bài học


Có câu chuyện kể về con lừa và con hổ tranh cải khi nhìn đồng cỏ. Con lừa nói với con hổ: "đồng cỏ màu xanh đậm.” Con hổ trả lời: “Không, đồng cỏ xanh dương.” Thế là cuộc tranh cải vẫn tiếp tục và càng ngày càng khốc liệt. Cả hai không ai chịu nhường ai và cuối cùng cả hai đồng ý đi tìm vua Sư Tử.

Khi họ đến gần ngai vàng của vua sư tử, con lừa bắt đầu la hét
“Thưa ngài, không phải đồng cỏ có màu xanh đậm sao?”
Sư tử trả lời, “Nếu bạn tin rằng đó là sự thật, thì đông cỏ mà bạn nhìn thấy là màu xanh đậm.”
Con lừa vội vã tiến về phía trước và tiếp tục, " nhưng thưa ngài Con hổ không đồng ý với tôi, sự tranh cải và mâu thuẫn với tôi đã làm phiền tôi. Xin hãy trừng phạt hắn.”

Vua sư tử đó tuyên bố, “Con hổ sẽ bị trừng phạt với 3 ngày im lặng.” 

lừa thắng cuộc nhảy lên với niềm vui và đi rời đi , hài lòng và lặp đi lặp lại, “Cỏ xanh đậm, cỏ xanh dậm...” 

Hổ tức tối hỏi vua sư tử:
“Thưa ngài, tại sao lại trừng phạt tôi, dù sao cỏ vẫn là xanh dương?”
Sư tử trả lời: “Các ngươi đều đã biết và đã thấy đồng cỏ là màu xanh,  đậm hay lạt có quan trọng không?
Hổ hỏi tiếp “Vậy tại sao ngài lại trừng phạt tôi?” 
Sư tử trả lời: “Điều đó không liên quan gì đến việc liệu cỏ có xanh đậm hay xanh dương. Sự trừng phạt là bởi vì sự tranh cải làm hạ thấp cho một sinh vật vốn thông minh dũng cảm như bạn để lãng phí thời gian tranh luận với một con lừa ngu dốt và trên hết, bạn đến và làm phiền tôi với câu hỏi chỉ để xác nhận một vấn đề gi đó bạn đã biết và là sự thật! 
Lời bàn 
Qua câu chuyện trên chúng ta cũng nghiệm thấy trên cuộc đời luôn có những cuộc tranh cải rất vô bổ và điều cần phải biết đó là " Sự lãng phí thời gian lớn nhất là tranh cãi với kẻ ngu ngốc và cuồng tín, người không quan tâm đến sự thật hay thực tại, mà chỉ quan tâm tới chiến thắng của niềm tin và ảo tưởng của mình". Trên thực tế đã có rất nhiều người cho dù bạn có trưng ra đủ mọi băng chứng cụ thể nhưng họ vẫn không nghe bạn.Đừng bao giờ lãng phí thời gian với những cuộc thảo luận không có ý nghĩa, những người không có chung một hướng đi và niềm tin ở bạn. Thế giới này rộng lớn bao la và con người với những trình độ hiểu biết khác nhau cho nên giữ môt thái độ nhẹ nhàng khi cuộc tranh luận đi đến hồi gay go và nhất là tránh những cuộc tranh luận ngu xuẩn. Trí tuệ sẽ hướng dẫn bạn đi đúng con đường mà bạn phải đi

Thứ Tư, 17 tháng 1, 2024

Sự trống rỗng trong giáo lý đạo Phật

 Sự trống rỗng hay là tính không là một khái niệm trọng tâm của đạo Phật cũng là một khái niệm quan trọng nhất khi chúng ta muốn tìm hiểu về giáo lý đạo Phật. Tánh Không trong đạo Phật có nghĩa là sự trống rỗng trong tâm trị Một Ý nghĩa nữa của tánh Không chỉ ra sự nhận thức bên trong hay trạng thái của tâm được đặc trưng bởi sự đơn giản, yên lặng, kiên nhẫn. Đó là một lập trường tình cảm/tâm lý liên quan đến việc giảm đi sự ham muốn trần gian và bao gồm cả những hành động nảy sinh từ trạng thái của tâm trí này. Chính khuôn khổ tinh thần này được cho là đưa người tu Đạo vào sự phù hợp với nhịp điệu của Đạo và cũng là một biểu hiện của một người đạt đạo. 

Sắc Tức Thị Không – Không Tức Thị Sắc là câu nói kinh điển trong Bát Nhã Tâm Kinh, một học thuyết do Bồ tát Long Thọ (nagarjuna) đưa ra mà cho đến nay, chưa ai có thể tìm ra bằng chứng để phản biện lại học thuyết này. Học thuyết này chính là muốn nhấn mạnh tính rỗng không trong đạo Phật với câu nói rất đơn giản này.

Nếu chúng ta truy nguyên nguồn gốc của mọi vật, chúng ta nhận ra rằng, chẳng có cái gì được gọi là đôi giày, nhà cửa hay xe cộ cả. Lý do? Vì những thứ đó đều không có bản chất cố định để nhận diện. Tất cả là do nhân duyên tạm bợ nương  nhau mà thành. Hết duyên thì tan rã rồi trở về với cát bụi hư vô. Không có gì là tự thân riêng biệt của chính nó cả.

Thêm một thí dụ nữa đó là khi ta phân tích về chiếc xe thì chúng ta nhận ra rằng, chiếc xe không tồn tại, nó không có bản chất cố định để nhận diện. Chiếc xe không có tự tánh chân thật chính nó, chiếc xe hoàn toàn trống rỗng, và “chiếc xe” chỉ là một cái tên giả định để nói về một tập hợp nhiều thành phần liên kết nhau, như là đầu máy, bánh xe, sườn xe, tay lái v... Nếu không có người thợ lắp ráp thì chiếc xe sẽ không có mặt. Chiếc xe đủ duyên nên nó hiện diện. 


Tánh không trong đạo Phật giúp chúng ta hiểu rỏ hơn về bản chất vô thường của cuộc đời. Chúng ta sẽ không có mặt ở đây nếu không có đủ các duyên hợp lại như là tinh trùng của cha và trứng của mẹ. Chúng ta đi theo vô thường đi lên khi ta vừa sanh ra để lớn lên và chúng ta lại theo vô thường đi xuống khi bứoc vào tuổi 50 để dần dần đi vào chỗ tan biến mất. Khi hiểu rỏ về bản chất của cuộc đời thì tự ta sẽ không bám chấp vào bất cứ một điều gì trong cuộc sống  Cái chết đến chỉ là sự biến mất của pháp vô thường

Vì sao chúng ta không còn yêu nhau nữa?

 Tình yêu có ở trong không khí không?

Trải nghiệm của bạn về tình yêu là bạn cảm nhận được một cảm xúc ngọt ngào nào đó bên trong mình. Tôi không biết ai đã kích thích điều này trong bạn, nhưng về cơ bản nó diễn ra bên trong bạn. Có thể những gì đang diễn ra bên trong bạn quá sôi nổi đến mức bạn nhìn thấy nó ở khắp mọi nơi. Khi yêu, bạn nghĩ hoa nở vì bạn, chim hót vì bạn, mây bay vì bạn. Tôi không muốn phá hủy mọi sự lãng mạn, nhưng về cơ bản nó đang diễn ra bên trong bạn.

Thật tuyệt vời khi bạn đang được trải nghiệm cảm xúc ngọt ngào được ai đó kích thích. Bạn đang sử dụng người khác làm chìa khóa để mở ra trải nghiệm bên trong mình. Nhưng tại sao bạn lại dùng chìa khóa khi không có ổ khóa, không có cửa, không có bất kỳ loại rào cản nào? Chỉ là bạn là một cỗ máy khởi động bằng nút bấm. Nếu bạn sở hữu một chiếc ô tô Ambassador cách đây 25 năm, bạn sẽ luôn đậu nó trên một đoạn đường dốc, vì buổi sáng phải có hai người đẩy nó mới khởi động được. Ngày nay tất cả các xe đều tự khởi động. Nhiều trong số đó là khởi động từ xa. Bạn có muốn nâng cấp công nghệ của mình để có thể tự khởi động không? Nếu bạn thức dậy vào buổi sáng, bạn sẽ tràn ngập niềm vui, tình yêu và sự hồ hởi ở một mình. Bạn không cần phải cần ai đó kích thích bạn.

Tại sao mọi người lại hết yêu trong các mối quan hệ?

Điều rất quan trọng là bạn là một cỗ máy tự khởi động. Nếu không, sau một thời gian, bạn sẽ tước đoạt hạnh phúc từ người kia. Đó là lúc những cuộc tình này trở nên tẻ nhạt và kinh khủng. Có hai cách để bước vào một mối quan hệ. Một cách là vì bạn muốn lấy một cái gì đó từ ai đó. Một cách khác là vì bạn muốn chia sẻ điều gì đó với ai đó.

Nếu bạn sẵn sàng chia sẻ, cuộc sống của bạn sẽ tốt đẹp. Nếu bạn chỉ muốn lấy cái gì từ người yêu của bạn và nếu họ không còn cho bạn nữa, mọi chuyện sẽ trở nên khủng khiếp và khó chịu. Bạn đã từng thấy những người nghĩ rằng họ là những người yêu nhau tuyệt đối, điều đó trở nên khủng khiếp biết bao đối với nhiều người trong số họ. Không phải vì họ có điều gì không ổn. Đơn giản là vì bạn đã bắt đầu sai lầm khi nghĩ rằng “Người này là nguồn vui của tôi”. Dù vui hay buồn, nguồn gốc đều ở bên trong bạn. Đó là do bạn quyết định. Nếu bạn là một con người vui vẻ, họ cũng sẽ muốn ở bên bạn. Nếu bạn là người khốn khổ, họ sẽ chịu đựng bạn một thời gian và sau đó họ sẽ rời xa vì không ai muốn sống với người luôn sầu khổ.


làm thế nào tôi có thể nhìn thấy điều kỳ diệu ở con người giống như tôi thấy trong điệu múa của một con công?

Có cả một nền văn hóa đang phát triển trên thế giới, nơi mọi người hay nói, “Tôi yêu toàn thể nhân loại nhưng tôi không thể chịu đựng được con người đang ngồi đây.” Vấn đề với con người là bạn gặp họ ở mọi nơi. Họ ở trong nhà bạn, họ ở văn phòng của bạn, họ ở khắp mọi nơi. Họ không chỉ nhảy múa ở đâu đó xa xôi. Nếu họ chỉ nhảy múa ở xa, bạn cũng sẽ yêu họ. Vấn đề là bạn phải làm việc với họ, sống cùng họ và quản lý họ hàng ngày.

...tạo ra một khoảng cách nhỏ giữa bạn và cá tính của chính bạn, khi đó bạn sẽ thấy rằng bạn thậm chí sẽ thích thú với chính mình. Và một khi bạn thích người này, bạn sẽ thấy mọi người đều tuyệt vời-đây là chìa khóa tình yêu.

Thật dễ dàng nhận thấy điều kỳ diệu ở những thứ mà bạn không cần phải chia sẻ bất cứ điều gì. Chẳng hạn, rất dễ yêu Chúa vì ngài không bao giờ tới và ngồi cùng bàn ăn tối với bạn. Thật dễ dàng để yêu một con chim hoang dã đang nhảy múa, điều đó thật đẹp vì nó không đòi hỏi bất cứ điều gì ở bạn. Nó không nghĩ nhiều về bạn vì bạn không có gì để cống hiến. Không có gì bạn phải làm. Bạn chỉ có thể tận hưởng mọi thứ từ một khoảng cách xa. Đây là lý do tại sao mọi người hiện tràn ngập các cuộc tình trên Facebook, TikTok và Instagram vì bạn không cần phải gặp họ, chia sẻ bất cứ điều gì với họ hay đợi bên ngoài phòng tắm khi họ đang sử dụng. Nếu không thích bạn có thể tắt và xóa tài khoản. Nhưng hãy giữ con công trong nhà bạn trong ba ngày, sau đó hãy xem bạn thích nó đến mức nào. Nó sẽ tiểu tiện khắp nơi và phát ra âm thanh rất lớn vào ban đêm.


Con người là một loài khó tính. Điều đó bao gồm cả bạn. Chúng ta đang nói về việc không có sự phân biệt chủng tộc, tôn giáo, đẳng cấp, tín ngưỡng và giới tính. Tôi đang nói với bạn, thậm chí đừng vạch ra ranh giới về loài này. Bởi vì nếu bạn nói, “Tôi yêu loài khỉ, nhưng tôi không thể chịu đựng được con người,” điều đó có nghĩa gì? Bạn không thích sự tiến hóa. Không sao đâu, ít nhất bạn cũng đang tận hưởng những chú chim. Không có gì sai khi đánh giá cao và yêu thích một con công đang nhảy múa. Bạn phải yêu anh  hay cô ấy ngay cả khi anh/cô ấy không nhảy múa.

Thật dễ dàng để yêu khi có khoảng cách. Khoảng cách là một điều tuyệt vời. Cái chết là một điều tuyệt vời. Người chết luôn được mọi người yêu quý. Khi họ chết, họ đột nhiên trở nên đáng được tôn thờ. Tại sao bạn không tôn thờ họ khi họ còn sống? Khi họ còn sống, bạn đã phải vật lộn với họ. Vào thời điểm họ chết, bạn tôn thờ họ, nhớ họ và yêu thương họ. Chúng ta hãy xem xét điều này một cách cẩn thận. Vấn đề của bạn là bạn có một đặc điểm xác định trong tính cách của mình. Bạn đang tìm kiếm thứ gì đó không dẫm lên tính cách của bạn. Nhưng không phải con người nào cũng tôn trọng ranh giới của bạn. Họ chắc chắn sẽ dẫm phải nó. Một số người trong số họ làm điều đó vì thiếu hiểu biết, hoặc một số người trong số họ cố ý – như tôi. Khoảnh khắc ai đó bước vào ranh giới của bạn, bạn cảm thấy người đó có vấn đề. Lúc này, con công đang ở ngoài ranh giới của bạn nên trông rất đẹp. Nếu nó bước vào ranh giới của bạn, bạn cũng sẽ coi anh/cô ta là một mối phiền toái lớn.

Điều quan trọng là bạn tạo ra một khoảng cách nhỏ giữa bản thân và tính cách của chính mình, khi đó bạn sẽ thấy mình thậm chí sẽ thích thú. Và một khi bạn thích người này, bạn sẽ thấy mọi người đều tuyệt vời. Bạn có thể yêu thích tất cả mọi người bởi vì bây giờ bạn nhìn thấy con người của họ, không có khuôn khổ nào đó mà họ phải phù hợp- chính là luôn giữ khoảng cách.


Phỏng dịch theo bài giảng của thiền sư Sadhguru

Thứ Ba, 16 tháng 1, 2024

Đừng mất hy vọng

Trong môt giai đoạn nào đó của cuộc đời bạn cho dù có khó khăn, đen tối như thế nào thì bạn cũng đừng để mất hy vọng.Chính trong những thời khắc khó khăn nhất, những thử thách khó khăn nhất của chúng ta, chúng ta phải tin rằng khoảnh khắc này sẽ không kéo dài mãi mãi.


Aristotle đã từng nói: “Chính trong những khoảnh khắc đen tối nhất của chúng ta, chúng ta phải tập trung để nhìn thấy ánh sáng.”

Bạn có sợ bóng tối không? Ai trong chúng ta đã từng như vậy. Tôi đã từng rất sợ ma mà rất nhiều đứa trẻ luôn sợ hãi những con quái vật tưởng tượng đang sống ở dưới gầm giừong – mà cả khi đã trưởng thành, những người lớn cũng đã có rất nhiều sự sợ hãi.

Chúng ta có thể thấy được sống với kinh nghiệm của con người có nghĩa là sống cả trong ánh sáng và trong bóng tối. Mẹ thiên nhiên cho chúng ta thấy sự khác biệt này theo nhiều các- Ngày và đêm, đại dương và sa mạc, bốn mùa trong năm.

Khi chúng ta đang sống trong ánh sáng, có nghĩa là mọi chuyện đều diễn ra như ý của ta-cuộc sống tốt đẹp. Chúng ta biết ta là ai và đang hướng tới đâu – không gì có thể cản đường chúng ta, mọi chuyện quá rỏ ràng.

Mặc dù chúng ta muốn dành hết thời gian trong ngày của mình dưới ánh sáng, tức là với những cảm xúc tích cực như niềm vui, hạnh phúc và lòng biết ơn, nhưng đó là một phần không thể tránh khỏi của cuộc sống mà đôi khi chúng ta sẽ trải nghiệm điều ngược lai- đó chính là mảng tối luôn có mặt trong cuộc đời. Cần phải có bóng tối để đánh giá cao ánh sáng, để hiểu sự quý giá của ánh sáng cũng như cần phải đấu tranh và có những thời điểm khó khăn để thực sự đánh giá cao những khoảng thời gian tốt đẹp.

Nhưng điều gì sẽ xảy ra khi bóng tối giáng xuống cuộc đời bạn?

Có thể bạn mất việc, hoặc một mối quan hệ thất bại. Có thể sức khỏe tinh thần và thể chất của bạn suy giảm nghiêm trọng. Đôi khi nó không có vẻ công bằng. Đôi khi dường như không có lý do chính đáng nào để điều này xảy ra. Nhưng bóng tối chỉ là một phần của cuộc sống.

Tuy nhiên, khi thấy mình ở trong bóng tối, chúng ta có thể cảm thấy lạc lõng, cô đơn và thậm chí sợ hãi. Nó có thể cảm thấy như thể không có hy vọng cho tương lai. Động lực biến mất. Mọi thứ giống như một trận chiến khó khăn.

Tôi đã trải qua nhiều chu kỳ sáng tối trong cuộc đời mình để hiểu rằng trong những khoảnh khắc đen tối của cuộc đời, bạn không lạc lối, bạn chỉ đơn giản là học một cách sống mới, chấp nhận mảng bóng tối này cho quá trình bạn đang trưởng thành.

Cũng như Khi một cái cây đã trải qua cả mùa hè nở hoa dưới ánh nắng bắt đầu cảm thấy không khí mùa thu se se không thể tránh khỏi trên lá của nó đang bắt đầu khô héo và chết? nhưng nó không chết chỉ là sự thay đổi của ánh sáng và bóng tối. Bạn thấy không sự kỳ diệu của trời đấ- mọi người mọi vât đều phải trải qua quá trình thay đổi này để lại vươn lên vào một thời điểm khác.

Bạn sẽ thấy sự hiểu biết bên trong của cái cây cho phép nó đầu hàng thế giới xung quanh một cách nhẹ nhàng, duyên dáng. Cái cây cho phép những chiếc lá đổi màu, héo úa và rụng đi – trong khi biết rằng đây không phải là kết thúc… chỉ là một khởi đầu mới. Mặc dù nó có thể bị tổn thương, nhưng cái cây biết rằng mùa xuân đến, khi không khí bắt đầu ấm lên và ánh sáng rực rỡ hơn, sự phát triển mới sẽ đến. Và đó chính xác là những gì xảy ra. Khi mùa thay đổi, cây được đổi mới. Sau những tháng năm tăm tối, cây lại đâm chồi nảy lộc cho một mùa khác.

Cuộc sống đầy những chuyển đổi. Nhưng, có lẽ vì sợ thay đổi, chúng ta chống lại những mùa đông đen tối trong trải nghiệm của mình.

Điều gì sẽ xảy ra nếu bạn đưa ra một lựa chọn khác?

Điều gì sẽ xảy ra nếu thay vì chống lại thời kỳ đen tối của chúng ta, bạn coi chúng như thời gian nghỉ ngơi, đổi mới và tái sinh?

Điều gì sẽ xảy ra nếu bạn có thể học cách yêu bóng tối trong cuộc đời mình cũng như yêu ánh sáng?

Vấn đề là, nếu không có bóng tối, bạn có thể không bao giờ phát triển thành phiên bản lớn hơn, táo bạo hơn, đẹp đẽ hơn của con người hiện tại.

Tất cả chúng ta đều biết những câu chuyện về những người truyền cảm hứng, tuyệt vời, những người đã biến thách thức của họ thành chiến thắng. Chúng tôi đã nghe vô số câu chuyện về sự đấu tranh và thời kỳ khó khăn đã biến thành sức mạnh mạnh mẽ hình thành cuộc sống tươi đẹp. Liệu những người đó có thể đạt được sự vĩ đại như vậy nếu họ không bị đẩy vào bóng tối?

Khi chúng ta gặp khó khăn, điều quan trọng là đừng cố trốn tránh chúng. Chúng ta phải học cách đón nhận chúng như một phần không thể thiếu trong kinh nghiệm sống của chúng ta. Bạn không bao giờ biết những gì bạn có thể trở thành. Có một lý do cho tất cả mọi thứ.

Thay vì hỏi TẠI SAO TÔI…
HỎI: Tại sao bây giờ?
HỎI: Điều này có nghĩa là gì?
HỎI: Tôi CÓ THỂ LÀM GÌ ngay bây giờ để cải thiện tình trạng này?
HỎI: Làm thế nào tôi có thể nhìn nhận điều này từ một góc độ khác để giúp tôi cảm thấy tốt hơn?

Bạn luôn có sự lựa chọn để tin tưởng vào quá trình của cuộc đời mình, tin tưởng vào Vũ trụ sẽ hỗ trợ bạn và tin vào trái tim mình rằng ánh sáng sẽ trở lại. Bạn có thể chọn SỢ HÃI hoặc NIỀM TIN.

Bạn có thể đầu hàng. Bạn có thể tin tưởng và tin rằng cuộc sống của bạn là một phép màu – ngay cả khi bạn không phải lúc nào cũng hiểu điều đó.

Bóng tối không phải là kết thúc. Nó chỉ đơn giản là một cơ hội để phát triển thành con người mà bạn cần trở thành khi ánh sáng ló dạng.

Nếu hôm nay bạn đang ở trong bóng tối , tôi muốn bạn biết rằng tôi( những người yêu thương bạn) nhìn thấy bạn. Bạn được yêu thương. Dù khó khăn đến đâu, bạn vẫn xứng đáng được hưởng niềm vui và bạn có thể vượt qua điều này.

Ánh sáng không bao giờ xa. Đừng bao giờ mất hy vọng.

Theo "do not loose hope"

Thứ Hai, 15 tháng 1, 2024

Đời sống hiện đại làm chúng ta bỏ qua tiếng nói của thiên nhiên

Con người hiện đại thường bỏ qua tiếng nói của thiên nhiên vì quá chú trọng vào những khát vọng vật chất và thú tính. Họ để cho tâm trí bị chi phối bởi những cám dỗ trần tục mà không nhận ra sự quan trọng của việc chăm sóc tâm hồn. Điều này khiến họ có một cái nhìn sai lệch về cuộc sống trần gian và mục tiêu cao cả của con người. Đây là nguồn gốc của nhiều nỗi đau khổ, lo lắng, sợ hãi, bất ổn trong hiện tại. Điều này gây ra một số bệnh trầm cảm và bệnh tâm thần. Theo thống kê của tổ chức Y tế thế giới(WHO) thì càng ngày căng bệnh này đã lan tràn rất nhanh chóng. Ở Mỹ là 14.8 triệu người lớn và toàn cầu đã chiếm 5%.

Nếu có quá nhiều người hung ác và tàn nhẫn, vi phạm định luật thiên nhiên và vũ trụ, hành vi, lời nói và suy nghĩ của họ sẽ gây ô nhiễm không khí. Thiên nhiên bị xâm hại sẽ không cung cấp đủ cho con người mà còn đem lại sự hủy diệt, xung đột, dịch bệnh và thiên tai kinh hoàng. Chúng ta là đang cùng nhau sống chung trên quả địa cầu và đều thở chung một bầu không khí cho nên nếu quá nhiều người phá hủy thiên nhiên thì hậu quả sẽ là những di chứng bệnh tật và thảm họa của động đất , cháy rừng và sóng thần.

Nếu con người sống theo định luật thiên nhiên, có một cuộc sống công bằng, thanh khiết, làm cho không khí trong lành bằng những giá trị của đạo đức, biểu hiện lòng từ bi và yêu thương với chúng sinh, con người đó sẽ mang lại hạnh phúc cho nhân loại. Một người thực sự yêu mến hòa bình sẽ không xâm phạm quyền tự do của người khác, sẽ không tự động gây chiến tranh để thuốc súng ảnh hưởng lớn đến môi trường chúng ta đang sống. Tự động xâm chiếm lảnh thổ của người khác là một hành động tàn ác , sai trái.

Tôi tin rằng nếu chúng ta đều có niềm tin vào giáo pháp vào tâm linh thì thế giới sẽ bớt đi những thù hận dân tộc, tranh dành lãnh thổ tạo ra chiến tranh để có không biết bao nhiêu người vô tội phải chết. Bạn có thể rất bận rộn với công việc nhưng bạn nên dành ra một ít thời gian trong một ngày để thiền định hay đọc những cuốn sách có ích. Thói quen này sẽ giúp bạn giải tỏa stress và mở rộng kiến thức. Tôn giáo mang lại cho bạn niềm an lạc, vì vậy bạn nên có trách nhiệm quan tâm đến tôn giáo. Hãy tham gia các buổi sinh hoạt tôn giáo để được hưởng không khí linh thiêng. Bạn hảy tìm cho mình những vị hướng dẫn tâm linh bởi vì chỉ cần vài phút ở bên các vị đó tâm linh của bạn sẽ phát triển và có những hiệu quả tuyệt vời.  



Biết Trách Ai Đây?

 Khi đọc xong bài viết “Biết Trách Ai Đây?” của sư Toại Khanh là một tùy bút đậm chất suy tư, chất chứa nỗi niềm trước cảnh đời éo le, những...