“Hai người đến với nhau không phải để lấp đầy khoảng trống, mà để cùng soi sáng con đường của nhau.”
Theo giáo lý đạo Phật, hôn nhân không phải điều thiêng liêng tuyệt đối, cũng không phải là điều xấu xa. Phật giáo không xem hôn nhân như một bổn phận tôn giáo hay một ân phước được an bài bởi thần linh. Đó chỉ đơn giản là lựa chọn cá nhân và trách nhiệm xã hội, tùy thuộc vào từng con người.
Một người có thể kết hôn hoặc chọn sống độc thân – cả hai đều được trân trọng như nhau. Điều này không có nghĩa là Phật giáo phủ nhận hay chống lại hôn nhân; thực tế không tôn giáo nào xem hôn nhân là điều xấu, bởi nó góp phần duy trì sự ổn định của xã hội loài người.
Trẻ em được sinh ra từ đời sống tình dục tự nhiên, và vì thế cha mẹ có trách nhiệm chăm sóc, nuôi dạy chúng đến khi trưởng thành. Hôn nhân tồn tại để bảo đảm trách nhiệm ấy được thực thi đầy đủ, đồng thời tạo một nền tảng ổn định cho sự phát triển văn hóa và gia đình.
Trong mạng lưới các mối quan hệ xã hội, hôn nhân đóng vai trò quan trọng như là đem lại sự hỗ trợ, tạo nên sự kết nối và nuôi dưỡng cảm giác an toàn và đồng hành.
Cho nên một cuộc hôn nhân bền vững phải được xây dựng từ sự hiểu biết, chân thành, đồng cảm, chứ không dựa vào bốc đồng hay thuần túy ham muốn. Hôn nhân đẹp là nơi hai người bù đắp và nâng đỡ nhau, mỗi người đều là điểm tựa bình đẳng, mềm mại và bao dung cho người kia.
Phật giáo đưa ra nhiều lời khuyên thực tế cho đời sống vợ chồng. Đức Phật từng dạy:
“Nếu một người đàn ông tìm được người vợ thích hợp và hiểu biết, và người phụ nữ tìm được người chồng thích hợp và hiểu biết, cả hai thật sự là may mắn.”
Hạnh phúc gia đình vì vậy không phải chuyện may rủi, mà là kết quả của hiểu biết và nỗ lực cùng nhau.
Theo giáo lý đạo Phật thì tình yêu có nhiều sắc thái: tình mẫu tử, tình phụ tử, tình anh em, tình bạn, tình thương vô lượng… và cả tình yêu đôi lứa. Nhưng tình yêu chân thật không phải là sự thỏa mãn bản năng hay ích kỷ.
Khi tình yêu chỉ xoay quanh nhục dục hoặc đòi hỏi, nó trở nên mong manh và không bền vững. Một người chồng chỉ quan tâm đến vẻ đẹp thể xác của vợ – và luôn nghĩ đến một người trẻ đẹp hơn – thì đó không phải tình yêu, mà chỉ là lòng ham muốn. Ngược lại, người thực sự yêu thương sẽ nhìn thấy vẻ dẹp nằm trong tâm hồn, nhân tính và phẩm hạnh của người bạn đời.
Tình dục theo giáo lý đạo Phật rất dễ hiểu. Phật giáo không xem tình dục là xấu(Osho). Vấn đề không nằm ở tình dục, mà ở tham ái, mê đắm, khiến tâm bất an và cản trở sự phát triển trí tuệ.
Trong hoàn cảnh lý tưởng, tình dục là biểu hiện tự nhiên của một tình cảm chân thành, nơi cả hai bên đều trân trọng nhau và cho – nhận bình đẳng. Đối với loài vật, tình dục chỉ là bản năng sinh sản. Con người thì có thêm sự trách nhiệm, nghĩa tình và hiểu biết – những yếu tố khiến tình dục trở thành một phần của tình yêu, chứ không chỉ hành vi thể xác.
Tình dục không phải yếu tố quan trọng nhất để giữ gìn hạnh phúc hôn nhân. Người nô lệ cho dục vọng sẽ đánh mất cả tình yêu lẫn lòng nhân ái. Và người phụ nữ cũng không nên xem mình như đối tượng để thỏa mãn nhu cầu của đàn ông. Cô ấy có quyền giữ gìn giá trị của mình, ăn mặc và sống theo phẩm giá, chứ không phải trở thành biểu tượng của ham muốn.
Thí dụ như một người vợ hỏi chồng:
– Anh yêu em vì điều gì?
– Vì em đẹp.
Vài năm sau, khi mái tóc có sợi bạc đầu tiên, câu trả lời ấy bắt đầu lung lay.
Tình yêu chân thật không đặt nền tảng trên vẻ ngoài. Nó tồn tại trong tâm tính và phẩm hạnh, trong sự chăm sóc, thấu hiểu và đồng hành.
Gandhi từng nói:
“Hôn nhân chỉ để thỏa mãn lòng ham muốn thì không phải hôn nhân. Đó là sự dâm đãng.”
Thực ra, tình yêu và tình dục có mối quan hệ hai chiều khi tình yêu có thể nảy sinh từ sự hòa hợp thân xác. Và tình dục là biểu hiện tự nhiên của tình yêu chân thật khi có sự tôn trọng, trách nhiệm và gắn bó. Trong hôn nhân lý tưởng, cả tình yêu lẫn tình dục hòa hợp, không tách rời nhau, và cùng góp phần nuôi dưỡng hạnh phúc. Người nô lệ cho dục vọng sẽ đánh mất cả tình yêu lẫn lòng nhân ái.
Hảy nhớ rằng :
“Tình yêu mà không có hiểu biết chỉ là lửa.
Tình dục không có trách nhiệm chỉ là gió.
Chỉ khi có chánh niệm, lửa và gió mới trở thành hơi ấm.”