Thứ Năm, 31 tháng 10, 2024

Bủn Xỉn và Tật Đố

 Trong cuộc sống, không ít người tự hỏi vì sao thế giới lại luôn có xung đột, vì sao con người không ngừng ganh đua, tranh giành nhau? Những lý do thường được đưa ra như là do vô minh, tham ái, tà kiến hay chấp thủ. Tuy nhiên, những khái niệm này đôi khi phức tạp, đòi hỏi chúng ta phải dành thời gian nghiên cứu và thực hành giáo lý nhà Phật, khiến nhiều người cảm thấy khó tiếp cận. Theo giáo lý A-tì-đàm, Đức Phật đã có cách giải thích ngắn gọn hơn. Ngài cho rằng nguyên nhân chính chỉ đơn giản là do hai điều: bủn xỉn và tật đố.

Bủn Xỉn là trạng thái không muốn chia sẻ bất cứ điều gì cho ai. Người có tính bủn xỉn không chỉ từ chối chia sẻ mà còn khó chịu khi thấy người khác nhận được điều gì đó tốt đẹp. Cùng với đó là Tật Đố - sự ganh ghét khi thấy người khác có được thành quả hoặc hạnh phúc. Ví dụ, một người có tính bủn xỉn không muốn chia sẻ tài sản hay niềm vui của mình với người khác, và khi thấy ai khác chia sẻ, họ cũng không cảm thấy vui. Đó chính là biểu hiện của tật đố.

Hai tính cách này chỉ tồn tại ở những người còn có "thân kiến" (chấp vào bản thân). Đối với một người đã bước vào con đường tu tập, bủn xỉn và tật đố sẽ dần bị loại bỏ. Đức Phật đã giải thích rằng nếu mỗi cá nhân không còn hai tính cách này, thế giới sẽ hòa bình và vũ trụ sẽ tràn đầy an lạc. Khi chúng ta thực hành loại bỏ chúng, chúng ta tiến gần hơn đến trạng thái A-la-hán và đạt được sự tĩnh lặng của niết bàn.

Tham lam và đố kỵ là những yếu tố tiềm ẩn trong mỗi người, thường rất khó nhận ra. Đôi khi, chúng ta không muốn đối diện với chúng. Tuy nhiên, mỗi ngày, hãy quay về soi xét tâm mình, dần dần loại bỏ hai tính cách này để sớm đạt đến hạnh phúc và sự an bình mà đạo Phật nhắc đến.


Phỏng theo pháp thoại sư Toại Khanh 

Thứ Tư, 30 tháng 10, 2024

Thực hành Lòng Biết Ơn – Nghệ Thuật Của Hạnh Phúc



Lòng biết ơn là một trong những phương pháp mạnh mẽ nhất khi thực hành luật hấp dẫn, là cách đơn giản nhưng sâu sắc để mang đến hạnh phúc và an lành cho cuộc sống. Phương pháp này được nhắc đến trong nhiều tôn giáo lớn như Phật giáo và Kitô giáo, và đặc biệt nổi tiếng qua cuốn sách The Magic của Rhonda Byrne. Lòng biết ơn giúp chúng ta thoát khỏi những cảm xúc tiêu cực, đưa tâm trí về với những điều tốt đẹp trong cuộc sống, đồng thời kích thích sự sản sinh serotonin và dopamine – những chất dẫn truyền thần kinh liên quan đến niềm vui và hạnh phúc.


Trong guồng quay của cuộc sống, lòng biết ơn là phương thuốc kỳ diệu mà chúng ta đôi khi lãng quên. Hãy cùng nhau thực hành lòng biết ơn qua những bước chiêm nghiệm sau:


1. Cảm nhận hạnh phúc mỗi ngày

Mỗi sáng thức dậy, hãy nghĩ về những điều mang lại hạnh phúc cho bạn như sức khỏe, gia đình hạnh phúc, công việc ổn định… Lặp đi lặp lại những suy nghĩ tích cực này sẽ khiến chúng hiện hữu rõ rệt trong cuộc sống của bạn, vì khi bạn tập trung vào điều tốt đẹp, những điều đó sẽ được hấp dẫn về phía bạn.


2. Tri ân những người nhiệm màu đã thay đổi cuộc đời bạn

Lập danh sách những người đã xuất hiện và tác động tích cực đến cuộc đời bạn. Hãy tìm một không gian tĩnh lặng, nhắm mắt và tưởng tượng họ đang trước mặt bạn. Thầm nói lời cảm ơn kèm lý do vì sao bạn biết ơn họ. Khi nói từ “CẢM ƠN,” hãy để những rung động từ sâu trong trái tim bạn lan tỏa.


3. Hiện thực hóa mọi ước mơ bằng lòng biết ơn

Sống với những ước mơ lớn, hãy để tâm trí bạn hướng đến cảm giác hạnh phúc khi ước mơ thành sự thật và đón nhận thành quả với lòng biết ơn. Hãy tưởng tượng và biết ơn khi điều bạn mong mỏi trở thành hiện thực.


4. Biến lỗi lầm thành bài học bằng sự tha thứ

Nghĩ về những lỗi lầm trong quá khứ và học cách tha thứ cho bản thân. Tha thứ chính là chìa khóa để bạn tìm thấy sự bình an, biến những sai lầm thành bước đệm hạnh phúc.

5. Cảm nhận không khí kỳ diệu xung quanh

Dù đơn giản nhưng ít ai để ý, không khí quanh ta là điều kỳ diệu. Hãy biết ơn vì ta được sống trong một môi trường tốt đẹp và cảm nhận không khí đang chảy quanh mình – đó cũng là một cách nuôi dưỡng lòng biết ơn.

6. Biết ơn đôi chân nhiệm màu

Mỗi ngày, khi bước đi, hãy thầm cảm ơn rằng bạn có đôi chân để cảm nhận thế giới. Những bước chân là một phép màu, cho phép bạn khám phá cuộc sống.

7. Thực hành lời nói yêu thương

Luôn nói những lời tốt đẹp, vì những gì bạn cho đi sẽ quay lại với bạn. Khi bạn gieo lời yêu thương, bạn sẽ nhận lại sự yêu thương – đây chính là luật hấp dẫn trong hành động.


Thực hành lòng biết ơn chính là khẳng định những suy nghĩ tích cực mỗi ngày. Hãy nhớ rằng mọi điều bạn mong muốn sẽ đến khi vũ trụ thấy thời điểm thích hợp. Cảm nhận dòng năng lượng tràn đầy trong cơ thể, để mỗi ngày là một ngày đáng sống, và bạn đang xây dựng một cuộc sống tràn đầy ý nghĩa.

Thứ Ba, 29 tháng 10, 2024

Phật hay Người giác ngộ

Osho cho rằng chỉ một vị Phật, người đã thức tỉnh, mới có thể giúp đỡ chúng ta. Chúng ta như những người mù đang dẫn dắt nhau, vô tình tạo ra đủ loại mê tín, huyền thoại và tôn giáo. Sự khác biệt duy nhất giữa chúng ta và Phật là Ngài tỉnh thức, còn chúng ta vẫn đang ngủ. Ngài có thể giúp ta vì Ngài hiểu quá trình thức tỉnh khó khăn ra sao và những trở ngại nào cần phải vượt qua. Ngài hiểu trạng thái của chúng ta.

Vậy người thức tỉnh là ai? Là người nhận ra đâu là giấc mơ và đâu là hiện thực. Khi bạn ngủ, giấc mơ trông rất thật; nhưng khi tỉnh dậy, bạn biết đó là không thật. Phật là người đã thức tỉnh – đã thoát khỏi cái gọi là “cuộc sống này” và nhận ra rằng đó chỉ là giấc mơ. Nếu bạn cảm thấy đau khổ và thất vọng với cuộc sống giấc mơ này, bạn sẽ bắt đầu tìm kiếm nguồn sáng. Phật nói rằng chỉ những người được ưu ái mới tìm con đường đó.

Hãy nhớ rằng từ “Phật” không phải là một tên gọi cá nhân, mà chỉ người đã thức tỉnh. Ai đã giác ngộ đều là một vị Phật. Trong mỗi người chúng ta đều có một vị Phật đang ngủ quên; bạn cũng là một vị Phật, chỉ khác ở chỗ bạn chưa nhận ra điều đó. Bạn chưa nhìn sâu vào bên trong để tìm thấy Phật của chính mình.

Phật chỉ đơn giản là người đã thức tỉnh. Gautam Buddha là người thức tỉnh nổi tiếng nhất, nhưng không có nghĩa rằng Ngài là duy nhất. Trước Ngài đã có nhiều vị Phật và sẽ có nhiều người nữa sau Ngài. Chừng nào con người còn có thể giác ngộ, chừng đó sẽ luôn có các vị Phật mới xuất hiện. Ai cũng có tiềm năng đó... chỉ chờ thời điểm thích hợp. Một ngày nào đó, khi đối mặt với đau khổ từ thế giới bên ngoài, bạn sẽ tìm thấy sự bình an bên trong.

Tất cả các vị Phật trên thế giới đều đồng ý một điều: rằng con người khi là chính mình thì ngủ, và con người nên thức tỉnh. Tỉnh thức là mục tiêu của tất cả lời dạy của họ. Zarathustra, Lão Tử, Jesus, Phật, Kabir, Nanak – tất cả các vị thức tỉnh đều truyền tải một thông điệp duy nhất, chỉ bằng ngôn ngữ khác nhau. Giống như biển luôn có vị mặn, thì “vị” của Phật là sự tỉnh thức.

Bản chất cơ bản của bạn là sự tĩnh lặng, bình yên, gần như trống rỗng. Đó là bản chất Phật của bạn, là khi bạn nhận ra tiềm năng của mình. Nhận biết điều đó là trải nghiệm vĩ đại nhất, vì nó mang lại sự giải thoát khỏi luân hồi sinh tử và mọi đau khổ, đưa bạn đến thế giới của niềm vui vĩnh cửu.

Khi bạn đạt đến trung tâm, bạn không còn hiện hữu như trước nữa. Lần đầu tiên, bạn tìm thấy diện mạo nguyên thủy của mình. Diện mạo nguyên thủy đó là Phật, là người đã thức tỉnh.

Phật chỉ có một phẩm chất duy nhất – chứng kiến. Chứng kiến rằng bạn không phải là thân xác, cũng không phải là tâm trí hay bất kỳ lớp nào khác đằng sau cơ thể. Bạn chỉ là một sự nhận thức thuần túy, một nhân chứng tỉnh thức.

Chúng ta cũng gọi những người thức tỉnh bằng một tên khác: paramahansa, nghĩa là “thiên nga vĩ đại” – người bay một mình vào vô tận và trở thành một với vũ trụ.

Chỉ cần giữ trạng thái tỉnh thức, chứng kiến thân và tâm. Bạn không phải là chúng. Bạn chỉ là người chứng kiến. Và người chứng kiến này chính là Phật, người đã thức tỉnh.


Thuyết giảng thiền sư Osho 



Thứ Hai, 28 tháng 10, 2024

10 Câu Thần Chú Mạnh Mẽ để Khởi Đầu Một Ngày Đầy Thành Công

Ai cũng khao khát thành công, nhưng bạn đã bao giờ cảm thấy rằng có những người dễ dàng đạt được thành công hơn người khác chưa? Có lẽ đã đến lúc thay đổi góc nhìn! Hãy bắt đầu ngày mới của bạn với 10 câu thần chú cho thành công và hãy xem thành công đến với bạn một cách tự nhiên và không cần áp lực.

#1 Quên May Mắn Đi, Sống Bằng Ý Định

Sadhguru: Một vài điều có thể xảy ra tình cờ. Nhưng nếu bạn chờ đợi cơ hội, điều tốt đẹp chỉ đến khi bạn đã nằm trong mộ, bởi lẽ mọi thứ có thể mất nhiều thời gian. Ngay cả thuyết lượng tử cũng cho rằng nếu bạn cố gắng, bạn có thể đi xuyên qua tường một lần trong hàng tỷ lần vì có sự dao động của các hạt, và bạn có thể đi xuyên qua. Chỉ có điều, trước khi đến lần thứ hàng tỷ ấy, bạn sẽ bị bể đầu. Khi sống dựa vào cơ hội, bạn cũng sống trong nỗi sợ hãi và lo âu. Khi sống với ý định và khả năng, không quan trọng chuyện gì đang xảy ra hay không xảy ra, ít nhất bạn có thể kiểm soát được những gì xảy ra với mình. Đây là một cuộc sống ổn định hơn.

#2 Ngừng Ám Ảnh về Thất Bại

Đối với một người có cam kết, không có khái niệm thất bại. Nếu bạn ngã 100 lần trong ngày, đó là 100 bài học bạn đã học được. Nếu bạn thực sự cam kết tạo nên điều mình thực sự quan tâm, tâm trí của bạn sẽ được sắp xếp. Khi tâm trí của bạn được sắp xếp, cảm xúc của bạn sẽ ổn định vì cách bạn nghĩ sẽ ảnh hưởng đến cách bạn cảm nhận. Khi suy nghĩ và cảm xúc đã ổn định, năng lượng và cơ thể của bạn cũng sẽ hòa hợp. Khi bốn yếu tố này đều cùng hướng, khả năng sáng tạo và thể hiện điều bạn muốn sẽ rất lớn. Bạn là người sáng tạo theo nhiều cách.

#3 Làm Việc Với Sự Rõ Ràng

Điều mà con người cần là sự rõ ràng, không phải sự tự tin. Nếu bạn muốn đi xuyên qua một đám đông, nếu tầm nhìn của bạn rõ ràng và bạn có thể thấy mọi người ở đâu, bạn có thể đi qua mà không chạm vào ai. Nếu tầm nhìn không rõ ràng nhưng bạn có tự tin, bạn sẽ giẫm lên mọi người. Vì không có sự rõ ràng, nhiều người nghĩ rằng tự tin là một sự thay thế tốt. Nhưng không phải vậy. Hãy thử đưa ra mọi quyết định lớn trong đời theo cách này: lấy một đồng xu, lật nó lên. Nếu là mặt trước thì đi theo một hướng, mặt sau thì theo hướng kia. Nó sẽ đúng 50% thời gian. Nếu bạn đúng chỉ 50% thời gian, bạn chỉ có thể làm hai nghề: nhà khí tượng hoặc nhà chiêm tinh. Bạn không thể giữ bất kỳ công việc nào khác trên hành tinh này.

#4 Đón Nhận Những Người và Điều Bạn Không Thích

Để xử lý các tình huống khác nhau trong cuộc sống, chúng ta cần các loại bản ngã khác nhau. Nếu bạn linh hoạt, có thể thay đổi một cách duyên dáng từ cái này sang cái khác, bạn có thể hoàn toàn thực hiện vai trò của mình mà không gặp vấn đề gì. Nhưng đối với hầu hết mọi người, cá tính của họ như một tảng đá. Nó luôn đè nặng và làm họ khổ sở với bất cứ điều gì không phù hợp.

Để thay đổi điều đó, bạn có thể làm một điều ngược lại: hợp tác với một người mà bạn không thích. Dành thời gian với người đó, một cách yêu thương và vui vẻ. Học cách làm những việc mà bạn không thích, ở bên những người mà bạn không thích, và vẫn sống một cách thông minh, yêu thương và vui vẻ.

#5 Bỏ Qua Các Tính Toán

Không cần phải khao khát trở nên vĩ đại. Nếu mục tiêu và phạm vi của cuộc sống bạn vượt ra ngoài mối bận tâm về bản thân, bạn sẽ tự nhiên trở thành một con người tuyệt vời. Nếu bạn bỏ qua tính toán “Còn tôi thì sao?” và hoạt động hết khả năng của mình, theo một cách nào đó, bạn sẽ trở nên vĩ đại vì bạn sẽ tự nhiên quan tâm đến “Mình có thể làm gì cho cuộc sống xung quanh?” Từ đó, bạn sẽ phát triển năng lực của mình vì có rất nhiều việc để làm!

#6 Yoga cho Thành Công

Cả hệ thống thần kinh và hệ năng lượng đều phát triển lớn mạnh từ giữa vai trở lên. Vì vậy, việc giữ vùng cổ trong tình trạng tốt là rất quan trọng. Chỉ cần 3-4 phút tập luyện cổ, bạn sẽ cảm thấy tỉnh táo hơn nhiều. Sự tái sinh tế bào thần kinh được nâng cao, và trí nhớ cùng sự nhạy bén trí tuệ cũng được cải thiện.

#7 Bình Thản và Hào Hứng

Để thành công trong cuộc sống, bạn cần phải có năng lực về trí tuệ và cơ thể. Để kiểm soát tâm trí, một trong những phẩm chất quan trọng là sự bình thản. Sự bình thản giúp bạn tiếp cận các khía cạnh khác nhau của trí óc. Nếu thiếu sự bình thản, khả năng sử dụng tâm trí của bạn sẽ bị giảm. Một phẩm chất quan trọng khác là mức năng lượng - bạn cần có sự hào hứng cả về sinh lý lẫn tinh thần. Khi năng lượng của bạn sôi động, bạn sẽ có khả năng vượt qua những trở ngại trong cuộc sống hàng ngày và tiến gần hơn đến thành công.

#8 Tăng Cường Tầm Nhìn Sâu Sắc

Tầm nhìn sâu sắc có nghĩa là bạn chú ý đến cuộc sống xung quanh theo cách mà bạn có thể thấy những điều mà người khác không thể. Nếu không có tầm nhìn sâu sắc, bạn sẽ không có gì để theo đuổi và làm việc chăm chỉ. Sự tầm thường có thể được biến thành hoạt động phi thường khi có cái nhìn sâu sắc.

#9 Tìm Nguồn Cảm Hứng

Một khía cạnh quan trọng khác là luôn giữ tinh thần hứng khởi. Hãy xem lý do tại sao bạn làm điều bạn đang làm và thấy được ý nghĩa lớn hơn trong đó, sự đóng góp của bạn qua từng việc nhỏ bạn làm. Mọi hành động mà con người thực hiện đều đóng góp vào một khía cạnh nào đó của thế giới. Bất cứ điều gì bạn làm, ai đó có thể được hưởng lợi. Ý thức về đóng góp của mình sẽ giúp bạn luôn có động lực.

#10 Thiết Lập Tiêu Chuẩn Vàng Về Tính Trung Thực

Tính trung thực rất quan trọng vì khi bạn muốn hoạt động trong thế giới, lượng niềm tin mà bạn tạo ra với những người xung quanh sẽ quyết định mức độ dễ dàng hoặc khó khăn trong công việc hàng ngày. Nếu có một bầu không khí tin tưởng, khả năng làm việc của bạn sẽ được nâng cao rất nhiều - đơn giản vì mọi người sẽ giúp bạn thay vì tạo ra chướng ngại.

Theo Sadhguru

Lưu Ý của Biên Tập Viên: Sử dụng sức mạnh của tâm trí để tạo ra những gì bạn muốn trong cuộc sống gọi là Chit Shakti. Ứng dụng Sadhguru cung cấp thiền định hướng dẫn Chit Shakti giúp bạn đạt được thành công trong cuộc sống.


Bạn có thể vào trang web của ngài Sadhguru để đọc bài trang tiếng Anh

Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2024

Cách Đối Phó Với Phiền Não

 Phiền não do sự luyến ái với người khác có thể làm ta mất đi sự bình yên và tự chủ. Khi tâm luyến ái xuất hiện, ta thường phóng đại những phẩm chất tốt đẹp của một ai đó, chẳng hạn như ngoại hình của họ, và từ đó biến họ thành đối tượng mà ta bám víu và không muốn buông bỏ. Tuy nhiên, nhờ các phương pháp thiền định khác nhau, ta có thể vượt qua sự luyến ái này và phát triển một mối quan hệ lành mạnh với người ấy.

Nguồn gốc của mọi phiền não là vô minh, nguyên nhân sâu xa nhất của các khổ đau. Vô minh có thể là về nhân quả – sự ảnh hưởng của hành vi lên cuộc sống của ta – hoặc vô minh về thực tại. Vô minh về nhân quả thường dẫn đến hành vi sai lầm, trong khi vô minh về thực tại có thể tồn tại trong cả hành vi tích cực lẫn tiêu cực. Để hiểu rõ hơn, ta cần tìm hiểu về vô minh trong cách nhìn nhận thực tại và tình huống xung quanh.

“Thực tại” có thể có nhiều ý nghĩa khác nhau, nhưng thường được dùng để chỉ “chân lý.” Có hai cấp độ của chân lý, hay “nhị đế.” Thứ nhất là chân lý tương đối, những điều chúng ta thấy như vẻ ngoài của chúng; thứ hai là chân lý sâu sắc nhất về bản chất thật sự của những điều đó. Cả hai đều đúng, nhưng chân lý sâu sắc giúp ta nhìn thấy bản chất của mọi thứ mà không qua lăng kính phóng đại.

Luyến Ái Là Gì?

Hãy áp dụng hai cấp độ chân lý này để hiểu rõ về phiền não. Luyến ái là một loại tâm phiền não, xuất phát từ sự phóng đại những phẩm chất tích cực của một điều gì đó, thể hiện qua hai dạng chính. Dục vọng hướng đến những gì ta chưa có với suy nghĩ “Tôi phải có nó!”, trong khi luyến ái hướng đến những gì ta đang sở hữu, với tâm trạng “Tôi không muốn buông bỏ nó!”. Cả hai đều dựa trên sự phóng đại những phẩm chất tích cực của thứ mà ta mong muốn. Tham lam, loại thứ ba, xuất phát từ sự không bao giờ hài lòng, luôn muốn có nhiều hơn.

Đằng sau những dạng tâm này là vô minh về thực tại – ta không chỉ thấy những phẩm chất tích cực của một điều gì đó, mà còn phóng đại chúng, thậm chí đôi khi gán cho chúng những phẩm chất tốt mà thực sự không tồn tại. Đồng thời, ta cũng bỏ qua hoặc xem nhẹ những khuyết điểm của chúng. Ví dụ, khi ta luyến ái một người, ta thường chỉ chú ý đến những đặc điểm mà ta thấy hấp dẫn, phớt lờ những thiếu sót của họ. Nhưng rồi đến khi những khuyết điểm đó lộ rõ, tình cảm có thể nhanh chóng chuyển thành khó chịu và giận dữ.

Sân Hận

Sân hận là mặt trái của luyến ái. Khi sân hận, ta phóng đại những điểm xấu và bỏ qua những điểm tốt của người hay vật mà ta không thích. Chẳng hạn, một người đồng nghiệp có thể thường xuyên để đồ bừa bộn, và vì điều này, ta có thể thấy họ thật khó chịu, bất kể những điểm tích cực khác của họ. Khi chỉ tập trung vào điều mình không thích và bỏ qua các mặt tốt, ta dễ dàng rơi vào trạng thái tức giận và khó chịu.

Chân Lý Sâu Sắc Nhất

Những trạng thái như luyến ái hay sân hận thường bắt nguồn từ sự vô minh về thực tại tương đối, khiến ta nhìn nhận phiến diện về một ai đó hoặc điều gì đó. Nhưng sâu xa hơn, còn là vô minh về bản chất của sự vật – về cách chúng thực sự tồn tại. Ví dụ, khi luyến ái một người, ta thường thấy họ như một thực thể cụ thể, bất biến và hoàn hảo. Tuy nhiên, thực tế là tất cả mọi thứ đều thay đổi, từ tâm trạng, cảm xúc đến ngoại hình của họ. Hiểu được điều này giúp ta tránh phóng đại phẩm chất của họ, giúp ta có thể nhìn thấy cả điểm tốt lẫn khuyết điểm một cách thực tế và chín chắn hơn.

Luyến Ái và Sân Hận Đối Với Máy Móc

Cũng như vậy, ta có thể có phiền não với cả những đồ vật như máy ghi âm hay máy tính. Ta thường nghĩ rằng một khi đã mua, chúng sẽ luôn hoạt động hoàn hảo. Khi chúng không hoạt động như ý, ta dễ dàng nổi giận, quên mất rằng chúng cũng chỉ là những thiết bị có thể hỏng hóc. Nhận thức rõ rằng đồ vật cũng có tuổi thọ và giới hạn giúp ta tránh rơi vào trạng thái giận dữ mỗi khi gặp trục trặc.

Duy trì thái độ bình tĩnh, không luyến ái quá mức cũng không bực bội, giúp ta có mối quan hệ quân bình, lành mạnh với cả con người và đồ vật xung quanh.

Phỏng theo bài viết của Tác giả Tiến sĩ Alexander Berzin  

Thứ Bảy, 26 tháng 10, 2024

Ai thông minh hơn?

Đàn ông có thông minh hơn phụ nữ không?


Hầu hết các nghiên cứu cho thấy không có sự khác biệt lớn về chỉ số IQ trung bình giữa nam và nữ. Tuy nhiên, có sự chênh lệch ở hai đầu của phổ IQ: số lượng đàn ông với điểm số rất thấp hoặc rất cao thường nhiều hơn phụ nữ. Điều này có nghĩa là trong khi có nhiều đàn ông có mức IQ thể hiện sự chậm phát triển, cũng có nhiều đàn ông đạt ngưỡng IQ thuộc phạm vi "thiên tài". Ngoài ra, một số nghiên cứu cho thấy đàn ông có xu hướng đánh giá trí thông minh của mình cao hơn phụ nữ. Trong một nghiên cứu, 71% nam giới cho rằng họ thông minh hơn mức trung bình, so với chỉ 59% phụ nữ.

Người có đặc điểm tâm thần có thông minh hơn không?

Một quan niệm phổ biến cho rằng người có đặc điểm tâm thần cao thường thông minh hơn vì khả năng thao túng người khác để đạt mục tiêu. Tuy nhiên, nghiên cứu cho thấy điều này không đúng. Thực tế, một số nghiên cứu chỉ ra rằng những người tâm thần thường kém hơn về trí thông minh, nhất là trong khả năng thấu hiểu cảm xúc người khác. Các nhà nghiên cứu cho rằng họ có vẻ thông minh và xảo quyệt do liên tục lập mưu để đạt mục đích. Mặc dù tỷ lệ thành công thấp, nhưng thỉnh thoảng họ vẫn thành công trong việc lôi kéo mục tiêu.

Trí thông minh có phải là đặc điểm hấp dẫn trong tình yêu không?

Đa số mọi người xem trí thông minh là đặc điểm đáng mơ ước ở một đối tượng tiềm năng, nhưng khi quan hệ tiến triển, các yếu tố như tính cách và cách ứng xử có tác động lớn hơn trong việc xác định mối quan hệ có bền vững hay không. Tuy nhiên, với một số người, trí thông minh là yếu tố kích thích tình dục chính. Những cá nhân này, được gọi là "người theo chủ nghĩa sapiosexual," có thể coi trí thông minh quan trọng hơn cả ngoại hình và thậm chí cả giới tính trong việc tạo sức hút.

Người thông minh có được yêu thích hơn không?

Nghiên cứu về thanh thiếu niên cho thấy người thông minh hơn thường được bạn bè yêu thích, dù họ có xu hướng chọn lọc bạn bè và thích những người thông minh tương tự. Trong mối quan hệ, những người thông minh có thể có lợi thế vì thường có sức hút mạnh khi mới bắt đầu hẹn hò.

Tri thông minh là lợi thế hay bất lợi khi tìm bạn đời?

Trí thông minh thường là một lợi thế, nhưng nghiên cứu cho thấy người có trí thông minh cao vượt trội có thể gặp bất lợi. Khi mọi người được hỏi về mức độ thông minh lý tưởng của đối tượng hẹn hò, sự ưa thích tăng lên theo mức IQ cho đến ngưỡng 90%, sau đó giảm xuống.

Đàn ông có tránh hẹn hò với phụ nữ thông minh không?

Trong các khảo sát, cả nam và nữ đều cho rằng trí thông minh hấp dẫn không kém gì ngoại hình. Tuy nhiên, nghiên cứu chỉ ra rằng nam giới có xu hướng tránh xa những phụ nữ thể hiện trí thông minh vượt trội hơn mình. Các chuyên gia khuyên rằng phụ nữ không nên cố ý hạ thấp trí thông minh của mình để thu hút bạn đời, vì điều này có thể dẫn đến mối quan hệ không viên mãn.












Đàn ông có thông minh hơn phụ nữ không?

Trong khi hầu hết các nghiên cứu đều tìm thấy rất ít sự khác biệt về IQ trung bình giữa nam và nữ, thì đàn ông lại chiếm ưu thế ở phần đuôi của phân phối. Điều này có nghĩa là nhiều đàn ông hơn phụ nữ có điểm số phản ánh sự chậm phát triển nghiêm trọng và nhiều đàn ông hơn phụ nữ đạt điểm trong phạm vi tài năng sâu sắc hoặc "thiên tài". Nghiên cứu cho thấy đàn ông có nhiều khả năng phóng đại trí thông minh của mình hơn phụ nữ. Trong một ví dụ, 71 phần trăm nam giới tuyên bố rằng họ thông minh hơn người bình thường, so với chỉ 59 phần trăm phụ nữ.


Những kẻ tâm thần có thông minh hơn những người khác không?

Có một định kiến ​​dai dẳng rằng những người có đặc điểm tâm thần cao thường thông minh hơn hầu hết những người khác vì họ có kỹ năng vừa tạo ra vẻ ngoài giả tạo với những nạn nhân tiềm năng vừa thao túng mục tiêu để làm những gì họ muốn những người đó làm. Nhưng nghiên cứu cho thấy rằng điều này không đúng. Trên thực tế, một số nghiên cứu phát hiện ra rằng những kẻ tâm thần thường kém thông minh hơn những người khác, đặc biệt là khi nói đến các khả năng như nhận ra cảm xúc ở người khác. Vậy tại sao họ lại có vẻ thông minh và gian xảo như vậy? Các nhà nghiên cứu cho rằng đó là vì họ liên tục nhắm vào mọi người bằng những âm mưu, đến mức ngay cả khi tỷ lệ thành công của họ khá thấp, thì thỉnh thoảng họ vẫn có thể dụ được mục tiêu.


Phần lớn mọi người đều khẳng định rằng họ thấy trí thông minh là một trong những đặc điểm đáng mơ ước nhất ở một đối tác lãng mạn tiềm năng. Tuy nhiên, giống như những đặc điểm thuận lợi khác, sự hấp dẫn này ảnh hưởng mạnh mẽ nhất đến sự quan tâm ban đầu đối với một đối tác mới. Khi mọi người bắt đầu hẹn hò, các yếu tố khác như tính cách và phong cách xung đột đóng vai trò quan trọng trong việc xác định liệu một cặp đôi có ở bên nhau hay không. Nhưng đối với một nhóm nhất định, trí thông minh là yếu tố kích thích tình dục chính của họ. Một số nghiên cứu cho thấy những cá nhân này, được gọi là người thông minh, có thể đại diện cho một khuynh hướng tình dục riêng biệt. Điều thú vị là việc một người có thấy trí thông minh là yếu tố kích thích hay không dường như không được xác định bởi mức độ thông minh của chính người đó. Nhưng đối với những người theo chủ nghĩa sapiosexual, ngoại hình và thậm chí cả giới tính có thể không phải là yếu tố quan trọng trong sức hấp dẫn tình dục như trí thông minh.


Những người thông minh hơn có được yêu thích hơn không?

Nhìn chung là có. Các nghiên cứu về thanh thiếu niên cho thấy những cá nhân thông minh hơn được bạn bè đồng trang lứa yêu thích hơn những người khác—mặc dù các nghiên cứu khác cho thấy những người thông minh hơn có xu hướng thích ít người hơn những người khác và thích ở bên những người thông minh khác. Trong nhóm hẹn hò, những người thông minh hơn có thể có lợi thế vì sở thích ở bên những người thông minh của những người khác là mạnh nhất khi bắt đầu mối quan hệ.

Trí thông minh là lợi thế hay bất lợi khi tìm kiếm bạn đời?

Nhìn chung, đó là một lợi thế, mặc dù một số nghiên cứu cho thấy những người thông minh nhất có thể ở thế bất lợi. Khi mọi người được yêu cầu cân nhắc xem họ có muốn hẹn hò với những người có mức độ thông minh khác nhau hay không, thứ hạng được ưa chuộng tăng đều đặn từ mức độ thông minh thứ 50 lên mức độ thông minh thứ 90, tại thời điểm đó, sự quan tâm giảm xuống. Nghiên cứu này phù hợp với những phát hiện khác rằng ngay cả những đặc điểm hấp dẫn nhất cũng có xu hướng không được mong muốn ở mức cực đoan.

Đàn ông có chống lại việc hẹn hò với những người phụ nữ thông minh không?

Trong các cuộc khảo sát, cả nam giới và phụ nữ đều khẳng định rằng họ bị thu hút bởi trí thông minh ít nhất là ngang bằng với vẻ ngoài đẹp trai. Trên thực tế, đặc biệt là đối với nam giới, điều đó không phải lúc nào cũng đúng. Nghiên cứu cho thấy quan điểm cho rằng phụ nữ thông minh có thể gặp bất lợi trong nhóm hẹn hò không phải là huyền thoại: Đàn ông có xu hướng tránh xa những người phụ nữ rõ ràng thông minh hơn họ. (Phụ nữ ít có khả năng có phản ứng tương tự với đàn ông thông minh.) Các chuyên gia cho rằng phụ nữ thông minh không nên hạ thấp bản thân để thu hút bạn đời hoặc cố gắng hết sức để hỗ trợ cái tôi của bạn đời, vì cuối cùng những chiến lược đó có thể dẫn đến những mối quan hệ không trọn vẹn.

Theo báo Spychology today "Intelligence"

Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2024

Những điều trong cuộc đời phải chọn lựa

Cuộc đời luôn có ba điều không thể đợi, hai điều không thể sợ, và hai điều không thể lựa chọn. Hãy cùng tìm hiểu những điều này, để trân quý cuộc sống ngắn ngủi mà ý nghĩa.

1-Ba điều không thể đợi:

Hiếu kính cha mẹ

Tất cả mọi thứ trong đời đều có thể đợi, nhưng việc hiếu kính cha mẹ thì không thể trì hoãn. Cuộc sống vô thường, không ai biết ngày mai ra sao. Cha mẹ, những người luôn âm thầm yêu thương và chăm sóc chúng ta, ngày một già đi mà không thể quay ngược thời gian. Vì thế, đừng đợi đến khi thời gian trôi qua mới nhận ra giá trị của tình yêu thương vô điều kiện đó. Hãy bày tỏ lòng hiếu thảo khi còn có thể, vì chẳng ai biết "cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, con muốn nuôi mà cha mẹ không đợi".

Giữ gìn sức khỏe

Sức khỏe là tài sản vô giá. Khi chúng ta còn trẻ, thường quên rằng chính sức khỏe là điều cốt lõi giúp đạt được mọi mục tiêu khác. Nếu không chăm lo cho sức khỏe, thì tiền bạc hay danh vọng cũng trở nên vô nghĩa. Đừng chờ đến khi bệnh tật ập đến mới quý trọng sức khỏe. Hãy tạo thói quen sống lành mạnh ngay từ bây giờ.

Thời gian bên những người yêu thương

Mọi thứ có thể đợi, nhưng thời gian bên người thân không thể đợi được. Đời người hữu hạn, và mối quan hệ gia đình, bạn bè cũng vậy. Đừng lãng phí thời gian với những mâu thuẫn nhỏ nhặt, mà hãy dành thời gian cho những người ta yêu quý, tạo ra những ký ức đẹp đẽ trước khi mọi thứ chỉ còn là hoài niệm.

2-Hai điều không thể sợ:

Cái chết

Cái chết là một phần tất yếu của cuộc sống. Thay vì lo sợ điều không thể tránh khỏi, hãy sống sao cho mỗi ngày đều có ý nghĩa. Khi ta biết rằng một ngày nào đó phải đối diện với cái chết, điều quan trọng hơn cả là cách chúng ta sống sao cho không hối tiếc.

Cô đơn

Cô đơn là một phần của con người. Dù có ở giữa đám đông, ta vẫn có thể cảm thấy lạc lõng. Nhưng thay vì trốn chạy cảm giác đó, hãy chấp nhận nó và tìm sự bình an từ bên trong. Những lúc cô đơn có thể là cơ hội để ta hiểu thêm về bản thân, tạo nên sự gắn kết sâu sắc với chính mình.

3-Hai điều không thể lựa chọn:

Xuất thân

Không ai có thể chọn nơi mình sinh ra, nhưng điều đó không quyết định tất cả. Xuất thân chỉ là điểm khởi đầu, còn cách chúng ta sống và phát triển chính là lựa chọn của bản thân. Hoàn cảnh khó khăn không thể ngăn cản những người biết phấn đấu, và đôi khi, nghịch cảnh lại chính là động lực để ta vươn lên.

Vận may

Không ai có thể tự tạo vận may, nhưng chúng ta có thể kiểm soát cách phản ứng trước nó. Khi gặp khó khăn, hãy kiên nhẫn và tìm cách giải quyết thay vì đầu hàng số phận. Phúc hay họa đều là những bài học quý giá, và điều quan trọng là giữ vững thái độ lạc quan, sống chân thành và biết gieo những duyên lành.

Cuộc đời là chuỗi những lựa chọn và chấp nhận những điều không thể thay đổi. Hãy sống một cách tích cực và tỉnh thức, trân trọng từng khoảnh khắc và tìm ý nghĩa thực sự trong mỗi bước đường ta đi.

Thứ Năm, 24 tháng 10, 2024

Mê tín, bói toán


Nhiều người, đặc biệt là phụ nữ, thường thích đi xem bói với mong muốn biết trước tương lai để cảm thấy yên tâm. Tuy nhiên, xem bói không thay đổi được số phận, mà chỉ khi thay đổi tâm tính, con người mới đạt được những điều tốt đẹp.

Là người theo Phật, bạn không nên tiếp xúc nhiều với những người được gọi là "Thần thông" hay "Tiên gia". Việc tìm đến họ để nghe dự đoán số mệnh là không cần thiết. Mặc dù đôi khi họ có thể dự đoán đúng, nhưng đặt niềm tin quá nhiều vào bói toán không mang lại lợi ích.

Bồ Tát từng dạy rằng sức khỏe yếu, đoản mệnh hay bệnh tật đều xuất phát từ nghiệp mà chúng ta đã tạo ra, đặc biệt là nghiệp sát sinh. Những tai ương trong cuộc sống thường là kết quả của việc làm hại sinh mạng, dẫn đến sự trả thù của những sinh linh ấy.

Phật đã dạy chúng ta rằng để thay đổi vận mệnh, con người cần tích đức, hành thiện, và không làm điều ác. Khi sống với tâm từ bi, ăn năn hối cải, những mâu thuẫn và nghiệp xấu sẽ dần được hóa giải. "Đức năng thắng số" – chỉ cần làm việc thiện, nhân quả sẽ chuyển biến, bệnh tật sẽ tự khỏi, sức khỏe cải thiện, và gia đình cũng sẽ an ổn.

Nhiều người khi gia đình không hòa thuận hoặc gặp khó khăn trong hôn nhân thường tìm đến thầy bói. Tuy nhiên, Phật đã giải thích nguyên nhân nằm ở những nghiệp xấu đã tạo ra từ trước, chẳng hạn như tội tà dâm. Nếu vợ chồng giữ đúng đạo nghĩa, tôn trọng lẫn nhau và từ bỏ lòng ích kỷ, gia đình sẽ được hòa thuận.

Tương tự, những ai gặp khó khăn trong việc kiếm tiền hoặc làm ăn thất bát cũng thường tìm đến bói toán. Nhưng lý do đã được Phật dạy rõ ràng: lòng tham và việc trộm cắp trong quá khứ chính là nguyên nhân của sự nghèo khó. Cách tốt nhất để thay đổi vận mệnh là ăn năn và thực hành bố thí. Bố thí không cần nhiều tiền bạc, chỉ cần những hành động nhỏ như giúp đỡ người khó khăn, chia sẻ thức ăn với động vật, hay làm việc thiện hàng ngày.

Với những lý do trên, chúng ta không cần đi xem bói hay dự đoán số mệnh nữa. Hãy tin vào Phật Pháp và làm theo thuyết nhân quả, rồi cuộc sống sẽ tự nhiên trở nên tốt đẹp. Chúng ta nếu đã tin vào Phật Pháp thì hảy loại bỏ sự mê tín, phong thủy và bói toán.

Thứ Tư, 23 tháng 10, 2024

Sự chọn lựa đúng đắn

Trong cuộc sống, chắc hẳn không ít lần bạn và tôi phải đối mặt với những lựa chọn khó khăn. Đó là lúc ta cần phải quyết định một vấn đề quan trọng, và bất kỳ quyết định nào cũng đều có thể mang lại những áp lực nhất định. Một quyết định có thể dẫn đến hạnh phúc và thành công, nhưng cũng có thể đưa ta đến thất bại và bất hạnh. Đôi khi, chúng ta chọn theo cảm tính – điều mà người ta thường gọi là linh cảm; nhưng cũng có lúc, chúng ta lựa chọn sau khi đã suy nghĩ thấu đáo và cân nhắc kỹ lưỡng. Vì vậy, điều quan trọng không phải là quyết định dựa trên cảm xúc hay lý trí, mà là sự sáng suốt trong việc lựa chọn cách hành động phù hợp với hoàn cảnh cụ thể.

Trên hành trình cuộc đời, bạn và tôi đều phải đưa ra cả những quyết định đơn giản lẫn những quyết định khó khăn. Để đạt được sự lựa chọn đúng đắn nhất, chúng ta cần một "người dẫn đường". Tuy nhiên, người dẫn đường tốt nhất không ai khác chính là chính mình. Mặc dù vậy, sẽ là thiếu sót nếu ta không biết chia sẻ và lắng nghe ý kiến từ người khác, vì đôi khi cái nhìn từ bên ngoài có thể giúp ta có thêm góc nhìn mới.

Để có thể đưa ra quyết định sáng suốt, điều quan trọng nhất là bạn phải tập trung suy nghĩ, phân tích và đặt ra những câu hỏi cốt lõi để tìm giải pháp tốt hơn, thay vì cố gắng tìm kiếm một phương án hoàn hảo. Vấn đề bạn cần giải quyết là gì? Nó có ý nghĩa như thế nào đối với bạn? Bạn đã thực sự hiểu rõ bản chất của nó chưa? Bên cạnh đó, bạn cũng cần dự đoán những hệ quả có thể xảy ra khi quyết định được đưa ra. Đừng quên, hãy luôn tin tưởng vào trực giác của mình.

Trong cuộc sống, chúng ta sẽ phải đưa ra nhiều quyết định lớn nhỏ, và tất cả đều đóng vai trò quan trọng. Hãy nghiêm túc xem xét lại những quyết định và hành động trong quá khứ để rút ra bài học và kinh nghiệm cho hiện tại. Cuối cùng, một điều bạn cần ghi nhớ khi ra quyết định là hãy lắng nghe và trung thực với chính mình. Bạn thực sự mong muốn điều gì? Nếu không có niềm tin và khát khao thực sự, mọi thứ sẽ trở nên mơ hồ và khó thực hiện. Khi bạn tin vào bản thân, bạn sẽ có khả năng đưa ra những quyết định sáng suốt và đúng đắn. 

Sự chọn lựa đúng đắn chính là cần dựa trên sự kết hợp giữa lý trí và trực giác, đồng thời khuyến khích sự tự tin vào bản thân và học hỏi từ quá khứ.


Nếu bạn đã đọc đến cuối bài viết này thì tôi mong bạn hiện đang sinh sống tại Hoa kỳ và có quyền công dân thì hảy chọn lựa đúng đắn cho phiếu bầu của mình. Đất nước Hoa Kỳ có thể trở lại thành cường quốc và là niềm tự hào của những người di dân như chúng ta hay quyền lực chỉ nằm trong tay chính phủ như những đất nước cộng sản mà chúng ta đã rời đi. Bạn cần được tiếp thêm niềm tin vào bản thân, điều đó cũng có nghĩa là bạn sẽ luôn đưa ra được những quyết định sáng suốt cho lá phiếu của bạn.

Thiên Lan


Kỷ niệm cho cuộc bầu cử quan trọng nhất trong lich sử Hoa Kỳ năm 2024

Thứ Ba, 22 tháng 10, 2024

Tiêu chuẩn cơ bản để có cuộc sống hạnh phúc

 Mục đích chung của cuộc sống là hướng tới hạnh phúc và cảm nhận hạnh phúc.Đây là một quá trình và là kết quả đầy nỗ lực với những hành vi chân chánh, thiện ích. Nó không thể là một sự ngẫu hợp tự nhiên, lại càng không phải là do một sự chiếu cố ban ơn nào đó từ một thế lực siêu nhân ngoài vũ trụ, mà chỉ có thể là do chính bàn tay và khối óc khôn ngoan của con người trong nhu cầu và cuộc sống chân chánh đem lại.

Tiêu chuẩn về hạnh phúc thì không thể có một chuẩn mực đồng nhất của tôn giáo hay các học thuyết nào và chúng ta cũng không nên đi theo bất cứ một chuẩn mực nào ngoại trừ bản thân chúng ta nhận thức được hạnh phúc mà chúng ta có hay không để không làm mất đi lý tưởng của cuộc sống trong một nhu cầu cảm nhận được hạnh phúc chung của nhân loại. 

Theo Đạo Phật thì sẽ có mười tiêu chuẩn để xác nhận một đời sống được gọi là lý tưởng và hạnh phúc trong sự tuyệt đối có thể đạt được từ cuộc sống vốn tương đối, đó là : tài sản, lạc, hỷ, sức khỏe, có giới đức… có phạm hạnh… là người thiện chí cho bạn bè… nhiều kiến thức… có trí tuệ… thông hiểu các pháp… và thiên giới…

Mười tiêu chuẩn để đạt đến cuộc sống lý tưởng và hạnh phúc như sau:

1-Tài sản: Phải có tài sản thu được từ lao động chân chính, không phi pháp.

2-Dung nhan: Hình dáng bên ngoài cũng là kết quả của hành vi thiện trong quá khứ, không chỉ do di truyền. 

3-Thân thể khỏe mạnh: Sức khỏe là yếu tố quan trọng cho hạnh phúc, nhưng không nên quá cầu toàn.

4-Giới đức: Sống đúng đạo đức, tránh những thói xấu, là điều kiện để con người được xã hội công nhận và tôn trọng.

5-Phạm hạnh: Một đời sống thuần thiện, không tham dục và biết từ bi, vô ngã.

6-Thiện chí với bạn bè: Hoàn thiện nhân cách của bản thân và giúp đỡ người khác, xây dựng xã hội cộng đồng.

7-Nhiều kiến thức: Học hỏi không ngừng là nền tảng cho sự phát triển và hoàn thiện bản thân.

8-Trí tuệ: Là kết quả của việc tu tập, thanh lọc tâm ý và phát triển tinh thần vượt khỏi phạm vi tri thức thông thường.

9-Thấu hiểu các pháp: Nhận ra bản chất biến đổi của sự vật hiện tượng theo quy luật nhân duyên.

10-Đời sống thiên giới: Thực hiện mười thiện nghiệp để tạo điều kiện cho hạnh phúc và tái sinh tốt đẹp.


Đức Phật khẳng định :"Các pháp không tự sanh ra, không tự mất đi, hay đúng hơn là không một pháp nào là mất tuyệt hẳn mà chỉ chuyển biến sang một dạng thức vật chất hoặc tâm lý khác mà thôi". Sự tan rã một hợp thể vật chất ở đây chính là nhân duyên để hội tụ một hợp thể vật chất mới ở một nơi khác . Con người tâm vật lý tan rã hợp thể ở đây không phải là mất hẳn mà là tiếp tục một cuộc tái sanh ở một hợp thể ngũ uẩn khác Những tiêu chuẩn này đều hướng tới sự toàn diện về cả vật chất, tinh thần và đạo đức, giúp chúng ta có cuộc sống hạnh phúc mỗi ngày và thế giới  đạt được hạnh phúc đích thực. Hãy buông xả những tâm lý, xấu xa ra khỏi con người của mình, hãy là yếu tố cho nhau, hoàn thiện cho nhau với những đức tính thẳng thắn trung thực không lừa dối.. và chia sẻ để cùng nhau tiến hoá để cùng nhau vươn tới 10 tiêu chuẩn này. Chúng ta sẽ trở nên một con  xứng đáng với đúng nghĩa con người về hai mặt, một là trở thành một con người toàn diện về vật lý  và còn là một mẫu người lý tưởng có ích cho bạn bè cho tha nhân và cho xã hội.

Thứ Hai, 21 tháng 10, 2024

Luân Hồi Đem Lại Khổ Đau, Phật Pháp Đem Lại Hạnh Phúc

Mọi chúng sinh đều mong muốn hạnh phúc và tránh khổ đau. Phật pháp hướng dẫn chúng ta các phương pháp để diệt khổ và đạt được an lạc. Pháp giúp chúng ta tránh xa đau khổ, đồng thời là nguồn gốc của an lạc.

Có hai loại hạnh phúc và khổ đau: thân thể và tâm trí. Tuy nhiên, nhiều người không biết cách đạt được hạnh phúc đích thực. Họ tìm kiếm niềm vui qua những hành vi tiêu cực hoặc chạy theo vật chất, nhưng tất cả chỉ mang lại đau khổ vì hạnh phúc thế gian không bền lâu. Sự theo đuổi này giống như một vòng lặp bất tận của luân hồi.

Phật pháp dạy chúng ta rằng niềm an lạc đích thực không chỉ dành cho hiện tại mà còn kéo dài qua nhiều kiếp sống. Hành động tích cực mang lại kết quả tốt, và ngược lại, hành vi tiêu cực dẫn đến đau khổ. Chúng ta phải hiểu rằng hạnh phúc hay bất hạnh hiện tại đều là kết quả từ nghiệp báo trong quá khứ.

Để thực sự giúp đỡ chúng sinh và thoát khỏi luân hồi, ta cần đạt được giác ngộ như một vị Phật. Chỉ có Phật mới có thể mang lại sự giải thoát và hạnh phúc vĩnh viễn cho tất cả chúng sinh. Điều này đòi hỏi sự tu tập sâu sắc từ bên trong, loại bỏ những phiền não như tham, sân, và si. Khi chúng ta vượt qua những phiền não này, chúng ta sẽ chấm dứt khổ đau cho chính mình và có khả năng giúp đỡ người khác.

Thân người rất quý giá và khó có được, vì vậy chúng ta cần trân trọng và tận dụng nó để tu tập, đạt đến giác ngộ, và cứu độ chúng sinh. Khi trở lại thân người chúng ta lại tiếp tục con đường tu tập mà ta đang làm trong kiếp này 

Một bông hoa tươi đẹp khi nó còn mới, rồi héo tàn theo thời gian. Bất cứ điều gì mà chúng ta đạt được trong cuộc đời này, đều sẽ chấm dứt. Nó sẽ đi đến một kết cuộc khi thời gian trôi qua mãi, đến cuối cuộc đời này, khi mà ta sẽ trải qua nỗi khổ tột cùng. Ví dụ như một chiếc xe hơi. Quý vị đi ngang qua một bãi xe cũ, nơi mà những chiếc xe hơi cũ bị phế thải. Đây là kết cuộc của chúng, trong một tình trạng mà mọi thứ đã biến thành rác. Thậm chí khi chiếc xe còn tốt, thì ta đã lo lắng về điều này. Ta lo là các bộ phận xe sẽ hư, lo về tiền thuế và bảo hiểm v.v. và v.v… Chúng ta có thể mở rộng thí dụ này đến tất cả những của cải vật chất mà ta sở hữu. Càng có nhiều của cải thì ta càng lo lắng nhiều hơn.

Phật Pháp dạy chúng ta các phương tiện để tạo ra an lạc cho bản thân. Để đạt được một niềm an lạc nào đó, ta không phải lao lực, mà cần phải làm việc bằng tâm thức của mình. Tuy nhiên, tâm thức có một dòng tương tục, thậm chí tiếp nố.Cuối cùng, tu tập Phật pháp không chỉ là để cứu rỗi bản thân mà còn để mang lại lợi ích cho mọi người. Sự hành trì như niệm "Om Mani Padme Hum" nên được thực hiện với tâm từ bi, mong cho mọi chúng sinh được an lạc. Hạnh phúc là một hành trình, không phải là một điểm đến cố định. Trong cuộc sống, mỗi người chúng ta đều theo đuổi hạnh phúc theo cách riêng của mình, nhưng quan trọng là phải tìm kiếm nó một cách chân thực và bền vững. Hạnh phúc không nằm ở việc sở hữu nhiều của cải hay quyền lực, mà ở việc tìm thấy ý nghĩa và niềm vui trong những điều nhỏ nhặt hàng ngày. Khi ta sống theo giá trị và nguyên tắc của mình, ta sẽ tìm thấy sự bình yên và hài lòng từ bên trong, không phụ thuộc vào những thay đổi bên ngoài. Cuối cùng, hạnh phúc thực sự là khi ta biết ơn và trân trọng những gì ta có, thay vì luôn khao khát những thứ nằm ngoài tầm với


Thuyết giảng của thiền sư Tsenshap Serkong Rinpoche

Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2024

Cá và Cơn Sóng


Một con cá nhỏ bơi lội tung tăng, thả nổi và ngoi lên mặt nước ngắm bầu trời xanh. Một lượn sóng ùa tới, nó đùa giỡn ngụp lặn với sóng và nhìn sóng cuồn cuộn tiến vào bờ, thích thú hỏi:

-Cuộc sống hàng ngày của anh luôn vui nhộn, náo nhiệt như thế hả?

Sóngđáp:

-Không phải mỗi ngày mà mỗi khắc đều lăn tăn, náo động không ngừng! Có khi còn dữ dội hơn bây giờ. Chỉ cần giông to gió lớn, lúc ấy tôi như bay bổng, cuồn cuộn dâng cao, mạnh mẽ vũ bão khó mà tả cho hết!

-Chà! Oai nhỉ? Ước gì tôi được hóa thành sóng để mỗi ngày nương theo mưa gió, hào hùng lướt trên triều lưu chắc tuyệt lắm? – Cá thèm thuồng ước ao.

Cá nô đùa trên sóng chẳng mấy chốc đã thấm mệt. Nó bảo bạn:

-Sóng này! Tôi nhớ đến đáy biển yên bình rồi, anh có muốn cùng tôi xuống đó chơi không?

Sóng chưa kịp đáp thì một cơn sóng to khác đã hung hãn ập tới, đẩy nó đi xa. Con cá nhỏ đành lặn xuống đáy biển một mình, lim dim mắt nghỉ ngơi.

Ngày ngày, cá đều trồi lên mặt biển nô đùa với sóng. Lần nào nó cũng khẩn khoản mời sóng xuống đáy biển chơi, nhưng cứ gặp cảnh sóng chưa kịp trả lời thì đã bị xô dạt xa tít.

Ngày nọ, cá dặn lòng nhất định phải mời sóng cho bằng được, nên vừa gặp sóng nó nói ngay:

-Anh hãy xuống thám thính cho biết đáy biển yên tĩnh và chơi đùa cùng tôi nhé?

Nói xong, cá te te kéo sóng đi nhưng nó lại bị sóng cuốn đến một vùng xa tít.

Sóng đành thú nhận với cá:

-Thật lòng tôi cũng muốn xuống đáy biển với anh. Nhưng quả là không được. Sóng chỉ có thể lướt đi trên mặt biển, hễ xuống đáy sâu là chết ngay. Hơn nữa loài sóng chúng tôi không được tự do làm theo ý mình, luôn bị làn sóng phía sau xô đẩy chạy tới trước mãi. Hễ gặp gió nổi lên thì chạy mệt bứt hơi, mà triều lưu biến động thì toàn thân đảo lộn, nhồi vật ngất ngư. Thiệt tình tôi chỉ mơ được làm con cá nhỏ như anh, lặn xuống đáy biển yên bình, nghỉ ngơi…

Sóng chưa nói dứt câu thì đã bị một cơn sóng lớn đẩy bắn lên cao mấy thước. Cá sợ quá, không dám nán lại thêm phút giây nào, lặn tuốt xuống đáy biển náu thân và nghĩ thầm:


Cuộcđời như sóng thiệt tội nghiệp! Chẳng có lấy một khoảnh khắc bình an, cũng khôngđược tự do quyết định, đâu sướng bằng một con cá nhỏ như ta!


BÀI HỌC ĐẠO LÝ


Dòng suy nghĩ trong tâm ta không ngừng sinh khởi, như những đợt sóng vỗ dâng trào mãi, khó mà có thể dừng lại. Chỉ khi tâm ngừng sinh khởi, sự tĩnh lặng và bình an mới thực sự hiển lộ, mang lại cảm giác nhẹ nhàng, thư thái, giống như một con cá nhỏ lặn sâu dưới biển, tận hưởng sự yên tĩnh.

Tâm trí con người cũng giống như những cơn sóng dữ dội. Các kinh điển và giáo pháp luôn nhắc nhở chúng ta phải chế ngự tâm, đừng để dòng suy nghĩ cuốn trôi và làm mất đi sự tỉnh thức. Dù những suy nghĩ có vẻ sôi nổi và cuốn hút, chúng chỉ là bề mặt, liên tục sinh diệt không ngừng. Nếu bị cuốn theo, ta sẽ không bao giờ đạt được sự bình yên. Trong cuộc sống, chỉ khi trải nghiệm sự tĩnh lặng trong nội tâm, ta mới hiểu được giá trị của bình an, và khi trải qua khổ đau, ta mới biết trân trọng hạnh phúc của sự tĩnh lặng.

Nếu chúng ta dành thời gian để tĩnh tâm, quan sát và theo dõi dòng tâm thức mà không để bị cuốn vào, ta sẽ cảm nhận được sự an lạc, giản dị, thanh thản và tự do. Chỉ khi tâm bình yên, ta mới có thể nhìn nhận mọi việc một cách tinh tế, sáng suốt và đầy bao dung. Đây chính là điều mà Thiền tông nói đến: "Lên đỉnh núi cao, xuống đáy biển sâu," ám chỉ sự thấu hiểu sâu sắc và sự vững chãi trong tâm.

Thứ Bảy, 19 tháng 10, 2024

Buông bỏ và Nắm giữ

Đạo Phật hay nói đến vô minh trong bốn đế dẫn đến sáu khuynh hướng tiêu cực như dục (tham muốn), nộ (giận dữ), độn (khờ dại), đãng (bất định), mộ (si mê), và ngộ tánh (nhận biết nhưng chưa đầy đủ). Từ đó, nó tạo ra các cách sống thiện hoặc ác. Ví dụ như nuôi bò, thay vì nuôi để lấy phân (mục đích thiện), nhiều người lại nuôi để lấy thịt, da và sữa, vốn không phải mục đích thiện hoàn toàn. Công đức, trong mắt người hiểu đạo, chỉ là sản phẩm phụ của việc tu tâm, và việc bố thí không phải để mưu cầu giàu sang, mà để xóa bỏ lòng tham, mài mòn cái "tôi" và "của tôi".Bố thí để lìa bỏ thói quen cầm nắm và ôm giữ.Cho nên khi bố thí không cần phải cho mọi người biết chúng ta đang làm hạnh bố thí.


Đức Phật ngài dạy có bốn loại bố thí


1-Bố thí để cầu công đức : cầu danh, tài lộc cho mình hay người thân

2-Bố thí vì cái thói quen : ai gọi thì làm phước

3-Bố thí vì hoàn cảnh trước mắt: vì giữ thể diện nên mới làm phứoc

4-Bố thí để huấn luyện tâm : hiểu rỏ ý nghĩa của bố thí 


Đây là những loại bố thí mà chúng ta cần phải chú ý và chỉ có loại bố thí thứ 4 là quan trọng nhất. Bởi vì nhiều đời nhiều kiếp ta chỉ có thói quen là nhận vào và thu gom. Cho nên có nhiều cái đạo lý rất hay, rất sâu liên quan đến cái chuyện bố thí mà mình không biết. Khi ta có ý nắm giữ thì cái ta có được chỉ trong bàn tay, khi ta có ý ôm giữ thì cái ta có được chỉ trong vòng tay. Và khi ta có lòng ôm và nắm thì đời sau sanh ra không có gì để nắm và ôm. Khi ta không có lòng nắm và ôm thì kiếp sau sanh ra tha hồ ôm và nắm.


Khi làm công đức bằng tâm vô lượng thì mới có quả vô lượng. Vô lượng có nghĩa là không có bị ràng buộc bởi cái ý cầu danh cầu lợi. Bố thí vì cái đối tượng kia, bố thí vì người nhận chứ không phải bố thí vì mình gọi là vô lượng tâm. Còn bố thí mà muốn cho ra mà nhắm đến lợi ích cho riêng mình thì đời này hay kiếp khác thì cái đó chưa gọi là vô lượng . Ví dụ như tu hành theo kiểu thả chim và thả diều. Ai tu mà nhớ rằng việc làm xong lòng không bận tới nữa - đó là tu kiểu thả chim. Tu kiểu thả diều là nói thả nhưng trong tay còn sợi dây kéo tới kéo lui. Con diều bay cũng không bay cao bởi vì độ cao của con diều còn tuỳ thuộc vào độ dài của sợi dây.Có người làm phước cầu quả gần, có người làm phước cầu quả xa. Cầu quả nào đi nữa vẫn còn nằm trong cái sự chấp thủ.


Có câu chuyện khá thú vị đó là :

Hai người chết đi  bị đoạ xuống âm phủ, Diêm Vương mới nói: "Có hai sự lựa chọn cho kiếp tới: hoặc suốt đời là người nhận hoặc suốt đời là người cho. Hai người lựa cái nào?" Người thứ nhất nói con muốn làm người nhận, người thứ hai nói con muốn làm người cho. Diêm vương nói: Vậy ngưòi muốn làm người nhận thì cho anh ta lên làm ăn mày, suốt đời chỉ nhận thôi. Còn người kia muốn cho thì cho anh làm nhà giàu." 

Đây là một cái câu chuyện rất sâu sắc chính là  Phật nói trong tâm chúng sanh, không cần chết rồi mới đọa, không cần chết rồi mới siêu. Phật nói ngay trong đời sống thường nhật mình sống bằng cái tâm của loài nào thì mình đã vào ngay cảnh giới của cái loài đó trước rồi. Cả đời mà cứ chầu chực, chờ đợi được cái này cái kia của người khác đó là sống kiểu Ngạ quỉ. Cả đời sẵn sàng sân si, gây gỗ, gây hấn, xung đột người này người kia làm cho ai cũng thấy ghét hết là sống như loài A Tu La. Cả đời sống lầm lũi, sống chui rút, khuất lấp thì đó là súc sanh. Cả đời sống buông xả, yêu thương vị tha, đó là Chư thiên. Cả đời sống thanh tịnh, không hưởng thụ, dốc lòng muốn bỏ bớt hết là cõi Phạm thiên.


Đây chính là nguyên tắc buông bỏ và nắm giứ trong đạo Phật. Chúng ta sẽ tự tạo dựng một niết bàn ngay trong đời sống này.


Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2024

Nhận Diện Nỗi Bất Hạnh Do Chính Ta Tạo Ra

Ngày nay, chúng ta đang trải qua một sự ám ảnh với việc sử dụng internet mà không biết cách kiểm soát. Lượng thông tin thì vô hạn, nhưng chúng ta không kiểm duyệt được những gì mình tiếp nhận, và các phương tiện truyền thông xã hội, tin nhắn nhanh chóng tạo nên một áp lực căng thẳng trong tâm trí. Chúng ta cần nhận ra rằng, chính thói quen tự làm khổ mình này là nguồn gốc của sự bất hạnh trong lòng.

Nỗi bất hạnh xuất phát từ mong muốn không ngừng có thêm nhiều thứ nữa, vì chúng ta liên tục tiếp xúc với thông tin, phim ảnh, truyền hình, âm nhạc, và những nguồn cung cấp từ mạng xã hội, tin nhắn tức thời, sản phẩm trực tuyến. Bề ngoài, những thứ này dường như giúp cải thiện cuộc sống, nhưng thực chất lại làm cho cuộc sống phức tạp và căng thẳng hơn, nhất là khi có quá nhiều lựa chọn. Chúng ta sợ bỏ lỡ bất cứ điều gì—tin tức, email, hay tin nhắn tức thời—và lo sợ bị lạc hậu. Ngay cả khi chọn lựa, chúng ta vẫn cảm thấy có thể đã bỏ qua một điều gì đó tốt hơn, làm cho mình không ngừng nghi ngờ.

Chúng ta khao khát thuộc về xã hội, muốn được chấp nhận trong nhóm bạn, và mong đợi những lượt "thích" trên mạng xã hội để xác nhận giá trị bản thân. Nhưng không bao giờ cảm thấy hài lòng với số lượt "thích" nhận được, hay với thông tin tiếp thu từ internet. Mỗi khi điện thoại phát tín hiệu có tin nhắn mới, hay có thêm "thích" trên Facebook, chúng ta cảm thấy hân hoan, rồi lại tiếp tục mong đợi điều kế tiếp, không bao giờ thấy thỏa mãn và luôn muốn nhiều hơn nữa.

Ngược lại, khi cảm thấy quá tải với những thứ xung quanh, chúng ta trốn tránh bằng cách chìm đắm vào các thiết bị di động, hoặc nghe nhạc trên đường đi. Chúng ta đẩy lùi thực tại và rút vào một thế giới ảo. Bên trong, chúng ta vừa mong muốn sự bình an, tĩnh lặng, nhưng lại sợ hãi khoảng trống khi không có thông tin hay âm nhạc. Chúng ta tìm kiếm sự giải trí liên tục để tránh đối mặt với căng thẳng, nhưng ngay cả trong thế giới ảo, chúng ta vẫn tìm kiếm sự chấp thuận từ bạn bè trên mạng xã hội, và cảm thấy thiếu an toàn. Liệu việc rút lui vào thiết bị di động có phải là giải pháp thực sự?

Chúng ta cần nhận ra nỗi bất hạnh mà mình đang trải qua, khi bị cuốn vào những thói quen này. Điều quan trọng là phải hiểu rõ nguồn gốc của nó, quyết tâm thoát khỏi sự đau khổ này, dựa trên việc hiểu và tin tưởng vào những phương pháp có thể diệt trừ nó. Tuy nhiên, không ai muốn trở nên vô cảm như một xác sống. Chúng ta mong muốn hạnh phúc, và hạnh phúc không chỉ là sự vắng mặt của nỗi bất hạnh. Nó còn là sự bổ sung cho trạng thái bình thản, thoát khỏi khổ đau.

Các đối tượng và tình huống bên ngoài không phải là nguồn gốc của nỗi đau khổ, căng thẳng hay bất hạnh. Nếu đúng như vậy, thì tất cả những ai đối mặt với những hoàn cảnh này đều phải trải qua cảm giác như nhau. Thực chất, nguồn gốc của nỗi bất hạnh nằm ở tâm trí của chúng ta—ở cách chúng ta đối diện với cuộc sống hiện đại, và những cảm xúc lầm lạc mà chúng ta mang theo.


Tác giả Tiến sĩ Alexander Berzin 

Thứ Năm, 17 tháng 10, 2024

Hạnh Phúc Bị Lãng Quên


Hành trình tìm kiếm hạnh phúc của chúng ta có thể được mô tả như một trục ngang với vô số điểm đến. Chúng ta bắt đầu từ điểm A và hướng tới điểm B. B có thể là mục tiêu đạt được tấm bằng Thạc sĩ. Nhưng khi đã đến được B, ta lại thấy nó bình thường, không hẳn là hạnh phúc như ta tưởng. Thế nên, ta bắt đầu sốt ruột và muốn đến C, nghĩ rằng khi cưới được người mình yêu thì đó mới là hạnh phúc thực sự. Tuy nhiên, sau một thời gian, ta lại nhận ra rằng vẫn còn thiếu điều gì đó quan trọng để hoàn thiện hạnh phúc. Có lẽ phải có một đứa con mới tạo nên mái ấm gia đình trọn vẹn, vậy là ta hy vọng vào điểm D.

Nhưng rồi vẫn chưa yên tâm, ta lại tiếp tục đặt ra những tiêu chuẩn mới cho hạnh phúc, như sở hữu một ngôi nhà rộng lớn, một chiếc xe hơi đời mới, một tài khoản ngân hàng khổng lồ, hay một địa vị đáng kính nể trong xã hội... Chỉ khi đạt được tất cả những điều này, ta mới tin rằng hạnh phúc sẽ bền vững.

Cứ như thế, ta lao về phía các điểm E, F, G... và ở mỗi điểm dừng, ta chỉ cảm nhận được hạnh phúc ngắn ngủi. Vài tuần hay vài tháng sau, ta lại khát khao những điều kiện hạnh phúc khác. Thậm chí, đôi khi ta nghĩ rằng có lẽ hạnh phúc thực sự chỉ nằm ở cuối con đường, nơi điểm Z xa xăm.

Thật kỳ lạ! Cuối con đường ấy chính là cuối cuộc đời. Ai dám chắc rằng khi đến cuối cuộc đời, ta sẽ nắm được giá trị thiêng liêng của hạnh phúc? Nếu quả thực như vậy, có phải là uổng phí cả cuộc đời để rồi chỉ có được hạnh phúc trong một khoảnh khắc ngắn ngủi hay sao?

Thực ra, hạnh phúc đã hiện hữu tại mọi điểm, từ A, B, C cho đến X, Y, Z. Giá trị của hạnh phúc tại mỗi điểm đều giống nhau về bản chất: A = B = C... = Z. Nhưng làm sao ta nhận ra điều này khi tâm lý "bỏ hình bắt bóng" luôn đẩy ta tiến về phía trước, một thói quen khó bỏ của con người?

Chính vì bị mắc kẹt trong những ước mơ chưa thành, ta không thể tận hưởng trọn vẹn những hạnh phúc mà mình đã có. Liệu ta có chắc rằng khi những ước mơ kia thành hiện thực, ta sẽ hoàn toàn hạnh phúc? Có lẽ không, bởi một năm trước, hai năm trước, ta cũng đã từng mơ ước và nhiều điều ước đã thành hiện thực, nhưng sao ta vẫn không thấy hạnh phúc?

Nếu ta không biết điều gì làm mình hạnh phúc ở hiện tại, thì làm sao ta có thể biết điều gì sẽ mang lại hạnh phúc trong tương lai?

Vậy có cần phải tiếp tục ước mơ thêm nữa không? Hay ta nên quay lại với những gì mình đang có và bằng lòng với nó? Chỉ khi ấy, ta mới có thể nhận ra hương vị thực sự của hạnh phúc. Khi nhận ra giá trị của những hạnh phúc hiện tại, ta sẽ biết cách giữ gìn chúng, không vì chút cảm xúc nhất thời mà đánh đổi đi hạnh phúc của mình.

Chỉ khi nắm được hạnh phúc thực sự trong tay, ta mới có thể mang lại hạnh phúc cho người khác một cách chín chắn. Hãy thử liệt kê những điều kiện hạnh phúc mà ta đang sở hữu. Chắc chắn một tờ giấy sẽ không đủ, bởi khi nhìn lại, ta sẽ nhận ra hàng trăm, hàng nghìn thứ quý giá mà ta đã lãng quên từ lâu.

Hạnh phúc có sẵn nhưng không cảm nhận được, đó là một trạng thái bình thường hóa cảm xúc, hay còn gọi là "xả thọ." Cảm xúc bị bão hòa này khiến ta chán ngán những gì mình đang có, làm mất đi niềm tin vào những điều từng mang lại hạnh phúc. Thế rồi, ta tiếp tục giẫm đạp lên hạnh phúc để đi tìm hạnh phúc.

May mắn thay, những điều kiện hạnh phúc vẫn luôn hiện diện trong ta, chỉ cần trở lại và chăm sóc chúng, hạnh phúc sẽ lại bừng dậy và lan tỏa khắp tâm hồn.

Chính sự lãng quên đã biến "lạc thọ" thành "xả thọ," nhưng nhờ ánh sáng của sự tỉnh thức, ta có thể khôi phục lại cảm nhận về hạnh phúc. Khi nhận ra rằng hạnh phúc của ta thật quá nhiều và gần gũi, ta sẽ thốt lên: "Trời ơi, tôi là người hạnh phúc nhất trên đời!"

Nhưng mấy ai trong chúng ta nhận ra điều này? Phần lớn mọi người chỉ biết mình hạnh phúc sau những biến cố, khi đối diện với tử thần hoặc sau những cuộc chia ly tưởng chừng không bao giờ gặp lại. Nếu không, họ vẫn tiếp tục rong ruổi đi tìm hạnh phúc như những chú ngựa hoang chạy mãi về phía chân trời xa tít.

Khi mỏi mệt, chú ngựa hoang chợt dừng lại bên thảm cỏ xanh và dòng suối mát, cảm nhận một sự bình yên quen thuộc. Ngựa hoang chợt nhận ra hạnh phúc đã ở đây từ lâu, chỉ có mình là bỏ qua nó mỗi ngày để tìm kiếm viễn cảnh xa xôi.

Nhưng liệu chú ngựa hoang có chịu dừng bước để sống sâu sắc trong hiện tại, hay sẽ tiếp tục hối tiếc và lao về tương lai để tìm kiếm hạnh phúc một lần nữa?

Nhận thức được rằng hạnh phúc chỉ có trong giây phút hiện tại là một bước tiến đáng kể, nhưng để duy trì nhận thức đó không bị lôi cuốn bởi những cám dỗ phía trước là một thử thách không hề dễ dàng. Điều này đòi hỏi sự chăm sóc và nuôi dưỡng liên tục, chứ không chỉ dựa vào ý chí.

Không phải ai cũng chưa từng trải qua hạnh phúc trong suốt cuộc đời mình. Có thể họ đã sống trong hạnh phúc, nhưng không giữ được nó lâu. Bởi họ đã bất lực trước bản năng đón nhận hạnh phúc bằng những cảm xúc hời hợt, nhanh chóng bình thường hóa mọi thứ, ngay cả những hạnh phúc lớn lao nhất.


Đừng để hạnh phúc bị lãng quên như thế


Thứ Tư, 16 tháng 10, 2024

“Lý Duyên Khởi Giải Thoát “

Lý duyên khởi đựoc nhắc đi nhắc lại rất nhiều lần qua các bài pháp thoại của những thiền sư nổi tiếng. Đây là một giáo lý cơ bản của đạo Phật mà chúng ta cần phải hiểu thật thấu đáo. Bài pháp thoại về “Lý Duyên Khởi Giải Thoát” cuar thiền sư Ajahn Brahmali rất rõ nghĩa ngài giải thích một cách chi tiết về mối liên hệ giữa thiền định, giáo lý duyên khởi và con đường giải thoát. Dưới đây là các ý chính được tóm tắt để rõ ràng hơn:

1-Lý Duyên Khởi: Đây là giáo lý mô tả chuỗi 12 nhân duyên, trong đó yếu tố cuối-cùng là khổ đau (dukkha), và yếu tố đầu tiên là vô minh (ignorance). Vô minh là nguyên nhân chính dẫn đến các yếu tố tiếp theo và cuối cùng là sự xuất hiện của khổ đau. Như vậy, khổ đau là kết quả của vô minh.

2-Lý Duyên Khởi Giải Thoát: Trong khi lý duyên khởi mô tả sự hình thành của khổ đau, lý duyên khởi giải thoát lại chỉ ra con đường chấm dứt khổ đau. Nó khởi đầu từ sự nhận biết về khổ (yếu tố đầu tiên) và dẫn qua các yếu tố khác đến giải thoát. Con đường này đi ngược lại chuỗi nhân quả của khổ đau, bắt đầu từ nhận thức và trải nghiệm khổ trong cuộc sống.

3-Nhận thức khổ đau: Để giải thoát, người tu hành hay cư sĩ tại gia phải nhận thức rõ ràng về sự tồn tại của khổ đau trong cuộc sống thường ngày và cả trong luân hồi. Khi thiền định sâu hơn, chúng ta sẽ có cái nhìn sâu sắc về bản thân và thế giới, đặc biệt là hiểu rõ về khái niệm tái sinh và phạm vi rộng lớn của khổ đau.

4-Niềm tin vào giáo pháp: Sau khi nhận biết khổ đau, người tu hành cần có niềm tin (saddha) vào giáo pháp của Đức Phật, nhận ra rằng các giải pháp thực sự không nằm ở các “pháp thế gian” như danh vọng, quyền lực hay của cải, mà ở sự buông bỏ và chuyển hướng tìm kiếm nơi giáo lý. Bởi vì cho dù chúng ta có tất cả những gì trên cuộc đời thì nỗi khổ cũng không rời khỏi chúng ta. 

5-Tìm kiếm sai chỗ: Con người thường mắc sai lầm khi tìm hạnh phúc ở những thứ ngoài đời như tiền bạc, địa vị, tình cảm, và đó là lý do họ vẫn mãi khổ đau. Đức Phật chỉ ra rằng giải pháp phải được tìm thấy ở một nơi khác, tức là trong con đường thực hành tâm linh, tìm cho mình một hướng đi không phải bất cứ một tôn giáo nào và đó là không phải trong thế gian.

6-Giá trị của niềm tin: Niềm tin vào giáo pháp là một điều quan trọng và mang lại sự an toàn. Giống như người lạc trong rừng sâu hay sa mạc nhưng tìm thấy con đường dẫn qua, niềm tin giúp chúng ta thấy rõ con đường thoát khỏi khổ đau và tiếp tục hành trình của mình một cách bền vững.


Niềm tin trong đạo Phật giữ vai trò vô cùng quan trọng, đặc biệt khi liên quan đến lý duyên khởi. Mặc dù nhiều người cho rằng chỉ cần nghiên cứu và kiểm chứng xem giáo lý đúng hay sai là đủ, nhưng niềm tin lại là một sức mạnh lớn lao khi nó được nuôi dưỡng. Nghiên cứu và hiểu biết là nền tảng quan trọng, nhưng chính niềm tin mạnh mẽ mới là động lực thúc đẩy bạn bước chân vào con đường tu tập và duy trì hướng đi đúng đắn. Đây là một phẩm chất cốt lõi cần mang theo suốt hành trình tâm linh. Khi niềm tin được đặt đúng nơi, nó sẽ dẫn dắt các yếu tố khác phát triển một cách tự nhiên, tạo nên một chuỗi nhân duyên dẫn đến sự giác ngộ hoàn toàn.Bài pháp thoai nhấn mạnh rằng nhờ hiểu và áp dụng lý duyên khởi, con người có thể vượt qua khổ đau, nhờ vào sự tỉnh thức, niềm tin vào giáo lý và không tìm kiếm hạnh phúc ở những giá trị thế gian không bền vững. 


Phỏng theo pháp thoại của thiền sư Ajahn Brahmali

Thứ Ba, 15 tháng 10, 2024

Ba Bí Quyết Giúp Tăng Trưởng Trí Tuệ

Trí tuệ là thuật ngữ đựoc dùng rất nhiều trong các bài giảng của những thiền sư nổi tiếng nhất thế giới. Những làm sao để phát triển trí tuệ? Dưới đây là ba phương pháp cơ bản giúp bạn thực tập và nuôi dưỡng trí tuệ:

1. Yêu thích Phật Pháp và chiêm nghiệm giáo lý Phật dạy

Lời Phật dạy giống như tấm bản đồ chỉ dẫn đến kho báu vô giá. Những người say mê Phật Pháp, ngày đêm nghiên cứu kinh điển, học hỏi và thực hành giáo pháp, sẽ dễ dàng đạt được trí tuệ giác ngộ. Việc chiêm nghiệm và ứng dụng lời dạy của Đức Phật không chỉ mang lại sự bình an mà còn giúp khai mở trí tuệ sâu sắc.

2. Thích sống ở những nơi yên tĩnh

Những nơi tĩnh lặng là môi trường lý tưởng để con người tìm về sự bình an nội tâm. Như Nguyễn Bỉnh Khiêm từng viết:

“Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ,

Người khôn người đến chốn lao xao.”

Sống trong sự ồn ào, náo nhiệt có thể khiến tinh thần mệt mỏi và trí tuệ lu mờ. Ngược lại, sống ở nơi tĩnh lặng giúp tâm hồn thanh thản, sáng suốt, đồng thời mang lại thời gian để suy ngẫm về giáo pháp và những chân lý của cuộc sống. Đây cũng là cách giúp tinh thần khỏe mạnh và trí tuệ được nuôi dưỡng lâu dài.

3. Xoay tâm trở lại và theo dõi chính mình


Ngoài việc nghiên cứu kinh sách và sống ở nơi yên tĩnh, việc tự xoay tâm lại, quan sát chính mình là yếu tố quan trọng để phát triển trí tuệ. Bạn cần tự xem xét cảm thọ, tư tưởng, và những diễn biến trong tâm hồn. Sự theo dõi này giúp bạn thấu hiểu sâu sắc về bản thân và cuộc sống, đồng thời dẫn dắt bạn đi sâu vào cốt lõi của con đường tu tập.


Khi chúng ta thấu rõ được bản chất của ngũ uẩn, nhận ra sự vô thường và vô ngã, đó là lúc trí tuệ chân thật dần được khai mở. Để đạt được điều này, ta cần thường xuyên quay trở lại nội tâm, quan sát từng cảm xúc, từ niềm vui đến nỗi buồn, từ hạnh phúc đến khổ đau. Người thực hành những điều này sẽ đến gần hơn với Phật pháp, tiến tới sự giác ngộ.



Lâu nay tâm thức chúng ta cứ mãi hướng ra ngoài mà tìm kiếm và đuổi bắt, chúng ta vô tình đã mang rác vào ngôi nhà tâm thanh tịnh mà không hề hay biết. Nay hiểu được Phật Pháp, ta không sống như thế nữa, mà phải sống khác, đó là trong từng phút giây ta luôn xoay tâm mình trở lại, nhìn vào chính mình.Trí tuệ không đến từ việc tìm kiếm bên ngoài, mà bắt đầu từ việc xoay tâm trở lại, chiêm nghiệm và tỉnh thức trong từng khoảnh khắc sống. Người mà càng hiểu được càng rõ những điều trên, đây là người đang gần bứoc vào ngôi nhà Phật Pháp.

Thứ Hai, 14 tháng 10, 2024

Hạnh phúc và đau khổ

Có câu nói "Không có chân lý tuyệt đối, chỉ có những chân lý tương đối". 

Điều này chứng minh rằng hạnh phúc và đau khổ đều xuất phát từ các nguyên nhân của sự tồn tại. Khi chúng ta không tuân theo những nguyên tắc đó, chúng có thể biến đổi thành hai loại bệnh nghiêm trọng: một là phân tích tâm lý quá mức, hai là bắt buộc phải tuân thủ những việc lặp lại không bao giờ thay đổi.

Tôi có một người em trai, hiện đang làm việc trong lĩnh vực khoa học. Em không tin vào tôn giáo và dường như đang trải qua một giai đoạn trầm cảm nhẹ một phần vì sự ra đi của Mẹ tôi. Mọi điều em nói đều xuất phát từ cơ sở khoa học, nhưng đôi khi điều này trở nên quá đà. Ví dụ, khi nhìn vào làn da của người khác, em có thể phân tích họ thiếu những dưỡng chất gì và suy đoán rằng điều đó sẽ dẫn đến cái chết. Tôi nghĩ rằng đây là một dạng sợ hãi tiềm ẩn, xuất phát từ việc em không có một niềm tin nào về tôn giáo hay tâm linhđể bám víu vào.

Người bị bệnh phân tích quá mức luôn tự xem xét bản thân và suy nghĩ theo từng lớp. Họ cần không ngừng đổi mới cảm giác và lý do của nó, nhưng sự phân tích này khiến niềm vui trở nên mong manh, dễ tan biến. Khi quá phân tích một cảnh đẹp hay cảm xúc, ta dần mất khả năng tận hưởng nó. Sự vui thích và cảm giác tinh thần không chịu nổi sự phân tích, và khi bị soi xét quá mức, chúng trở nên hời hợt, thiếu chân thành, khiến ta khó có thể hy sinh, nhiệt tình hay quảng đại.

Đau khổ cũng có hai loại: một loại làm giàu cho tâm hồn, một loại khiến ta suy nhược. Những người quá phân tích không biết trải nghiệm những nỗi đau có thể giúp họ trưởng thành, mà luôn dày vò bản thân bằng những suy nghĩ tiêu cực. Họ giống như người gãi vào vết thương, khiến nó càng đau đớn hơn.

Muốn chữa bệnh này, chúng ta phải nhớ rằng sống là hành động, là phấn đấu. Cần biết thưởng thức và cảm phục hơn là chỉ biết phê bình, phân tích. Hãy tin vào cuộc đời và đôi khi, học cách buông bỏ những lo âu, gánh nặng, để nhẹ nhàng bước tiếp."

Đức Phật đã dạy rằng hạnh phúc và khổ đau luôn song hành trong cuộc sống, và chính thái độ của chúng ta khi đón nhận chúng mới là yếu tố quyết định con đường cuộc đời sẽ đi về đâu. Cố thiền sư Thích Nhất Hạnh cũng nhắc nhở rằng, "mỗi sớm mai thức dậy, hãy chọn lựa hạnh phúc hay khổ đau cho ngày hôm nay," vì tất cả đều nằm trong khoảnh khắc hiện tại của ngày hôm nay.


Chủ Nhật, 13 tháng 10, 2024

Cách Đối Phó Với Cảm Giác Chán Nản, buồn bả

 


Bạn có thể cảm thấy chán nản và mệt mỏi khi bị mắc kẹt trong một công việc không ưa thích, phải đối mặt với gánh nặng tài chính lớn, hoặc khi các mối quan hệ cá nhân đổ vỡ. Những cảm giác này là dấu hiệu của lo âu và căng thẳng mà bạn cần giải quyết càng sớm càng tốt. Tâm trạng tiêu cực và mệt mỏi có thể làm giảm khả năng tập trung, dẫn đến hiệu suất làm việc kém. Trong một số trường hợp, đây còn có thể là dấu hiệu của trầm cảm, lo âu, hoặc căng thẳng nghiêm trọng. Tuy nhiên, để xác định chính xác liệu bạn có mắc các rối loạn này không, bạn cần được chẩn đoán bởi bác sĩ hoặc chuyên gia tâm lý. Dù vậy, có một số mẹo đơn giản bạn có thể thử để giúp cải thiện tình trạng này.

Sử dụng thuốc bổ sung

Theo bác sĩ Priscilla S. từ Đại học Y khoa UCLA, dinh dưỡng đóng vai trò quan trọng đối với tâm trạng con người. Bà cho rằng các loại vitamin B và một số axit amin có thể giúp cải thiện tình trạng buồn bã và lo lắng. Khi cảm thấy tinh thần suy sụp, bạn có thể dùng 1000 đến 3000 mg L-tyrosine vào buổi sáng khi chưa ăn gì. Sau khoảng nửa tiếng, uống thêm một viên B-complex, đặc biệt là B6, giúp cơ thể phân hóa axit amin tốt hơn.

Phương pháp này rất hiệu quả với những người chỉ bị chán nản ở mức độ vừa phải, nhưng bà Priscilla khuyến cáo rằng bạn nên tham khảo ý kiến bác sĩ trước khi thử.

Tập thể dục

Nhiều nghiên cứu đã chứng minh rằng tập thể dục là một trong những cách hiệu quả nhất để giảm cảm giác  buồn bã và lo lắng. Khi cơ thể khỏe mạnh, tinh thần cũng nhẹ nhàng hơn. Nếu một ngày bạn cảm thấy quá buồn chán, hãy thử tham gia hoạt động thể chất mạnh mẽ hơn thường lệ, như chạy vài cây số hoặc bơi vài vòng. Sau khi vận động, hãy tắm và nghỉ ngơi. Bạn sẽ cảm thấy tâm trạng tốt hơn và có thể suy nghĩ rõ ràng hơn về những khó khăn trước mắt.

Tự trị liệu tâm lý

Nhìn thẳng và đối đầu với nỗi buồn . Phân tích kỹ lưỡng tại sao bạn cảm thấy buồn và lo lắng. Khi hiểu rõ vấn đề, bạn sẽ nhận ra rằng những cảm xúc tiêu cực này sẽ qua đi, và sau đó là những ngày tươi sáng hơn. 

Làm gì đó để thời gian trôi nhanh hơn :

-Thực hiện các hoạt động tích cực: Khi cảm thấy chán nản, hãy thực hiện những việc có tính chất năng động như đi bộ, thăm bạn bè, hoặc đọc sách. Tránh việc thụ động như xem TV.
-Làm việc mình yêu thích: Thậm chí nếu không có hứng thú ban đầu, hãy chọn một việc bạn thích, như vẽ tranh, hát karaoke, hoặc chơi game. Tập trung vào công việc và sự hứng thú sẽ trở lại.
-Chia sẻ cảm xúc: Tâm sự với ai đó để giải tỏa cảm xúc.
-Khóc để xả nỗi buồn: Nghiên cứu cho thấy khóc có thể giúp giảm bớt u uất và mang lại cảm giác nhẹ nhàng sau đó.
-Tránh ước mơ quá xa vời: Đừng tự gây áp lực với những mục tiêu quá lớn. Hãy chia nhỏ mục tiêu để dễ đạt được, hoặc tạm dừng khi cảm thấy mệt mỏi.
-Tự thưởng bản thân
-Thư giãn cơ thể: Đi massage hoặc ngâm mình trong bồn nước nóng giúp giảm căng thẳng cả về thể xác lẫn tinh thần.
-Làm việc gì đó đáng chán để giải tỏa: Những công việc tẻ nhạt, như nhổ cỏ hay chà sạch phòng tắm, có thể khiến cơn buồn chán biến mất.

Những điều nên tránh khi buồn chán:

-Tránh vào sòng bài hoặc mua sắm mà không kiểm soát.
-Tránh làm tổn thương người khác vì nóng giận.
-Tránh ăn uống vô độ hay có hành vi tiêu cực.
Mẹo vặt:
Dùng tay xoa bóp nhẹ các cơ sau gáy và vai. Nếu có thể, nhờ người khác đấm bóp lưng từ tim lên gáy. Sau vài phút, bạn sẽ cảm thấy nhẹ nhõm hơn.

Phương pháp này rất hữu ích để giúp bạn vượt qua cảm giác chán nản và lo lắng một cách tự nhiên và hiệu quả.

Thứ Bảy, 12 tháng 10, 2024

Vấn Đề Có Nên Ăn Thịt Hay Không?

Phật giáo coi trọng sự sống, nhưng dường như quy luật tự nhiên là mọi sinh vật đều tồn tại bằng cách tiêu thụ sự sống của sinh vật khác. Đúng vậy, trong cuộc sống, mọi sinh vật đều được nuôi dưỡng từ sinh mệnh của loài khác.

Để dễ hiểu hơn, chúng ta hãy tập trung vào vấn đề ăn thịt. Nhiều người cho rằng Phật tử không ăn thịt vì lý do tâm linh, bởi việc ăn hoặc dọn thịt khiến họ cảm thấy mình đồng lõa với việc giết hại. Tuy nhiên, một số người phản biện rằng thực vật cũng có sự sống, và trong những năm gần đây, có nhiều nghiên cứu cho thấy cây cỏ cũng có cảm thức.

Câu trả lời nằm ở việc sự tồn tại có nhiều cấp bậc. Chúng ta tồn tại trên hai cấp độ: cấp độ tuyệt đối và cấp độ tương đối. Ở cấp độ tuyệt đối, không có sự phân biệt giữa tốt và xấu, giữa cao và thấp. Chúng ta không thể nói rằng giết một con bò là tệ hơn giết một cây. Tất cả đều bình đẳng. Tuy nhiên, ở cấp độ tương đối, chúng ta có thể phân biệt, và có những giá trị khác nhau. Ví dụ, mạng sống của một con bò chắc chắn có giá trị hơn một bông hoa, và việc giết một con bò đòi hỏi nhiều năng lượng hơn so với việc nhổ một cây.

Tôi đã từng trò chuyện với một nhà phân phối thịt, và ông ấy thừa nhận rằng, dù xã hội ngày nay có vẻ như đối xử với động vật tốt hơn, nhưng thực tế việc giết hại động vật vẫn còn tàn nhẫn. Giết một con bò tệ hơn nhổ một cành hoa vì nó đòi hỏi nhiều công sức hơn, và hệ thống thần kinh của bò phát triển hơn. Tương tự, mạng sống của con người quý giá hơn con bò.

Vậy ở cấp độ tương đối, chúng ta có thể phân biệt và đánh giá. Nhưng chúng ta vẫn tồn tại ở cả hai cấp độ cùng một lúc. Nhiều người không nhận thức được cấp độ tuyệt đối này và tin rằng việc giết hại là không thể tránh khỏi.

Một khía cạnh quan trọng khác là cách chúng ta lấy đi sự sống của sinh vật khác. Trạng thái tâm thức của chúng ta vào thời điểm đó quyết định hành động đó có sai lầm về mặt đạo đức hay không. Việc giết hại có thể được thực hiện một cách chú tâm, không có sự thù hận. Nếu chúng ta giết vì lý do cần thiết như thực phẩm hoặc sức khỏe, điều này có thể được thực hiện với sự cảm thông và xin lỗi. Trong các xã hội săn bắt cổ xưa, người ta thường xin lỗi sinh vật trước khi giết vì họ biết rằng sự sống là thiêng liêng.

Có nhiều người hoài nghi về việc xin lỗi một con vật trước khi giết, nhưng đó là cách để nhận ra sự liên kết thiêng liêng giữa mọi sự sống. Những người hoài nghi không nhận ra rằng ở cấp độ tuyệt đối, tất cả mọi thứ đều kết nối với nhau một cách huyền bí và thiêng liêng.

Trong quá trình tu tập thiền, vấn đề giết hại thường được đưa ra cuối cùng vì đó là một vấn đề sâu sắc. Có một cấp độ mà bất kỳ hành động giết hại nào cũng mang lại cảm giác tội lỗi, nhưng cũng có một cấp độ cao hơn, ở đó việc giết có thể được biện minh bởi một lý do chính đáng hơn. Ví dụ, nếu có một con chó điên đe dọa người khác, việc giết nó là cần thiết, nhưng hành động đó phải được thực hiện với lòng thương xót, không phải vì sự thù hận.

Đối với người Phật tử, điều tồi tệ nhất là sự phân biệt và thù ghét. Phật giáo dạy mười giới, bao gồm không giết hại, không nói dối, không trộm cắp, và tránh xa những chất gây u mê như rượu và ma túy. Những giới luật này đều xuất phát từ ý tưởng tránh phân biệt và thù ghét. Người Phật tử còn được khuyên tránh làm điều ác, làm điều thiện, và cứu giúp mọi sinh linh.

Tránh làm điều ác có nghĩa là đừng tự tách rời khỏi cuộc sống. Chúng ta vốn đã thiện lương từ trong bản chất. Thực hiện điều thiện có nghĩa là khẳng định sự thống nhất của tất cả mọi sự sống. Thế nên việc nên hay không nên ăn thịt chính là do bản chất tâm của bạn khi nhìn về sự sống của muôn loài như thế nào chứ không phải giáo lý đạo Phật ngăn cấm bạn.


Phỏng theo lời pháp thoại của thiền sư philip Kapleau


Đại sư Philip Kapleau thời thanh niên, Kapleau học luật rồi trở thành một phóng viên lấy tin ở các toà án tiểu bang và liên bang thuộc Connecticut, Hoa Kỳ. Năm 1945, ông được chỉ định lấy tin tại Toà án Quốc tế Quân sự ở Nuremberg, sau đó ông được gởi đến Tokyo để đưa tin về Toà án Tội nhân chiến tranh đang diễn ra tại đây. Đến Nhật, ông tiếp xúc với ngài D.T. Suzuki và điều đó đã thay đổi hẳn hướng đi của đời ông. Năm 1953, ở tuổi 42, ông giải tán doanh nghiệp truyền thông của mình để trở lại Nhật với khao khát tìm được sự chứng ngộ. Ông đã trải qua mười ba năm thực hành miên mật về thiền định với nhiều vị thiền tăng danh tiếng Nhật Bản trước khi thụ giới với bổn sư là ngài Hakuin Yasutani và được ngài cho phép hoằng pháp vào năm 1965. 


Đại sư Philip Kapleau là tác giả của nhiều tác phải thiền học quan trọng. Quyển The Three Pillars of Zen (Bản dịch Việt ngữ của Như Hạnh: Tam Trụ Thiền) vẫn được giới học thuật Âu Mỹ coi là tài liệu nhập môn tiêu chuẩn về thực hành Thiền định. 


Đại sư Philip Kapleau thị tịch ngày 6 tháng 5 năm 2004 tại Thiền viện Rochester vì biến chứng của bệnh Parkinson hưởng thọ 92 tuổi.

Thứ Sáu, 11 tháng 10, 2024

Tự tìm con đường cho chính mình

 


Trong Phật giáo, niềm tin không chỉ dừng lại ở sự tin tưởng vào những lời dạy của Đức Phật. Một người Phật tử không nên tin một điều chỉ vì nó được Đức Phật nói ra, hoặc vì nó được ghi chép trong các kinh sách cổ, truyền từ đời này qua đời khác, hay vì nhiều người khác cũng tin. Người Phật tử nên coi những lời dạy của Đức Phật như một giả thuyết, và tự mình tìm hiểu, xem xét. Nếu thấy hợp lý, họ có thể tin, nhưng không nên chấp nhận một điều gì nếu thấy nó không có cơ sở. Điều này không có nghĩa là mọi thứ đều phải được chứng minh bằng lý lẽ thông thường, vì có những sự thật vượt ngoài hiểu biết lý trí và chỉ có thể được nhận thức qua sự phát triển tâm linh. Tuy nhiên, điều cốt yếu vẫn là không mù quáng tin theo mọi điều được giảng dạy.

Mọi hoạt động của con người, dù gần hay xa, đều nhằm đạt được hạnh phúc. Hoặc nếu nhìn từ một góc độ tiêu cực, mọi hành động đều nhằm thoát khỏi sự bất như ý, không hài lòng. Bất như ý chính là khởi đầu cho hành động của con người, và hạnh phúc là mục tiêu cao cả nhất.

Trong Phật giáo, sự bất mãn là điểm khởi đầu, được thể hiện qua chân lý "Tứ diệu đế . Bốn chấn lý này chỉ ra bản chất của bất mãn, nguyên nhân, cách chữa trị, và phương pháp thực hiện.

Chân lý thứ nhất khẳng định rằng đau khổ và bất mãn là điều không thể tránh khỏi trong cuộc sống. Điều này không chỉ nói về những nỗi đau thể xác mà còn bao gồm những cảm giác không hài lòng, lo lắng, và thất vọng nhỏ nhặt. Chúng ta thường dùng từ “đau khổ” hay “bất mãn” để mô tả những cảm xúc này. Ngoài ra đạo Phật còn hay nhấn mạnh về lẽ "Vô Thường " đó là sinh, lão , bệnh và tử không ai có thể thoát ra ngoài lẽ vô thường này.Mọi sự thỏa mãn trong đời đều vô thường, nên ngay cả những khoảnh khắc vui vẻ cũng có thể dẫn đến đau khổ khi chúng mất đi và thậm chí niềm vui cũng được xem là "khổ".
 
Chân lý thứ hai giải thích rằng nguyên nhân của đau khổ là sự ham muốn. Đây không chỉ là những mong muốn thông thường mà là lòng khao khát gắn liền với bản ngã, khiến ta bám víu vào đời sống và sinh ra đau khổ. Khi ta nhận thức được rằng bản ngã không phải là thực, thì nguồn gốc của đau khổ bắt đầu được giải quyết. Thí dụ khi  bạn trượt ngã trên sàn nhà ướt và bị thương, bạn có thể cho rằng nguyên nhân đau đớn là do sàn nhà trơn. Điều này đúng trong một tình huống cụ thể, nhưng chân lý thứ hai không nhắc đến các nguyên nhân bề mặt như vậy, mà nói đến nguồn gốc sâu xa của đau khổ – đó là sự ham muốn gắn liền với bản ngã. Bản ngã là ảo tưởng về một cái tôi cố định và không thay đổi, và chính sự bám víu vào ảo tưởng này khiến con người chịu đau khổ.

Chân lý thứ ba chỉ ra rằng sự giải thoát chỉ có thể đạt được khi chúng ta loại bỏ được những ham muốn xuất phát từ bản ngã. Khi bản ngã bị tiêu diệt thí dụ như khi ta không khoe mình hay, giỏi hay con mình hay hơn con người hàng xóm những ham muốn dù rất nhỏ như có được bộ quần áo đẹp, hay một bữa ăn ngon, thì đây chính là nguồn gốc của đau khổ và khi ta loại bỏ chúng trong cuộc sống thì chúng ta tiến gần hơn đến trạng thái giác ngộ. Ngoài ra ham muốn của bản ngã là giữ chặt lấy sự sống, nhưng sự sống là một dòng chảy liên tục, không ngừng thay đổi. Khi tiêu diệt sự bám víu vào cái ngã, gốc rễ của đau khổ cũng biến mất.

Cuối cùng, Chân lý thứ tư nói về con đường đưa đến sự giải thoát khỏi đau khổ. Đó là khi ta nhận biết được cuộc đời là đau khổ mà chính là do bản ngã tạo ra thì con đường dẫn đến giải thoát là diệt trừ ảo tưởng về cái ngã. Loại trừ tất cả những ham muốn dù lớn hay nhỏ.


Mục tiêu của việc tu tập trong Phật giáo là tiêu diệt cái ngã. Điều này thường bị hiểu lầm. Khi chúng ta đạt đến một trạng thái an bình trong tâm hồn chính là lúc ta cảm nhận được niết bàn ở đây và bây giờ.Phật giáo không chỉ là tôn giáo, mà còn là một cách sống dựa trên việc rèn luyện tâm. Mục tiêu cao nhất của chúng ta là đạt được sự giải thoát khỏi đau khổ, đạt đến Niết Bàn – một trạng thái vượt xa khỏi tầm với của tâm trí chưa được rèn luyện nếu không chuyên tâm tu tập. Mục tiêu gần hơn là tìm cách giải quyết các nguyên nhân gốc rễ của đau khổ trong cuộc sống hàng ngày.Khi chúng ta buông bỏ ảo tưởng về cái ngã chính là cái tôi thực tại mới sẽ hiển lộ dẫn chúng ta đến trạng thái hạnh phúc và tự do thật sự, nơi mà mọi đau khổ không còn tồn tại.

Thiên Lan biên soạn

Thứ Năm, 10 tháng 10, 2024

Những câu nói kinh điển của Đại sư Hsing Yun

 Đại sư Hsing Yun ( Hsing Yun, sinh 19 August 1927 – 5 February 2023), tên thật là Lý Quốc Thân, sinh ngày 22 tháng 7 âm lịch, quê gốc Giang Đô, tỉnh Giang Tô, là hậu duệ đời thứ 48 của tông phái Lâm Tế chính thống. Ông là một vị cao tăng Phật giáo nổi tiếng thế giới, là người sáng lập Phật Quang Sơn và là chủ tịch Hội Phật Quang Quốc tế.

Năm 1967, Phật Quang Sơn được thành lập, và các trụ trì đầu tiên của ngôi chùa này đều tập trung vào việc quảng bá "Phật giáo Nhân gian". Hòa thượng đã thiết lập hơn 200 đạo tràng trên toàn thế giới; thành lập chín phòng tranh nghệ thuật, hai mươi sáu thư viện, nhà xuất bản, mười hai nhà sách, hơn năm mươi trường học Hoa ngữ và mười sáu học viện Phật học. Ông đã viết hơn 110 tác phẩm Phật giáo, được dịch ra hơn mười ngôn ngữ như Anh, Nhật, Đức, Pháp, Tây Ban Nha, Hàn, Thái, và Bồ Đào Nha. Ngài thật vĩ đại khi để lại rất nhiều câu nói kinh điển cho hậu thế.


Những câu nói kinh điển của Hòa thượng Hsing Yun:

1-Nỗi buồn lớn nhất trong cuộc sống là bạn không có hy vọng cho tương lai; thói quen tồi tệ nhất là bạn không có kế hoạch cho công việc.

2-Khi một nhà leo núi đang ở trên vách đá, điều anh ta cần khẩn cấp là một cây dây leo nhỏ; một người có động lực, đang ở trong tình huống nguy hiểm của cuộc sống, cần khẩn cấp một người hướng dẫn nhân từ.

3-Bệnh nghiêm trọng trong cuộc sống không phải là vô dụng mà là sự thiếu hiểu biết; thành công trong sự nghiệp không nằm ở bằng cấp mà nằm ở khả năng học thuật.

4-"Học cách chịu khổ" có thể rèn luyện đạo đức, "người và tôi giao thoa" có thể có lòng từ bi; "dĩ nhiên" có thể thoải mái, và "tận hưởng là tốt" có thể luôn hạnh phúc.

5-Kết bạn mà không có thù hận là tự do, trở thành người không có ảo tưởng là mát mẻ, sử dụng trái tim mình làm cõi tịnh độ không dấu vết, và thực hành không cần lợi ích là niết bàn.

6-Khả năng của con người có thể tăng lên nhờ nỗ lực chăm chỉ, và kiến thức của con người có thể được cải thiện nhờ khiêm tốn.

7-Sức khỏe của con người chủ yếu phụ thuộc vào sức khỏe thể chất và tinh thần, không phải sự dũng cảm và sức mạnh; tuổi thọ của con người chủ yếu đề cập đến sự kéo dài cuộc sống trí tuệ, không phải tuổi thọ.

8-Khi nghe giảng, phải vui mừng, khi nhận chỉ dẫn, phải tiếp thu, khi làm việc, phải can đảm, và khi đối xử với người khác, phải tôn trọng.

9-Mọi thứ đều có mặt lợi và hại. Chỉ cần biết cách cân bằng và nhìn toàn cảnh, thì đá chết và gỗ mục cũng có thể được dùng làm thuốc; mọi người đều có điểm mạnh và điểm yếu, chỉ cần biết cách sử dụng người khác và tận dụng thế mạnh của họ.

10-Không có sự phân biệt cao thấp khi làm việc, không có sự phân biệt cao thấp khi phục vụ, không có sự phân biệt già trẻ khi học tập, và không có cảnh giới thánh hiền hay phàm phu khi tu đạo.

11-Bất kỳ ai sinh ra cũng sẽ già đi, không ai có thể thoát khỏi già yếu và bệnh tật. Khi con người đối diện với cái chết, điều quan trọng nhất là phải có sự chuẩn bị về tinh thần và tâm linh để không sợ hãi.

12-Sống trên đời, điều quý giá nhất là có một tâm hồn yên bình, một trái tim không oán giận, và một trí tuệ sáng suốt, không rối loạn bởi tham vọng.

13-Người có nhiều mưu toan thì dễ bị rối ren và mệt mỏi. Ngược lại, người có tâm trong sáng và không mưu cầu gì lớn thì dễ có được sự bình an và vui vẻ.

14-Hạnh phúc không phải là có được nhiều vật chất, mà là biết hài lòng với những gì mình có; thành công không phải là có quyền lực lớn, mà là biết sống sao cho ý nghĩa.

15-Điều quan trọng nhất trong cuộc sống là sự bình đẳng và hòa hợp giữa mọi người, không phân biệt giàu nghèo, sang hèn.

16-Hãy sử dụng trí tuệ của mình để đối diện với khó khăn, thay vì chỉ dùng sức mạnh. Và hãy nhớ rằng sức mạnh thật sự đến từ lòng nhân từ và sự tử tế.

17-Hãy học cách tha thứ cho người khác và cho chính mình. Tha thứ không chỉ là bỏ qua lỗi lầm của người khác, mà còn là cách để bạn giải thoát khỏi gánh nặng của oán giận.

18-Khi gặp khó khăn, đừng quá vội vã tìm giải pháp. Đôi khi, chờ đợi và suy ngẫm có thể mang lại câu trả lời tốt nhất.

19-Điều quan trọng không phải là bạn sống bao nhiêu năm, mà là bạn đã sống như thế nào. Một cuộc sống ngắn ngủi nhưng đầy ý nghĩa thì đáng quý hơn là sống lâu mà vô vị.

20-Trong cuộc sống, bạn có thể không kiểm soát được mọi thứ xảy ra, nhưng bạn có thể kiểm soát cách mình phản ứng với chúng.

21-Hãy luôn biết ơn những gì mình có, và đừng bao giờ coi nhẹ những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống.

22-Một trái tim biết yêu thương và một tâm hồn rộng lượng là nguồn cội của mọi hạnh phúc và an lạc.

23-Khi bạn cho đi mà không mong nhận lại, bạn sẽ nhận được nhiều hơn những gì mình mong đợi.

24-Không có ai là hoàn hảo, và đó là lý do tại sao chúng ta cần phải học cách chấp nhận và tôn trọng lẫn nhau.

25-Cuộc sống giống như một tấm gương, nếu bạn mỉm cười với nó, nó sẽ mỉm cười lại với bạn.

Với những câu nói sâu sắc này, Hòa thượng Hsing Yun không chỉ truyền tải triết lý Phật giáo nhân gian mà còn mang lại những lời khuyên thiết thực và gần gũi cho cuộc sống hàng ngày.

Hạnh phúc trong từng bước chân

Trong một hội nghị ở Ấn Độ, có người hỏi tôi rằng: “Bạn có thể nói về ba bí mật của hạnh phúc không?”. Tôi đã trả lời: “Bí mật đầu tiên là không có bí mật nào cả. Thứ hai là không chỉ có ba bí mật. Và thứ ba là bạn phải dành trọn cuộc đời để thể nghiệm, nhưng đó thực sự là điều xứng đáng nhất mà bạn đã làm cho cuộc sống của mình”. Tôi rất vui khi cảm thấy bản thân đã và đang đi đúng hướng, cũng như hạnh phúc trong từng nhịp bước của chính mình. Cho đến bây giờ, tôi không còn có thể tưởng tượng được cảm giác ghét bỏ hay muốn ai đó phải đau khổ nữa.

Sức mạnh của lòng trắc ẩn


Tôi nhớ mình đã rời khỏi khóa tu trong vòng một năm để chăm sóc cho bố tôi và đồng thời phiên dịch cho Đức Dalai Lama ở Brussels. Khi tôi thưa với ngài những dự định của tôi và xin lời khuyên từ ngài, ngài đã nhấn mạnh với tôi rằng: “Ban đầu, hãy thiền quán về tâm từ; lúc giữa, hãy thiền quán về tâm từ; cuối cùng, hãy thiền quán về tâm từ”. Và tôi cũng đã thực hiện đúng như lời ngài dạy.

Tâm từ hay tình yêu thương là một đức tính phổ quát. Bởi đức tính này khác với những phán xét về đạo đức. Tình yêu thương sẽ không ngăn cản bạn đến bên cạnh một người có vấn đề về thần kinh, hay một người được xem là độc ác. Trái lại, tình yêu thương có thể chữa lành mọi khổ đau cho dù ở bất kỳ nơi đâu, đối tượng nào và bất kỳ hình thức nào. Vậy thì đối tượng của lòng trắc ẩn và tình yêu thương ở đây là gì?

Đó chính là sự thù hận và những hành động được sai khiến dưới quyền lực của nó. Ví dụ, nếu một ai đó cầm một cây gậy đánh bạn, thì bạn sẽ không phải tức giận với cây gậy, mà là tức giận với người cầm cây gậy đó. Những người mà chúng ta đang nói đến giống như những cây gậy và đang bị sự vô minh và thù hận cầm chắc trong tay. Chúng ta có thể đánh giá một người tại một thời điểm cụ thể nào đó, nhưng khi đem tình yêu thương và lòng trắc ẩn ra đối đãi, chúng ta luôn mong muốn rằng những điều đau khổ và nguyên nhân gây ra chúng sẽ có thể được khắc phục và loại bỏ hoàn toàn.

Nhưng làm thế nào để một người có thể bắt đầu thực hành quán chiếu và áp dụng lòng từ trong cuộc sống của chính mình? Đó chính là khi bạn đang ở trong một khoảnh khắc mà tâm trí của bạn tràn đầy tình yêu thương vô điều kiện, giả sử đối với một đứa trẻ chẳng hạn, điều này lấp đầy tâm trí của bạn trong 30 giây hay có thể là một phút. Tất cả chúng ta đều đã trải nghiệm điều đó.

Sự khác biệt duy nhất là chúng ta phải cố gắng trau giồi đức tính này nhiều hơn nữa theo bất cứ cách nào có thể. Hãy kéo dài cảm giác này trong tâm lâu hơn một chút, cố gắng yên lặng quan sát và an trú trong đó khoảng 10 hoặc 20 phút. Nếu cảm giác này biến mất, hãy cố gắng mang nó trở lại, cung cấp cho nó “sự sống” và để nó hiện diện thường xuyên trong tâm bạn. Đó chính xác là nội dung của thiền định. Nếu bạn thực hành điều này trong 20 phút mỗi ngày, hay thậm chí trong vòng 3 tuần, bạn cũng có thể thấy được sự thay đổi rõ rệt.

Hạnh phúc từ những thăng trầm

Có một khoảng thời gian mọi người đã gọi tôi là người hạnh phúc nhất, nhưng đó chỉ là một trò đùa. Thật ra, chúng ta không thể biết được mức độ chính xác của hạnh phúc thông qua khoa học thần kinh. Đó chỉ là một tiêu đề để các nhà báo sử dụng, nhưng bản thân tôi cũng không thể bác bỏ nó. Có lẽ trên ngôi mộ của tôi sau này, người ta sẽ khắc dòng chữ: “Người hạnh phúc nhất thế giới đã nằm lại nơi đây!”. Nhưng dù sao đi nữa, thì tôi cũng đã tận hưởng mọi khoảnh khắc trong cuộc sống của mình; dĩ nhiên, cũng có những lúc cực kỳ buồn bã, đặc biệt là khi bản thân phải chứng kiến những hoàn cảnh éo le và đau khổ từ thế giới quanh mình.

Tuy nhiên, những điều đó cũng sẽ khơi dậy lòng trắc ẩn của bạn, từ đó, khiến bạn quyết định sống một cuộc đời mạnh mẽ hơn, lành mạnh hơn và ý nghĩa hơn. Đó cũng là những gì mà tôi gọi là hạnh phúc. Hạnh phúc không có nghĩa là bạn luôn phải nhảy cẫng lên vì vui vẻ và thích thú, mà hạnh phúc chính là căn bản đời sống của bạn. Trải qua bao nhiêu buồn vui, thăng trầm, bạn sẽ cảm nhận được hạnh phúc vì những nhìn nhận sâu sắc về tất cả mọi thứ. Chúng ta thậm chí còn có thể nhận thức một cách sâu sắc hơn những điều xấu xa của cuộc đời hay nỗi khổ niềm đau của người khác, nhưng chúng ta vẫn giữ một ý thức về hạnh phúc theo một cách nào đó. Đây chính là điều tuyệt vời mà thiền tập mang lại.

Chúng ta có thể cảm thấy buồn nếu chúng ta chứng kiến những sự đau khổ, nhưng buồn không mâu thuẫn với trạng thái Niết-bàn. Nỗi buồn nên đi kèm với lòng từ bi và quyết tâm khắc phục nguyên nhân của đau khổ. Đau khổ khác với tuyệt vọng. Tuyệt vọng giống như bạn đang ở dưới đáy hố, không có một lối thoát nào cho bạn. Đó lại là chủ nghĩa định mệnh. Nhưng đau khổ đến từ nguyên nhân và điều kiện. Đó lại là vô thường, vì vậy nên có thể thay đổi và chuyển hóa được.

Cảm xúc cũng giống như bất cứ bối cảnh tinh thần nào của chúng ta, chúng có thể thay đổi. Chúng ta có thể nắm rõ quá trình thay đổi của cảm xúc và phát hiện nó ngay lúc nó khởi lên. Cũng giống như khi bạn phát giác ra một kẻ móc túi trong phòng, bạn sẽ hô lên: “Aha, mọi người hãy cẩn thận!”.

Một lần ở New York, khi tôi đang tham dự một lễ ra mắt cuốn sách của mình, một nữ nhà báo rất tử tế đã hỏi tôi: “Điều gì thực sự khiến thầy khó chịu khi thầy đặt chân đến New York?”. Tôi trả lời: “Tại sao cô nghĩ rằng có điều gì đó khiến tôi khó chịu?”. Thật ra, không quan trọng là có chuyện gì đó khiến bạn lo lắng và khó chịu hay không, mà cách bạn nhìn nhận và xử lý vấn đề để ra kết quả mới là điều đáng quan tâm.

Diễn viên Paul Ekman đã từng yêu cầu tôi kể lại tình trạng lúc tôi thực sự tức giận. Và kết quả là tôi đã phải quay trở về 20 năm trước. Lúc đó, lần đầu tiên tôi có một chiếc máy tính xách tay mới. Ở Bhutan, vị thầy đó đã không hề biết nó là cái gì và thầy ấy đã dẫm lên nó trong khi đang bê một bát đựng đầy bột lúa mạch nướng và còn đổ một ít lên đó. Ngay lập tức, tôi nổi điên lên và nhìn chằm chằm vào thầy ấy. Thầy cũng nhìn tôi và cười: “Ha-ha, thầy đang tức giận kìa!”. Vậy đó, tôi lúc nào cũng tức tối về những điều cần được khắc phục. Vì thế, có thể nói rằng sự tức giận có thể liên quan đến tình thương, nhưng đồng thời nó cũng có thể xuất phát từ ác ý.

Sau hơn 2.500 năm kiểm nghiệm bằng các phương pháp tu tập, chuyển hóa của Phật giáo, và 40 năm nghiên cứu thông qua các khoa thần kinh hiện đại, mọi bằng chứng đều cho thấy rằng chúng ta có thể thay đổi bản thân mình. Không phải ngay khi được sinh ra, bạn đã biết tạo nên những cột mốc nhất định của đời mình. Tất cả đều là do thành quả của sự nỗ lực không ngừng nghỉ. Vậy tại sao những phẩm chất căn bản của con người đã được xác định lại là bất di bất dịch ngay từ khi mới chào đời? Có lẽ đó hoàn toàn là ngoại lệ đối với tất cả các kỹ năng mà chúng ta có được.

Và đó cũng là lý do tại sao tôi rất thích quan điểm của Richard Davidson, một giáo sư tâm lý học và tâm thần học tại Đại học Wisconsin. Ông cho rằng hạnh phúc là một kỹ năng, vì vậy, nếu được rèn luyện và trau giồi, nó sẽ trở nên sâu sắc hơn và hiện diện nhiều hơn trong tâm trí của bạn. Chúng ta phải chạy theo tâm trí mình từ sáng đến tối, nhưng lại dành quá ít thời gian để cải thiện và chuyển hóa cách mà chúng ta phản ứng với các điều kiện bên ngoài, tốt hay xấu, thành hạnh phúc và khổ đau. Điều này cực kỳ quan trọng, bởi vì đó là điều quyết định trải nghiệm và cảm nhận hàng ngày của chúng ta về thế giới.


Tác giả Matthieu Ricard 


+++là một tu sĩ Phật giáo, Thầy cũng là tác giả của những cuốn sách best-seller. Hàn Quốc hoàn thành bộ Bách khoa toàn thư Phật giáo lớn nhất thế giới do thầy soạn.Thầy cũng là phiên dịch viên tiếng Pháp của Đức Dalai Lama và có bằng tiến sĩ về di truyền tế bào. Vào đầu những năm 2000, các nhà nghiên cứu Đại học Wisconsin đã phát hiện ra rằng bộ não của thầy Ricard phát ra sóng gamma (một loại sóng não có liên quan đến việc học tập, nghiên cứu, tập trung và trí nhớ) ở mức độ đáng kể rõ ràng đến mức các phương tiện truyền thông gọi thầy là “người hạnh phúc nhất thế giới”.

Thứ Tư, 9 tháng 10, 2024

Lòng biết ơn là cánh cửa mở ra hạnh phúc và bình yên.

Lòng biết ơn là một khái niệm đơn giản nhưng mang ý nghĩa sâu sắc trong cuộc sống. Nhiều người chỉ nghĩ đến lòng biết ơn khi nhận được một ơn huệ lớn lao nào đó, và đôi khi, chúng ta quên bày tỏ lòng biết ơn đối với những người thân yêu hay những người xung quanh. Theo từ điển Oxford, "gratitude" (lòng biết ơn) là cách chúng ta đáp lại sự trân trọng và lòng tốt mà người khác dành cho mình.

Thực tế, lòng biết ơn chỉ đơn giản là nhận thức được những điều tốt đẹp trong cuộc sống. Khi có lòng biết ơn, chúng ta đồng ý với cuộc sống, khẳng định rằng cuộc đời, trong tổng thể, là đáng sống và chứa đựng những yếu tố mang lại niềm vui. Lòng biết ơn cũng là sự thừa nhận rằng ta đã nhận được những điều khiến ta hài lòng, không chỉ từ người khác mà từ cả thế giới xung quanh. Đặc biệt, chúng ta nhận ra rằng nguồn gốc của những điều tốt đẹp ấy không nằm trong bản thân mình. Chúng ta có thể biết ơn Đấng Sáng Tạo như Thượng Đế, Phật, Chúa ngay cả động vật và thế giới xung quanh, không chỉ là cảm giác tự hài lòng về bản thân.

Lòng biết ơn có thể xuất hiện từ những điều đơn giản như thưởng thức một tách cà phê ngon buổi sáng, chiêm ngưỡng hoàng hôn đẹp, có được một sức khỏe tốt hay nhận được nụ cười từ người thân yêu. Khi bạn sống lạc quan hoặc thực hiện những hành động có giá trị cho xã hội, đó cũng là biểu hiện của lòng biết ơn. Lòng biết ơn không chỉ là phản ứng tự nhiên khi ta nhận được điều gì đó tốt đẹp, mà còn là một thói quen có thể được rèn luyện và phát triển qua thời gian.

Chúng ta không sinh ra đã có lòng biết ơn, nhưng có thể luyện tập nó bằng những hành động như nói lời cảm ơn, bày tỏ sự trân trọng đối với những người đã giúp đỡ mình. Hãy học cách tha thứ cho những người đối xử không tốt với bạn và sẵn sàng cho đi mà không tính toán hay đố kỵ. Thực tập lòng biết ơn giúp chúng ta nhận ra và trân trọng những điều tốt đẹp trong cuộc sống.Từ đó nó mở ra cánh cửa cho niềm vui và sự thanh thản, giảm bớt căng thẳng và lo lắng. Biết ơn cũng giúp cải thiện mối quan hệ, khi chúng ta thể hiện sự đánh giá cao đối với người khác không những thế thực hành lòng biết ơn hàng ngày có thể dẫn đến sự thay đổi tích cực trong tư duy và thái độ sống.

Lòng biết ơn không chỉ là một cảm xúc, thái độ hay hành vi, mà còn là một nguyên tắc sống có ý nghĩa sâu sắc. Nó là một phần của nhiều nền văn hóa và truyền thống tinh thần trên khắp thế giới, được xem là một đức tính quý báu. Nó mang lại nhiều lợi ích cho bản thân, cho những người xung quanh và cho cả xã hội. Vì vậy, hãy rèn luyện lòng biết ơn mỗi ngày và để nó trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của bạn. Khi làm được điều này, bạn sẽ khám phá ra những giá trị và niềm hạnh phúc bền vững mà lòng biết ơn mang lại. Chúc bạn luôn vững bước trên hành trình nuôi dưỡng và phát triển lòng biết ơn của mình.


Thiên Lan

Thứ Ba, 8 tháng 10, 2024

Phép lạ trong đạo Phật

Chúng ta thường nghe về "phép lạ," nhưng trong đạo Phật, không có gì thực sự là phép lạ cả. Mọi thứ đều diễn ra tự nhiên theo duyên hợp và duyên tan. Vậy, phép lạ là gì? Đối với người bình thường, những chuyện như bay xuyên không, độn thổ, hay đi trên mặt nước có thể được xem là phép lạ. Nhưng theo quan điểm của đạo Phật, tất cả đều do phước duyên tạo nên. Khi đủ duyên, những điều ấy có thể xảy ra, và khi không đủ duyên, chúng không thể thành hiện thực.

Trên thế giới, có người vất vả cả ngày mà không kiếm được một đồng, nhưng cũng có người tiêu tốn hàng ngàn đồng chỉ trong một buổi mua sắm. Điều này, đối với người khác, có thể là chuyện lạ, nhưng thực chất nó chỉ là kết quả của duyên nghiệp.

Mot ví dụ, khi tái sinh làm chim thì sẽ bay, làm cá thì bơi, làm côn trùng thì sống dưới đất. Đó là điều tự nhiên, không phải phép lạ. Ngay cả việc con người tạo ra máy bay để bay trên trời cũng không phải là phép lạ, mà chỉ là duyên hợp mà thành.

Theo lời Phật dạy, phép lạ thực sự là khả năng buông bỏ. Buông bỏ những thứ mà người đời thường bám víu vào như sức khỏe, tiền bạc, danh vọng, và tình yêu. Khi học được sự buông bỏ, ta sẽ bắt đầu trân trọng giá trị tinh thần, yêu thích sự giản dị, tránh xa đám đông và tìm kiếm sự tĩnh lặng.

Những người nghiên cứu khoáng chất cho rằng những thứ hiếm có và quý giá thường chỉ tìm thấy ở những nơi thanh vắng như sa mạc hay rừng sâu. Cũng tương tự, người muốn đạt được giác ngộ cần phải tìm đến những nơi tĩnh lặng để tu tập và phát triển giá trị tâm linh. Những tác phẩm lớn về thơ ca, văn học, hay kiến trúc cũng thường được sáng tạo khi người nghệ sĩ sống độc cư, tìm kiếm sự yên bình trong tâm hồn.

Phép lạ trong đạo Phật là sự nhìn nhận lại giá trị của cuộc sống: coi nhẹ những điều ta từng coi trọng và coi trọng những điều ta từng xem nhẹ. Đạo Phật dạy chúng ta biết làm bốn phép tính đơn giản: biết cái gì cần cộng, cái gì cần trừ, cái gì cần nhân, và cái gì cần chia. Thiện pháp thì cần cộng và nhân; ác pháp thì cần trừ, và tình thương thì cần chia sẻ.

Khi sống chánh niệm, ta sẽ hiểu rằng cuộc đời chỉ xoay quanh hai trạng thái: thiện và ác, buồn và vui. Thiện ở đời này là nhân cho niềm vui ở đời sau, ác ở đời này là nhân cho khổ đau ở đời sau. Niềm vui hiện tại là kết quả của thiện nghiệp từ đời trước, và khổ đau hiện tại là quả báo từ quá khứ. Mọi đau đớn, sợ hãi, hay giận hờn đều đến rồi đi, bởi tất cả đều do duyên hợp mà thành và rồi sẽ tan biến. Chúng ta không thể khiến dòng sông chảy ngược, nhưng có thể hiểu bản chất của từng giọt nước trong dòng sông. Đó chính là nhận thức về vô thường – không thể biến những gì vô thường thành thường hằng.

Đức Phật trong Kinh Bổn Sanh, có một câu nói mà tôi rất tâm đắc đó là câu "Này các tì kheo, trong nhiều tiền kiếp ta đã đi tìm cốt lõi trong pháp hữu vi, nhưng ta không thấy trong đó có thứ cốt lõi nào hết  và cứ thế ta dấn bước trên con đường giải thoát" nghĩa là trong nhiều kiếp sống, Đức Phật đã tìm kiếm sự thật và ý nghĩa trong thế giới hữu vi – tức là thế giới của các hiện tượng vật chất, những gì có hình tướng, tồn tại trong thời gian và không gian, và chịu sự thay đổi. Thế giới hữu vi bao gồm tất cả những gì mà chúng ta có thể cảm nhận bằng giác quan: thân xác, tài sản, danh vọng, tình cảm, và những thứ tương tự. Tuy nhiên, Đức Phật nhận ra rằng tất cả những thứ này đều không bền vững, không có "cốt lõi" hay bản chất vĩnh viễn, bởi chúng đều nằm trong quy luật vô thường – chúng sinh ra, tồn tại và cuối cùng biến mất.

Việc "dấn bước trên con đường giải thoát" chính là hành trình mà Đức Phật đã chọn sau khi nhận ra rằng thế giới hữu vi không thể mang lại hạnh phúc hay sự an lạc chân thật. Ngài đã từ bỏ cung vàng điện ngọc, tức là từ bỏ cuộc sống xa hoa, danh vọng và địa vị, để theo đuổi một điều mà thế giới không thể ban tặng – đó là sự giải thoát khỏi khổ đau và vòng luân hồi.

Điểm thú vị trong đoạn này là Đức Phật từ bỏ cái lớn (cung vàng điện ngọc, những giá trị vật chất, danh vọng lớn trong mắt thế gian) để đi tìm cái nhỏ (sự giải thoát, thứ mà có lẽ ít người chú ý đến, nhưng thực chất là cái giá trị cao nhất). Sự "nhỏ" ở đây không phải là không quan trọng, mà là nó nằm ở bên trong tâm hồn, là điều mà người ta thường không để ý trong cuộc sống đầy cám dỗ và danh vọng. Đó là con đường dẫn tới sự giác ngộ, thoát khỏi những ảo tưởng và khổ đau của thế giới.

Phép lạ ở đây chỉ là nhấn mạnh tầm quan trọng của việc buông bỏ những gì không vĩnh viễn, không thật sự mang lại hạnh phúc bền lâu, và hướng đến việc tìm kiếm sự giải thoát nội tại – điều cốt lõi nhất trên con đường tu tập để thoát ra khỏi vòng luân hồi của kiếp sống.


Biết Trách Ai Đây?

 Khi đọc xong bài viết “Biết Trách Ai Đây?” của sư Toại Khanh là một tùy bút đậm chất suy tư, chất chứa nỗi niềm trước cảnh đời éo le, những...